Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 882 - Chương 898: Đại Kiếp Trái Đất (2)

Thánh Khư Chương 898: Đại kiếp Trái đất (2)

Sau khi khôi phục, Dương Tuyên, Hồ Khuynh Thành, Tình Lam quay đầu lại nhìn. Trong khoảnh khắc ấy, họ mơ hồ nhìn thấy con ngươi còn lớn hơn cảtinh cầu đang ảm đạm xuống, chậm rãi khép kín.

Ba người không khỏi kinh ngạc.

Lúc này, bên trong đại quân cơ giới, từ trong chiến hạm khổng lồ nhất bay ra một tấm da thú. Đây là thành quả mà tộc Cơ Giới đã phân tích được trong nhiều ngày qua.

Hiện tại, bọn họ mang lòng kính sợ, trịnh trọng đưa cho Á thánh Kim Lang, giúp cho y thuận tiện ra tay.

Á thánh Kim Lang vẫy tay một cái, quyển da thú cách xa không biết bao nhiêu vạn dặm bay đến. Đối phương đã dùng khoa học phân tích, nhưng lại dùng văn tự Thiên Lang ghi lại, biểu thị lễ kính.

Một khắc sau, quyển da thú hóa thành tro tàn, Kim Lang nhắm mắt, nhẹ gật đầu.

Oành.

Tiếp theo, y bắt đầu xuất kích, dựa theo phân tích của tộc Cơ Giới, tìm kiếm nhược điểm. Bàn tay màu vàng nhạt nâng lên, đánh về phía một số vị trí đặc biệt trên Trái đất.

Lúc này, một cảnh tượng kinh khủng xuất hiện. Bàn tay che khuất bầu trời, mênh mông vô ngần, đơn giản muốn bao trùm một số khu vực Trái đất.

Trên mặt đất, rất nhiều người run rẩy, tim đập nhanh một cách khó hiểu.

Nếu không nhờ trận vực Trái đất bao phủ, hiện tại chính là một trận đại họa, sinh linh đồ thán, chẳng còn sót lại chút gì.

Núi Long Hổ, Sở Phong đột nhiên ngẩng đầu. Hắn cảm nhận được sự kịch biến của bầu trời, trong lòng rúng động, cảm giác giống như trời muốn sập, tận thế đến nơi.

Thủ đoạn của Á thánh Kim Lang quá siêu phàm. Y tấn công vào những địa điểm đặc biệt trên Trái đất, tạo thành lực phá hoại không cách nào tưởng tượng được.

Nếu là tinh cầu bình thường, sớm đã giải thể rồi.

Nhưng Trái đất quá thần bí, trận vực tầng tầng lớp lớp, phù văn dày đặc, vô biên vô hạn, chiếu rọi tinh không.

Người trên mặt đất sợ hãi, nhưng căn bản chẳng biết phát sinh chuyện gì, cũng không hiểu vực ngoại hiểm ác, nguy cơ diệt thế đang diễn ra.

Ầm ầm ầm...

Trong hư không bên ngoài Trái đất, từng đám mây hình nấm màu vàng nở rộ, giống như một đại dương mênh mông.

Đáng tiếc, các thiết bị trên Trái đất bao gồm thiết bị thăm dò vũ trụ đều không thể dò được, giống như đang ở hai mảnh không gian khác nhau.

Đúng vậy. Á thánh Kim Lang tấn công chính là không gian thứ nguyên của Trái đất, muốn xé rách trận vực, từ đó phân tích ra chỗ yếu kém để tấn công vào.

Từ đằng xa, Dương Tuyên, Hồ Khuynh Thành, Tình Lam giật mình mở to mắt, hình thể và thần hồn đều run rẩy. Ngay cả chiến xa, tọa kỵ của bọn họ cũng như vậy.

Bọn họ xụi lơ trong hư không, nhìn chăm chú hết thảy, rung động không hiểu.

“Làm sao có thể? Tộc Cơ Giới phân tích được đến bước này rồi sao? Á thánh Kim Lang thật có thể phá vỡ được trận vực vô thượng của Trái đất sao?”

“Không thể nào, ngay cả thánh nhân cũng không dám tùy tiện ra tay. Cũng đã từng phát sinh sự kiện thánh nhân bị chết.”

....

Mặc kệ bọn họ có tiếp nhận hay không, bàn tay màu vàng của Á thánh Kim Lang vẫn phá vỡ được một tầng trận vực, thò tay vào trong mảnh không gian không hiểu đó, chuẩn bị xâm nhập.

Lúc này, Dương Tuyên, Hồ Khuynh Thành, và Tình Lam đều chấn động.

Xoẹt!

Nhưng cũng chính vào lúc này, bên trong một không gian trận vực đặc biệt của Trái đất bay ra một đạo thần mang, giống như thánh kiếm hoành không, bổ vào không gian vực ngoại.

Kim Lang quả quyết rút lui, rời khỏi liễn xa của y. Cũng trong quá trình này, y vươn một bàn tay bắt lấy tọa kỵ Thanh Lang của mình.

Ầm!

Liễn xa Á thánh sụp đổ. Tọa giá này ẩn chứa năng lượng vật chất cực kỳ khủng bố. Một khi giải thể, có thể xé rách hư không, tạo thành các loại lỗ sâu.

Nhưng liễn xa vừa mới nổ tung đã bị một chùm sáng giống như thánh kiếm bay ra từ Trái đất một lần nữa đánh trúng, triệt để chôn vùi, ảm đạm biến mất.

Nhìn kỹ, cổ tay phải Á thánh Kim Lang có máu màu vàng nhỏ xuống, xuyên thủng hư không. Y đã bị thương trong quá trình tấn công vừa rồi, thiếu chút nữa cổ tay đã bị cắt đứt.

“Đây chính là Á thánh đấy, động một tý là có thể hủy diệt chục tỷ, trăm tỷ sinh linh, há mồm là có thể nuốt nhật nguyệt, nhưng mà lại bị thương ở đây.”

Dương Tuyên run sợ. Không nói đến nhân vật này bách kiếp không hoại, thiên thế bất hủ, sau khi đạt đến cấp độ này thì rất khó bị thương, hầu như không chảy máu nữa.

Nhưng khi nghĩ đây là Trái đất, y lại rất thoải mái.

“Tộc Cơ Giới vẫn chưa phân tích thành công. Tinh cầu này không có khả năng bị phá vỡ. Truyền thuyết thánh nhân bị giết chết cũng không phải tin đồn.” Tình Lam thì thầm.

Hồ Khuynh Thành tê cả da đầu, nói: “Phân tích vẫn có hiệu quả nhất định. Hơn nữa, hơn phân nửa không chỉ có một mình Á thánh Kim Lang đơn giản như vậy. Lần này có phong bạo rồi.”

Nàng ta vửa mới dứt lời, ở sâu trong tinh không giống như có con ngươi to như quả tinh cầu mở ra, khiến tư duy cả ba như muốn ngưng kết, thần hồn muốn nổ tung.

Sau đó, một con hung cầm bay đến, đỏ như máu, lại rất khổng lồ, mang theo khí tức thánh nhân, vượt qua tinh hà đuổi đến.

Đây là một con Chu Tước, toàn thân đỏ bừng, cường kiện hữu lực, cắt đứt hư không, nhanh đến mức người bình thường không cách nào tưởng tượng được, trực tiếp từ vực ngoại tiến vào Thái Dương Hệ, đến gần Trái đất.

Chu Tước chính là thần cầm, vốn nên là thụy khí bành trướng nhưng bây giờ lại mang theo lệ khí, hung diễm ngập trời.

Lúc này, thể tích của nó quá kinh người. Sau khi hiển hóa, không biết có phải là thân hình thật hay không, lớn gần bằng phân nửa Trái đất, chấn động Thái Dương Hệ.

“Á thánh, Âm Cửu Tước.” Tình Lam hít một hơi khí lạnh, không dám lên tiếng, chỉ dám dùng thần hồn truyền âm nói chuyện với hai người kia.

Bọn họ khó có thể tin. Lại có thêm một vị Á thánh muốn tấn công Trái đất.

“Âm Cửu Tước, thành viên của kỵ sĩ Tinh Không, xếp hàng thứ chín, vốn là một con âm tước, nhưng sát phạt vô số, tiến hóa thành Chu Tước huyết thống thánh cầm.

Ba người run rẩy.

Lần trước, khi Sở Phong ở bí cảnh mặt trăng ra ngoài, đã từng hỏi ba người chuyện xưa của kỵ sĩ Tinh Không, lại còn làm khó bọn họ. Kiến thức của bọn họ có hạn, sau khi Thái Dương Hệ bị các hành tinh bao trùm, bọn họ đã nhanh chóng tìm hiểu, biết được khá nhiều chuyện xưa.

Năm đó, kỵ sĩ Tinh Không không tính là chủ lực, nhưng lại là nhân vật tàn nhẫn, vô tình, truy sát cái gọi là nghịch loại. Bất luận là lão phụ hay là đứa bé còn nằm trong tã lót đều không buông tha, chém tận giết tuyệt, thủ đoạn tàn nhẫn, danh xưng quân đoàn Đao Phủ.

“Trong số các thành viên kỵ sĩ Tinh Không, Vũ Văn Thành Không đã thành thánh, còn Âm Cửu Tước đã sớm trở thành Á thánh. Trong tương lai, nó sẽ trở thành thánh.”

Một quân đoàn không tính là chủ lực, kết quả lại xuất hiện hai thánh nhân. Đây tuyệt đối là thần tích, là truyền kỳ không thể lý giải.

Bây giờ, thành viên kỵ sĩ Tinh Không đã từng chinh phạt Trái đất năm đó, Âm Cửu Tước qua một thời gian dài đằng đẵng đã quay trở lại nơi này.

“Sắp sửa phát sinh chuyện lớn rồi. Á thánh bình thường sẽ không tùy tiện xuất hiện. Hôm nay đến đây những hai người, hơn phân nửa chỉ là điềm báo trước. Phải chăng sẽ còn có con sóng to đáng sợ hơn?” Ba người thần hồn bất ổn, không ngừng lùi lại, hận không thể rời khỏi Thái Dương Hệ.

Bình Luận (0)
Comment