Mặc dù Sở Phong đã từng hùng hồn tuyên bố muốn đi săn thần nữ, thiên nữ, nhưng nếu một đám thánh nữ này xông lên, hắn phải làm sao bây giờ? Chỉ có thể chạy mà thôi.
Bằng không, nhất định có thể bị giết chết.
“Tên khốn kiếp bên ngoài không gian kia, ngươi nghe cho kỹ, ta sẽ diệt đi đám hậu đại đạp vào tinh lộ ở Trái đất của ngươi.”
Trên bầu trời, Á thánh Kim Lang, Âm Cửu Tước đang quan sát cảnh tượng danh sơn, ngoài ý muốn nhìn thấy Sở Phong. Nhìn thấy bộ dạng kích động của hắn, lập tức biết hắn đang chửi ầm.
Tiếp theo, Á thánh Kim Lang vận dụng thần giác lắng nghe, đồng thời cũng để Âm Cửu Tước cảm giác được, sắc mặt hai người trở nên âm trầm.
Bao nhiêu năm rồi bọn họ chưa từng nghe tiếng chửi rủa? Từ khi bọn họ trở thành Á thánh, toàn được người ta kính sợ, ai dám không kính cẩn chứ? Nhưng bây giờ lại bị chửi như tụng Tam Tự Kinh.
Hai vị Á thánh giận tái mặt, nhìn chằm chằm tên thổ dân dưới đất.
“Mấy con chim chết vực ngoại kia, các ngươi cứ chờ lấy, muốn giết ta cũng không dễ dàng đâu. Ta sẽ bứng hết một tổ thần tử, thánh nữ, để các ngươi hối hận không kịp.” Sở Phong chỉ tay lên không trung.
.....
Sở Phong chửi mắng, xả ra ác khí trong lòng, càng lúc càng thống khoái.
Nhưng sắc mặt hai vị Á thánh vực ngoại lại càng lúc càng đen, cuối cùng vèo một tiếng biến mất, không muốn lắng nghe tiếp, sợ còn phải nghe lời nói quá phận.
Đường đường là Á thánh, bọn họ chưa bao giờ bị người ta chỉ vào mũi mà mắng. Tư vị này hơi lạ.
Dương Tuyên, Hồ Khuynh Thành, Tình Lam đã trở lại gần Trái đất, vận dụng Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ, nghe được rõ ràng, nhìn được rõ ràng Sở Phong đang nói gì, cả ba đều ngẩn người.
Bọn họ nhìn thấy Sở Phong mắng to hai vị Á thánh phải bỏ chạy, thật đúng là... kỳ hoa.
Lúc này, bên trong không gian chồng chất đằng sau núi Long Hổ, người đến từ các tinh lộ cũng im lặng. Bọn họ chính tai nghe được Sở Phong chửi bậy.
Cuối cùng Sở Phong cũng chạy đi.
Hắn muốn ẩn núp, tránh né phiền phức.
Nhưng chỉ hai ngày mà thôi, hắn đã không tài nào ẩn núp được nữa. Bởi vì hai ngày qua, Trái đất phát sinh dị biến, các ngọn danh sơn đều phát sáng.
Rất nhiều dị quả tiến hóa trên các danh sơn, được hiệu tăng vọt.
‘Thừa dịp bây giờ ngắt lấy dị quả.” Sở Phong quyết định, nhanh chóng hành động, muốn lướt qua danh sơn đại xuyên, vơ vét trái cây thích hợp.
Hết thảy cũng chỉ vì tạo hóa.
Lúc trước, khối rubic rơi vào biển cả, dẫn đến biển rộng tiến hóa rất lớn. Gần đây, hai vị Á thánh tấn công Trái đất, ảnh hưởng lại càng lớn hơn nữa.
Hai ngày qua, năng lượng nồng đậm của Trái đất tăng lên một đoạn.
Một thời đại tiến hóa cao tốc sắp đến.
Giữa hai ngày này, có sinh linh cảnh giới Tiêu Dao bắt đầu vượt quan không gian chồng chất, muốn vượt giới.
“Quả nhiên, rất nhiều dị quả tiến hóa rất nhanh, dược hiệu tăng nhiều.” Sở Phong kinh ngạc. Từ núi Long Hổ đến núi Nhạn Đãng, rồi đến Hoa Sơn, hắn nhìn thấy không ít trái cây lạ phát sáng.
Một đường tiến lên, Sở Phong tìm kiếm dị quả cường đại. Hắn nhất định phải tranh thủ trước khi đám thần tử, thánh nữ bước ra gia tăng thực lực bản thân.
Ngày thứ năm, Sở Phong hái một ít trái cây, bắt đầu thu hoạch.
Theo thời gian dần trôi, một số trái cây cường đại lần lượt xuất hiện.
Công việc của Sở Phong lập tức nhiều lên. Hắn xông lên Hành Sơn, trèo lên Hoa Sơn, đến Tần Lĩnh thần bí, một đường tiến lên hái hết dị quả.
Thời kỳ tiến hóa cao tốc bắt đầu khởi động.
Đồng thời, hàng lâm giả cảnh giới Tiêu Dao rốt cuộc đã xuất hiện.
…
Núi Vũ Di, sinh vật vượt qua cảnh giới Gông Xiềng xuất hiện, mạnh mẽ xông vào không gian chủ Trái đất, kết quả bị ký hiệu trận vực biến thành ánh lửa, thiêu hủy hai tay, kêu rên không thôi.
Động tĩnh nơi này không nhỏ, bị một con Thiết Tuyến Xà Vương nhìn thấy. Tin tức lập tức truyền ra bên ngoài, dẫn đến mọi người vô cùng bất an.
Thiết Tuyến Xà Vương tin rằng, sinh vật hình người kia đã đạt đến cảnh giới Tiêu Dao, cảnh tượng hô hấp rất kinh người, năng lượng giữa mũi và miệng chập trùng, giống như hai con rắn trắng đang nhảy lên.
Đây là một sự kiện rất lớn, là tín hiệu vô cùng nguy hiểm. Sinh linh cao hơn cảnh giới Gông Xiềng đã bắt đầu xuất hiện, tiến vào Trái đất. Điều này khiến cho tiến hóa giả bản thổ vô cùng lo lắng.
“Rốt cuộc cũng đã xuất hiện sinh vật tầng cao.” Sở Phong cảm thán. Ngày này cuối cùng cũng đã đến.
Khoảng cách từ lúc Á thánh ra tay đến giờ cũng chỉ mới năm ngày. Sự can thiệp cường đại từ tinh không đã dẫn đến Trái đất dị biến mãnh liệt. Năng lượng nồng đậm của các danh sơn tăng lên trên diện rộng. Dây leo nở rộ, đóa hoa dâng lên quang huy, ngay cả vách đá cũng trở nên óng ánh.
Dược hiệu dị quả cũng tăng vọt.
Người xông ra khỏi núi Vũ Di kia gãy mất hai tay, không tính là uy hiếp, nhưng điều này không có nghĩa là các sinh linh vực ngoại vượt quan khác cũng sẽ như vậy.
Danh sơn đại xuyên xao động, vượn gầm hổ kêu, không cách nào bình tĩnh lại được.
Áp lực Sở Phong tăng lên gấp bội. Hắn có thể làm gì đây? Chỉ có thể tìm kiếm dị quả, giúp cho bản thân tiến hóa thật nhanh.
Nếu đợi đến thần tử, thánh nữ các lộ chạy ra giết hắn, thực lực của hắn còn chưa tăng lên, hắn sẽ đứng trước tuyệt cảnh, sẽ có uy hiếp đến sinh mạng. Thánh nhân cũng đã hạ xuống pháp chỉ muốn giết hắn, ảnh hưởng quá lớn.
Hôm nay Sở Phong thu hoạch tương đối khá, tìm được rất nhiều dị quả tăng cường sức mạnh, ví dụ như lê Xích Diễm, quả Bạch Ngân. Luyện dược những loại quả này có thể giúp cho hắn kéo đứt gông xiềng thứ mười.
Nếu là trước đây, hắn sẽ vô cùng mừng rỡ. Nhưng bây giờ hắn lại có cảm giác cấp bách, cảm thấy còn chưa đủ.
“Không biết táo Hoàng Kim Hỏa núi Hoàng Sơn ra sao? Hy vọng đến lúc đó nó sẽ mang lại kinh ngạc cho ta.” Sở Phong lẩm bẩm. Hắn cũng không vội đi hái, muốn đợi thêm hai ba ngày nữa.
Trước khi tiến về mặt trăng, hắn đã trồng cây táo đó, hy vọng mười ngày nửa tháng sẽ đi hái. Bây giờ thiên địa đang dị biến mãnh liệt, hắn lại càng thêm chờ mong dược hiệu tăng mạnh.
Bởi vì gốc cây táo đó cắm rễ bên trên Thái Dương Hỏa Tinh, vốn là một gốc thánh thụ, chỉ là vừa mới khôi phục nên chưa hiển thị chỗ nghịch thiên.
Sở Phong tin rằng, lần ra hoa kết quả tiếp theo, cây táo này hơn phân nửa sẽ không giống bình thường.
Lúc này, một số tài phiệt liên lạc với Sở Phong, giống như Bồ Đề Cơ Nhân, sở văn minh địa ngoại, Liên Minh Thông Cổ. Hàng lâm giả vực ngoại càng lúc càng mạnh, đám tài phiệt này cảm thấy rất bất an, muốn gặp hắn cùng bàn đối sách.
Sở Phong từ chối nhã nhặn, không hề lộ diện.
Bây giờ hắn không có thời gian đi thương thảo với những người này, chỉ muốn mạnh lên mà thôi.
Sở Phong nhanh như điện chớp chạy đến núi Tử Kim Giang Ninh, bắt đầu bố trí trận vực, che lấp toàn bộ khu vực đặc biệt này. Bởi vì hắn muốn luyện dược, không muốn bị người ta phát hiện.
Trong tay đã có dị quả thích hợp, hắn cũng không trì hoãn thời gian, trước gia tăng thực lực rồi nói sau. Bởi vì hắn sợ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, vạn nhất không kịp luyện dược thì sẽ rất tiếc nuối.