Hiện tại, người trên mặt đất không nhìn thấy Âm Cửu Tước và Kim Lang, bởi vì cả hai đều thu nhỏ khoảng hai mét, không còn che khuất bầu trời.
Đến cấp độ Á thánh, không có thiên nhãn thông cũng có thể thấy rõ tất cả trên mặt đất.
Chỉ cần không tấn công, trận vực Trái đất sẽ không phản phệ.
Đầu tiên, Âm Cửu Tước nhìn xuống núi Chung Nam. Bởi vì tinh lộ mà hậu nhân nó đi chính là nơi này. Mà nó năm đó cũng giết ra từ đó, quật khởi trên Trái đất, sát phạt vô số.
Nó nhìn thấy đằng sau núi Chung Nam, bên trong một không gian chồng chất, một thanh niên có mái tóc màu đỏ kiệt ngạo bất tuần, ánh mắt màu đỏ đang đứng, rất có phong thái của nó năm xưa.
Không hề nghi ngờ, đây là một thánh tử, xung quanh có rất nhiều người, sát khí dày đặc.
“Chu Vũ Tước.”
Âm Cửu Tước thì thầm. Đây là một trong những hậu đại mà nó thưởng thức nhất, tự tay nó đưa lên tinh lộ, cũng là người có khí chất giống với nó nhất.
Nó đang tiến hóa thành Chu Tước, hậu đại của nó tất nhiên cũng có huyết thống thánh cầm, không còn là âm tước. Tộc của nó tự cho mình là tộc Chu Tước.
Lúc này, tâm trạng của Chu Tước Vũ rất nóng nảy. Bởi vì, cho dù hắn ta đang ở bên trong không gian chồng chất, nhưng vẫn nhìn thấy cảnh Âm Cửu Tước bị trảm, bây giờ đứng ngồi không yên.
Hắn ta đột nhiên có cảm giác, ngẩng phắt đầu lên, nhìn thấy hai luồng xích hà rơi xuống, trong lòng run rẩy kêu lên: “Lão tổ, người sao rồi?”
Trực giác của hắn ta quá nhạy cảm, đoán được là ai.
Âm Cửu Tước nhờ Á thánh Kim Lang tương trợ, dùng xích hà tạo thành một hàng chữ nhỏ bên ngoài không gian chồng chất, hỏi thăm tình huống Trái đất bây giờ.
“Thì ra con trời chọn tên là Sở Phong, người đã từng xuất lĩnh thuộc hạ giết chết rất nhiều kỵ sĩ của hậu nhân đại ca ta kết bái Vũ Văn Thành Không.” Âm Cửu Tước ngoài ý muốn biết được điều này, lập tức để bụng. Bởi vì nó nghe nói thủ đoạn tấn công của Sở Phong chủ yếu là trận vực.
“Có đào sâu ba thước cũng phải tìm cho bằng được tên Sở Phong kia, chém rụng đầu hắn, thu thập tất cả bí mật trên người hắn.”Âm Cửu Tước hạ mệnh lệnh.
Bởi vì nó có chỗ liên tưởng. Tấm thiên thư màu bạc ở Trái đất đã trảm nó, nếu truyền thừa xuống, chắc chắn sẽ chọn tên Sở Phong có thiên phú kinh người kia.
“Con trời chọn? Chẳng thèm quan tâm hắn là nghĩa tử hay chân tử, chỉ cần là người thừa kế trận vực, đều giết không bỏ sót.” Âm Cửu Tước rét lạnh nói.
Tiếp theo, ánh mắt của nó lại chuyển sang Lư Sơn, tìm kiếm hậu nhân của vị huynh đệ kết bái ngày xưa ở quân đoàn kỵ sĩ Tinh Không là Vũ Văn Thành Không, tiến thêm một bước tìm hiểu tình huống.
“Cửu tổ.” Vũ Văn Phong biết hai luồng xích hà từ trên trời giáng xuống chính là Âm Cửu Tước đang mượn sức mạnh người khác hiển thánh, có chút kích động.
Y gọi cửu tổ, là vì Âm Cửu Tước xếp hàng thứ chín trong kỵ sĩ Tinh Không, kết bái với tổ tiên hắn là Vũ Văn Thành Không, đều là những kẻ tàn nhẫn.
Vũ Văn Phong lập tức báo cáo lại những tình huống trước mắt trên Trái đất.
Âm Cửu Tước nghe được tên của Sở Phong lần nữa, lại càng hiểu thêm một bước.
Nó là Á thánh, trực giác nhạy cảm dọa người.
“Ngươi nói là, tên Sở Phong này có chút quái lạ. Khi ngươi ổn định lại tinh thần, ngươi liền cảm giác được khí tức nguy hiểm? Ngươi hoài nghi hắn sẽ trở thành họa lớn?” Âm Cửu Tước hiển thánh, dùng xích hà viết thành chữ.
Vũ Văn Phong bẩm báo: “Vâng, cấp độ tiến hóa của hắn không cao, nhưng khi ta vận chuyển phương pháp hô hấp Bách Hóa, mơ hồ có chút vướng víu. Lúc đó ta còn chưa để ý, bây giờ bình tĩnh lại, ta cảm thấy giống như bị phương pháp hô hấp trên người hắn khắc chế. Càng nghĩ càng đáng sợ và quỷ dị. Trên người hắn nhất định có bí mật lớn. Ta nghi ngờ hắn đã nắm giữ được phương pháp hô hấp không kém gì mười thế giới tinh thần đầu tiên.”
Âm Cửu Tước có thể sống từ thời viễn cổ đến tận bây giờ, cuối cùng trở thành Á thánh, không riêng gì tính cách tàn nhẫn vô tình, mà còn có bản lĩnh chân chính, trực giác đáng sợ vượt qua người bình thường.
“Nghịch loại này quá mức bất phàm, cần phải tru sát.” Nó đưa ra phán đoán này đầu tiên.
“Xong chưa?” Á thánh Kim Lang lên tiếng. Trong lòng y sinh ra báo động. Mặc dù đối phương không ra tay xuống mặt đất, nhưng kiểu thăm dò này khiến cho y cảm thấy bất an.
“Chờ một lát, để ta tán đạo, mượn chi lực của huynh bắt giữ một sợi thiên cơ.” Âm Cửu Tước nói.
Á thánh tán đạo sẽ rất kinh người. Sau khi mất đi chính quả, trước khi năng lượng toàn diện tiêu tán sẽ có một khắc minh ngộ, về sau chôn xuống hạt giống quật khởi của mình.
Bây giờ, nó muốn lập tức tiến hành, không vì cái gì khác, chỉ mong nhờ vào sợi linh quang minh ngộ, nhìn trộm được chân tướng thiên cơ, xem xét cát hung họa phúc.
Bởi vì nó đã để ý đến Sở Phong. Nó đã giết chóc nơi này quá sâu, cho nên nó rất cảnh giác với nghịch loại quật khởi trên tinh cầu này.
Xoẹt.
Vực ngoại, thần mang nở rộ, quang huy sau cùng của Á thánh trực tiếp tản ra, biến mất giữa thiên địa.
“Sao?” Nó run rẩy.
Bởi vì, khi mặc định Sở Phong là nghịch loại, trong lòng nó cảm thấy rất bất an. Đây không phải là điềm báo tốt. Người kia rất có thể là tai họa.
“Đạo hữu, ta muốn mượn lực của ngươi truyền pháp chỉ, ngày sau nhất định sẽ có hậu báo.” Âm Cửu Tước nghiêm túc vô cùng, thỉnh cầu Á thánh Kim Lang tương trợ.
Cuối cùng, một hàng văn tự mơ hồ chiếu ngang qua bầu trời, chiếu cáo các thần tử, thánh nữ trên các tinh lộ. Nếu ai giết được Sở Phong, người đó sẽ có được một viên đồng chương thánh nhân.
Cái gọi là đồng chương thánh nhân là vật có thật, nhưng quan trọng nhất là ý nghĩa mà nó đại diện, là đồng chương do thánh nhân ban cho, đại diện có thể vì người đó mà ra tay một lần.
Đây chính là tạo hóa và cơ duyên rất lớn. Bên trong tinh không còn có chuyện thánh nhân không giải quyết được sao?
Một khắc này, các danh sơn đều chấn động. Tất cả thần nữ, thánh tử, hoàng tử trên các tinh lộ đều sôi trào.
Trên bầu trời, mặc dù hàng chữ kia mơ hồ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ. Đó là dòng văn tự rất tinh tế, cũng là thần văn thông dụng của tiến hóa giả.
Kết quả mà nó tạo thành rất khó mà đánh giá. Một khắc sau, sau khi sinh linh trên các tinh lộ bên trong danh sơn của Trái đất nhìn thấy, tất cả như muốn nổ tung.
Bất luận là hàng lâm giả bình thường hay là thần nữ, người kế thừa hoàng triều các loại, tâm huyết người nào cũng dâng trào, nhất thời rúng động, kinh ngạc đến ngây người.
Hiển thánh.
Vực ngoại, có thánh nhân hiển hóa thần văn, chiếu cáo thiên hạ, chỉ vì giết một thổ dân mà hưng sư động chúng như thế, khiến cho tất cả mọi người đều chấn kinh.
Còn có một số thì như phát mộng.
Tiếp theo là tiếng thét bài sơn đảo hải.
Tiếng hô cũng không giới hạn ở sinh linh vực ngoại, mà còn có người bản thổ Trái đất. Bọn họ cũng đang ngẩng đầu nhìn văn tự. Bọn họ không hiểu nghĩa nhưng có hàng lâm giả giải thích cho bọn họ nghe.
Người bản thổ các nơi đã biết được phát sinh chuyện gì.
Sở Phong bị thánh nhân hạ lệnh tất sát? Nhất thời, tất cả mọi người đều kinh hãi.