"Cái này coi như là yếu nhất trong đám thuộc hạ của ta, trong bọn họ, thậm chí có người vì vượt giới mà tự phế bản thân, khiến cho thực lực giảm mạnh, vì thế mới vượt giới thành công."
Lời Vũ Văn Phong khiến cho rất nhiều người rung động trong lòng, âm thầm sợ hãi thán phục, đây quả nhiên là nhân vật cấp độ Thánh Tử, yếu nhất trong đám thuộc hạ cũng đã mạnh như vậy.
"Ừm, nghe nói ngươi là nhà nghiên cứu trận vực, vừa hay ta cũng có hai tên tôi tớ tinh thông lĩnh vực này, cũng đã qua tới, có thể giao lưu với ngươi." Vũ Văn Phong cười nhạt nói.
Lúc này, phía sau sáu tên thiết kỵ đó, bóng dáng hiển hiện trong sương mù nói: "Không cần động thủ giết nghịch chủng, chúng ta dùng trận vực, tiêu diệt hắn trong lĩnh vực mà hắn am hiểu nhất."
Sở dĩ vùng đất này có sương trắng, chính là do hai người bọn họ làm ra, cũng che lấp khí cơ của thiết kỵ, thủ đoạn siêu phàm.
Hai tên nhà nghiên cứu trận vực này mười phần tự tin!
Bất quá, trước đây không lâu bọn họ và thiết kỵ đều ẩn thân khá xa, sau khi thấy Sở Phong xâm nhập mới cấp tốc chạy đến, cắt đứt đường lui.
Nếu không, cho dù là trận vực của bọn họ cao minh tới cỡ nào, trong cự ly gần cũng không gạt được Sở Phong, càng không thể ở gần đó mà che đậy được cảm ứng của hắn.
Rất nhiều người theo tới nơi đây đều thấy kinh dị, lập tức xuất hiện hai vị nhà nghiên cứu trận vực? Cái này rất khó lường, nên nhớ là nhân vật như vậy rất hiếm gặp, số lượng không bằng một phần của tiến hóa giả, bên người của Bách Hóa Thánh Tử Vũ Văn Phong lại đi theo hai vị, quả nhiên nội tình sâu đậm.
Lúc này, ngay cả người ở hai bên tinh lộ khác đều lộ ra vẻ mặt khác thường, rất rung động.
Thần Tử trẻ tuổi đang đánh cờ với lão giả đó cũng cảm thấy ngoài ý muốn, hơi ngẩng đầu, nhìn về phía hai vị nhà nghiên cứu trận vực, nhưng lập tức lại khôi phục bình thản.
Lâm công chúa tim đập bịch bịch, thầm than, không hổ là nhân vật cấp Thánh Tử ở vực ngoại, Sở Phong thân là nhà nghiên cứu trận vực, đã đủ kinh diễm, thế mà trong đám tùy tùng của Vũ Văn Phong lại có hai người như vậy, làm sao so sánh?
Cô ta lắc đầu, cái này chính là lực lượng không đối xứng, thiên tuyển chi tử trong thổ dân có lợi hại cách mấy cũng không thể so với Thánh Tử, Thần Tử từ vực ngoại, sẽ bị nghiền ép, không có chút phần thắng và hi vọng sống sót nào.
Lâm công chúa hơi thở phào nhẹ nhõm, cũng có một chút áy náy, nhưng cuối cùng làm ra lựa chọn chính xác nhất, không có dính líu tới Sở Phong.
Cách đó không xa, trên một cái tinh lộ khác, vị Thánh Nữ của Yêu tộc đó lúc cười thì kiều diễm vũ mị, bình thường thì rất lãnh diễm, mang theo sát khí, bây giờ thì cảm thấy hứng thú, nhìn chằm chằm giữa sân.
Khổng Tước Vương, Cửu Mệnh Miêu Vương đều dáng vẻ kính cẩn, đứng ở một bên, cực kỳ kính sợ cô gái này, lúc này trong lòng hai người thầm cảm thán, Sở Phong cũng coi như không tầm thường, nhưng vẫn kém xa tít tắp khi so với sinh linh ở vực ngoại, Sở Phong am hiểu cái gì? Trận vực, thế nhưng mà Bách Hóa Thánh Tử trực tiếp phái ra hai chuyên gia trong lĩnh vực này, đội hình như thế này có thể nghiền ép mọi thứ! Về phần tiến hóa, vậy thì càng không thể so sánh, thủ hạ yếu nhất bên người Bách Hóa Thánh Tử đều có cấp độ tiến hóa vượt xa Sở Phong!
Khổng Tước Vương, Cửu Mệnh Miêu Vương nhìn nhau, cảm thấy lựa chọn của bọn họ không có sai, phụ thuộc vào Thánh Nữ, Thần Tử mạnh mẽ của vực ngoại, nước cờ này đi đúng.
Trước đây bọn họ đã từng rất kiêu ngạo, rất tự tin, cho nên trước khi ra quyết định đã từng chần chừ, xoắn xuýt thật lâu, nhưng bây giờ tâm lý đã ổn.
Bạch Thanh cười, khẽ mở miệng nói: "Mặc dù nhà nghiên cứu trận vực rất phi phàm, đều là nhân tài khó lường, nhưng bên cạnh Thánh Tử nhà ta chưa bao giờ thiếu người như vậy, Sở Phong ngươi có còn cảm thấy kiêu ngạo nữa không?"
Hai tên nhà nghiên cứu trận vực nấp ở bên trong sương mù, không chút áp lực nào khi đối mặt với Sở Phong, có loại cảm giác ưu việt.
Theo bọn họ nghĩ, một cái hành tinh đã xuống dốc, truyền thừa trận vực cũng chỉ là vụn vặt mà thôi, đồ tốt thật sự còn đang nằm ở dưới lòng đất, bây giờ còn chưa có người có thể khai quật.
Lại thêm trước đây bọn họ đạt được tin tức, bọn họ phán đoán Sở Phong tuyệt đối không bằng bọn họ, sẽ bị khắc chế chết.
"Tới đi, quyết đấu giữa các nhà nghiên cứu trận vực bắt đầu, chúng sẽ chém giết ngươi trong lĩnh vực mà ngươi am hiểu nhất!"
Hai người cười nhạt, đều rất chắc chắn về chiến quả.
Bất quá, bọn họ cũng không có chủ quan, đã sớm lặng lẽ bố trí, muốn nhất cử diệt sát Sở Phong, trên thực tế bọn họ chiếm cứ ưu thế sân nhà, chôn xuống rất nhiều nam châm, chỉ chờ Sở Phong bước vào núi Lư chịu chết.
Sở Phong nghe vậy, lộ ra vẻ khinh miệt, khóe miệng nở nụ cười lãnh đạm, hắn mới từ mặt trăng trở về thì có người muốn dùng trận vực đối phó hắn?
Lúc này, Bách Hóa Thánh Tử Vũ Văn Phong mở miệng nói: "Ừm, nhớ kỹ, ta muốn sống, không nên làm chết, cũng đừng làm tàn, hoàn chỉnh bắt sống hắn, có tác dụng lớn."
"Như các ngươi mong muốn, quyết đấu trận vực." Sở Phong mở miệng, nhẹ nhàng đạp một cước xuống đất, nam châm được bố trí dưới mặt đất lập tức hỗn loạn, tinh thần lực từ trong cái trán của hắn lóe lên trong chớp mắt, nhanh chóng sửa lại ký hiệu trong nam châm, hoàn toàn thay đổi trận vực mà hai người đó đã tỉ mỉ chuẩn bị.
"Vậy ngươi chịu chết đi!" Hai tên nhà nghiên cứu trận vực đó cùng hét lớn, đồng thời phát động, kích hoạt trận vực mà bọn họ đã bố trí từ trước!
Oanh!
Chỉ trong nháy mắt, hào quang rừng rực dâng lên, cực kỳ chói mắt.
Hai người nở nụ cười, nhưng là lại nhanh chóng biến thành hoảng sợ, chùm sáng đáng sợ này không trùng kích từ dưới chân Sở Phong, mà là dâng lên từ dưới chân bọn họ.
"Không!" Một người trong đó kêu thảm, sau đó nổ tung tại chỗ, kết quả thực sự có chút thê thảm.
"A. . ." Một người khác thì đang kêu rên, lăn lộn khắp đất, bởi vì toàn thân bị đốt cháy, một chút Thái Dương Hỏa Tinh quấn lên người, không thể dập tắt, kết quả hắn ta cũng nhanh chóng hóa thành một nhúm tro tàn.
Hiện trường yên tĩnh, khắp nơi im ắng!
Ngay cả sáu tên kỵ sĩ đang đứng ở phía xa cũng choáng váng, cho dù là bọn họ có thực lực cường đại, những vẫn không cứu kịp, cũng không biết tình huống như thế nào.
Sở Phong mở miệng, không mặn không nhạt nói: "Các ngươi đến từ chòm sao nào, đây là đang tấu hai sao? Cái gì mà nhà nghiên cứu trận vực, một người tự bạo, một người tự thiêu, đây là đang biểu diễn sao? Có chút thảm khốc đó."
Hắn nhìn về phía Bách Hóa Thánh Tử Vũ Văn Phong, nói: "Đây chính là cái mà ngươi nói là tùy tùng mạnh mẽ, ừm, đúng là rất bất phàm."
Tất cả mọi người rung động, kinh nghi bất định.
Lâm công chúa ngạc nhiên, ngơ ngác đứng nhìn.
Thân Tử trẻ tuổi đang đánh cờ với lão giả cũng tạm ngưng nước cờ, lộ ra sắc mặt khác thường, nhìn ra phía ngoài.
Thánh Nữ của Yêu tộc thì kinh ngạc, cô ta không am hiểu về trận vực, nhưng cảm ứng của bản thân lại rất nhạy cảm, cảm thấy quái lạ. Mà Khổng Tước Vương và Cửu Mệnh Miêu Vương đều không hiểu, mười phần giật mình.