Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 909 - Chương 925: Bắt Thánh Nữ (3)

Thánh Khư Chương 925: Bắt thánh nữ (3)

Sau đó, Sở Phong thu hồi hai cây cột Tỏa Long còn lại.

“Sở huynh, xin dừng ở đây.” Thánh tử Lý Thanh đột nhiên lên tiếng.

“Thánh tử Lý Thanh, thiện ý của ngươi, ta xin nhận.” Sở Phong cũng không phải ăn nói lung tung. Hôm nay, Lý Thanh từ đầu đến cuối đều không ra tay, khiến Sở Phong hảo cảm vô cùng: “Nếu không, chúng ta tiến một bước hợp tác, liên thủ bắt lấy ả thánh nữ này.”

Lý Thanh lập tức im lặng. Người này đúng là chẳng khách sáo gì cả.

“Nếu ngươi khó xử thì thôi đi, ta sẽ tự ra tay.” Sở Phong nói, sau đó toàn lực ứng phó truy kích Lê Lâm.

Thánh nữ Lê Lâm vô cùng bị động. Eo của nàng ta bị buộc một sợi dây màu vàng, không thể kéo dài khoảng cách với Sở Phong. Một khi để hắn đến gần, chỉ có thể nghênh chiến dưới Chúng Sinh Bình Đẳng mà thôi.

Xoẹt.

Cuối cùng, nàng như huyền nữ bay vút lên trời, muốn bỏ chạy.

Kết quả Sở Phong cũng bay lên theo, tiếp tục truy kích.

Lê Lâm do dự, muốn đi mời người trên các tinh lộ danh sơn cùng nhau liên thủ trấn áp Sở Phong, nhưng nàng ta không dám đi. Một khi Sở Phong tiến vào danh sơn, nhất định sẽ bộc phát lực sát thương kinh khủng.

Bởi vì nơi đó trận vực rất nhiều. Nếu chẳng may để hắn kích hoạt, đó chính là sân nhà của hắn.

Dưới chân núi Phổ Đà, không khí ầm ĩ. Ai nấy đều giật mình. Sở Phong liên sát cường địch, bây giờ lại đuổi bắt thánh nữ. Đây là một sự kiện lớn, nhất định sẽ dẫn phát oanh động to lớn.

Cuối cùng, thánh nữ Lê Lâm rơi xuống biển, đạp sóng mà đi, một đường phi nhanh. Nàng ta kiên trì như vậy chính là muốn mài chết Sở Phong. Chỉ cần thời gian vừa đến, trận vực Chúng Sinh Bình Đẳng vô hiệu, hắn nhất định sẽ chết.

Nhưng như vậy sẽ rất mạo hiểm. Chính giữa nàng và Sở Phong còn có chùm sáng gắn liền với nhau, không thoát khỏi được. Sở Phong chỉ dùng lực một chút đã đến gần nàng ta, buộc nàng ta phải nghênh chiến.

“Làm thị nữ của ta sẽ không ủy khuất ngươi đâu. Ngày thường cũng chỉ bắt ngươi đấm bóp xoa chân, xoa vai, bưng trà rót nước, hầu hạ rửa mặt… mà thôi.” Sở Phong ở đằng sau hô to.

Thánh nữ Lê Lâm nghe xong, vầng trán trắng muốt hiện lên hắc tuyết. Cái này còn không ủy khuất sao? Thị nữ cũng không có thảm như vậy.

“Đúng rồi, trà nghệ của ngươi như thế nào? Tạo nghệ cầm kỳ thi họa ra sao? Người ta nói thị nữ là phải biết lên phòng trên xuống phòng dưới. Thuận tiện cho hỏi, ngươi có học qua nữ công không? Tiện thể hỏi luôn, ngươi có trải giường chiếu lần nào chưa?”

Sở Phong nói xong, thánh nữ Lê Lâm suýt nổi bão, thật muốn quay lại quyết chiến với tên thổ dân kia, giết chết hắn cho rồi.

“Ta cảm thấy rất nghi ngờ, mặc dù gương mặt của ngươi không tệ, thân hình cũng khá đẹp, nhưng thực lực quá kém cỏi. Ngươi thật sự là thánh nữ sao? Ngươi là cảnh giới Tiêu Dao, nhưng lại không mạnh hơn những người ta giết bao nhiêu.” Sở Phong ở đằng sau chất vất, ý là không hài lòng với thực lực của thánh nữ.

Đôi mắt đẹp của Lê Lâm bắn ra thần mang, quay đầu lại trừng hắn, nhưng cuối cùng lại chạy đi xa, không chịu dừng lại.

Nàng ta có chút tức giận. Đường đường là đại cao thủ cảnh giới Quan Tưởng vượt quan, nàng đã dùng hết dũng khí để phế bỏ đạo hạnh, rơi xuống cảnh giới Tiêu Dao, kết quả lại bị một tên tiểu tặc cảnh giới Gông Xiềng trêu đùa.

“Ta cảnh cáo ngươi, nếu còn không dừng lại, ta sẽ bắt ngươi làm ấm giường.” Sở Phong hô to ở đằng sau.

Tốc độ của Lê Lâm lại càng nhanh hơn, cũng không rơi xuống nước. Nhưng khi đi đến Nam Hải, nàng ta lại trực tiếp xông xuống Long cung Nam Hải.

San hô phát sáng, từng đám từng đám một. Dưới đáy biển là một thành trì to lớn, bên trong đèn đuốc sáng trưng, sắc thái lộng lẫy, xinh đẹp vô cùng.

Oành.

Cuối cùng, bọn họ kịch chiến ở chỗ này, Lê Lâm vừa đánh vừa lui.

“Ngươi muốn cho Long tộc Nam Hải ra tay với ta?” Sở Phong cau mày.

Bọn họ xông vào Long cung Nam Hải, một đường giết đến, khiến bên trong rối loạn hẳn lên.

Khi lão Long Vương Nam Hải biết được tình huống, từ trong một rãnh biển chạy về, nổi trận lôi đình: “Sở Phong ngươi khinh người quá đáng, dám xông vào Long cung của ta, ta sẽ chém chết tươi ngươi.”

Ông ta còn chưa biết chiến tích của Sở Phong ở núi Phổ Đà.

Ầm.

Sau khi giết ra khỏi Long cung Nam Hải, thánh nữ Lê Lâm rốt cuộc cũng gặp được nguy cơ, bị Sở Phong đến gần, trong lúc sơ xuất bị hắn dùng Kim Cương Trác đánh rơi bí bảo Xử. Nhưng may mắn cho nàng là Thái Dương Hỏa Tinh bên trong Kim Cương Trác đã dùng hết.

Vèo!

Sở Phong đã cướp được bí bảo Xử.

“Chạy đi đâu, thị nữ của ta.” Sở Phong kêu to, nhanh chóng truy kích.

Sắc mặt Lê Lâm lạnh lại. Nàng cảm thấy thời gian trận vực Chúng Sinh Bình Đẳng cần làm lạnh không khỏi quá dài.

Nàng đột nhiên quay người, toàn lực ứng chiến. Nàng là thánh nữ một tinh cầu cao cấp, thiên phú cực cao, vừa rồi vì tránh chiến, muốn mài chết đối phương mà không khỏi trở nên bình thường. Nếu chân chính quyết đấu, chẳng lẽ nàng còn không bằng người này sao?

Trên thực tế, rất nhanh nàng ta đã bị đả kích. Sau khi giao thủ với Sở Phong, cho dù là thánh nữ, nàng cũng phải ăn thiệt.

“Haha, một trong những nguyện vọng nhân sinh đã đạt thành rồi.” Sở Phong cười to.

Trên biển xanh, Lê Lâm bị đả kích rất lớn. Nàng là thánh nữ đạo thống cổ lão của một tinn cầu, là người có thực lực nhất trong thế hệ trẻ. Kết quả, khi nàng ta đến tinh cầu xuống dốc này, lại bị một thổ dân áp chế, thật sự phiền muộn đến muốn thổ huyết.

Lúc mới giao thủ, còn chưa chiến đủ trên một trăm năm mươi chiêu, nàng ta đã bị một bàn tay của Sở Phong đánh vào vai trái, đau đến tận xương tủy, bịch một tiếng ngã xuống biển, tóe lên hàng trăm bọt nước óng ánh.

Sở Phong kinh ngạc. Bên trong trận vực Chúng Sinh Bình Đẳng, hắn vận chuyển phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, cơ thể giống như kim thân Phật tộc, cứng cỏi mà cường đại, đồng thời bàn tay còn lại của hắn sử dụng hỗn hợp Giao Ma Quyền xoắn ốc xé rách. Người nào trúng phải một chưởng này đều muốn đứt gãy nửa thân người.

Trong lúc kịch chiến, sẽ không ai ngu xuẩn đi thương hoa tiếc ngọc. Động một chút là chém đầu luôn.

Ầm.

Con sóng cao mấy chục mét vọt lên. Toàn thân Lê Lâm ướt sũng, váy áo dán vào thân, phác họa đường cong tuyệt mỹ. Thân là thánh nữ, không nói đến thực lực, chỉ dung mạo thôi cũng tuyệt đối hiếm người có được.

Đổi lại là lúc khác, Sở Phong nhất định phải trêu chọc một phen. Bây giờ liều mạng tranh đấu, hắn còn chỗ nào suy nghĩ mấy chuyện này. Hắn vỗ đôi cánh ánh sáng đằng sau lưng, như lôi điện nổ tung, âm thanh điếc tai nhức óc, trực tiếp lao xuống triển khai tuyệt sát.

Cơ thể trắng như tuyết của Lê Lâm dính lấy giọt nước, như hoa sen mới nở, gương mặt kiều nộn. Mái tóc vung vẩy những giọt nước, giống như mấy trăm hạt trân châu rơi xuống.

Ầm.

Tay phải của nàng run nhẹ, phối hợp với phương pháp hô hấp, một cành đào hiện ra, nụ hoa nở rộ, năng lượng khuấy động quét sạch về phía Sở Phong.

Hiển nhiên, nhánh hoa đào này là một loại năng lượng, cánh hoa màu hồng phấn, trong suốt bóng loáng, nhưng cũng khiếp người, phát ra sức mạnh hùng hồn. Bên trong âm thanh xoẹt xoẹt, trên nắm tay Sở Phong lưu lại vết máu, cắt đứt cánh tay của hắn.

Bình Luận (0)
Comment