Ầm ầm ầm…
Trước kia, chiến thuyền tổn hại, màn sáng bảo vệ không còn hoàn thiện, lúc này tao ngộ công kích, đao quang lạnh lẽo xen lẫn bổ tới gần Sở Phong.
Sở Phong gầm nhẹ, muốn đối kháng xông qua khu vực này.
Phốc.
Kết quả, phá vây thất bại. Hắn bị một luồng đao khí xé rách bụng, huyết dịch dâng trào, đã bị thương nặng.
Hậu nhân Tây Lâm Quân cười lạnh, tay điểm chỉ, một luồng tử mang chói mắt bay ra, xuyên thủng ngực Sở Phong, huyết dịch bắn lên, trước sau trong suốt.
“Đây là Tử Khí Đông Lai Chỉ nổi tiếng của hành tinh mẹ, ngươi không biết sao?” Gã cười tàn nhẫn.
Sở Phong đột phá không được, những người kia nhanh như thiểm điện vọt đến gần, sắp sửa rơi xuống thuyền lớn.
Sở Phong than nhẹ, không có trận vực cà sa Chúng Sinh Bình Đẳng, hắn và sinh linh cảnh giới Tiêu Dao chênh lệch rất lớn, không cách nào kịch chiến.
Hắn điều khiển chiếc thuyền, xoay người bỏ chạy.
Sau khi thoát khỏi khu vực, hắn trực tiếp hành nhảy vọt không gian, biến mất khỏi nơi này.
Oành.
Hải vực đằng sau lưng hắn sôi trào. Một kích toàn lực của năm cao thủ nhấc lên sóng biển trùng thiên.
“Giết hắn.”
Trên chiến hạm có người hạ lệnh toàn lực vây quét Sở Phong, một đường đuổi theo.
“Giữ vững vùng biển này, không để hắn tiếp cận.” Có người dặn dò.
Sở Phong khống chế thuyền lớn năm màu, bắt đầu đào vong.
Sau một khắc, mệnh lệnh truy kích và tiêu diệt Sở Phong vang vọng khắp toàn cầu. Phàm là người phát hiện được Sở Phong, nhất định sẽ được ban thưởng ba dị quả tiến vào cảnh giới Tiêu Dao.
Lệnh truy sát quét sạch thập phương.
“Sở Phong hẳn phải chết.”
Cùng ngày, Bồng Lai có cao thủ dẫn đầu một đội ngũ hưởng ứng, nói Sở Phong làm hại tinh cầu, từng xông vào Bồng Lai vọng tưởng cướp đoạt thánh vật chính thống. Bây giờ nhân mã chính thống của Bồng Lai xuất thế, muốn truy nã hắn, giết không tha.
Ầm!
Chiếc thuyền năm màu đâm vào một hoang đảo, khói đặc cuồn cuộn. Nó bị tia laser công kích, một số bộ phận trên thân tàu cơ hồ bị đánh xuyên qua, màn sáng màu vàng bảo vệ chiếc thuyền bị xé rách không ít.
Miệng Sở Phong đầy bọt máu. Hắn đã bị trọng thương. Cách đây không lâu, đã có một sinh linh tộc Cơ Giới thành công leo lên thuyền năm màu, dùng trường đao sáng như tuyết bổ xuống, đao khí cuồn cuộn, thiếu chút nữa hắn đã gặp nạn.
Nếu không phải trên thuyền có một số vũ khí có thể dùng, trong thời khắc đánh ra một chùm sáng năng lượng, khiến cho tên cao thủ tộc Cơ Giới phải sụp đổ, Sở Phong đã tiêu rồi.
Dù sao, đó cũng là một cao thủ cảnh giới Tiêu Dao đại viên mãn, sắp sửa bước chân vào cảnh giới Quan Tưởng. Nếu để cho gã áp sát, Sở Phong sẽ chết ngay lập tức, bởi vì cả hai chênh lệch rất lớn.
Hắn mở miệng thở dốc. Thuyền lớn năm màu là một phi hành khí cổ xưa, hệ thống vũ khí đã sớm xảy ra vấn đề. Ngoài một số chỗ còn có thể dùng được, những thứ khác đều rơi vào trạng thái tê liệt.
Ông!
Ba động không hiểu từ trong hư không truyền đến. Chiến hạm dày đặc lại xuất hiện trên bầu trời. Một rừng sắt thép lạnh lẽo mang theo ánh sáng màu đỏ nhạt bay đến. Bọn chúng đang được thánh huyết che chở.
“Lái thuyền đi.” Sở Phong phun ra một ngụm máu, ánh mắt lạnh lùng như thiểm điện. Hắn lạnh giọng phân phó Lê Lâm, bảo nàng điều khiển thuyền lớn năm màu tiến hành nhảy vọt không gian.
Con người thánh nữ Lê Lâm co rụt lại. Nàng ta cảm nhận được một luồng sát ý. Nàng biết, nếu nàng không nghe theo mệnh lệnh của Sở Phong, một khắc sau, nam châm trong cơ thể nàng sẽ nổ tung, và nàng sẽ tan xác.
Lê Lâm hít một hơi thật sâu, dựa theo Sở Phong phân phó, điều khiển chiến thuyền biến mất ngay tại chỗ.
Đằng sau là một đám chiến hạm đuổi theo, không hề dừng lại một chút nào, hướng đến mục tiêu đằng trước, căn bản không sợ hắn đào tẩu.
Bọn chúng không cần thánh nhân chỉ Sở Phong đang ở chỗ nào, chỉ cần bảo kính mà đạo đồng của Quân Đà cầm là đủ, có thể chiếu rọi được Sở Phong đang ở đâu.
Sở Phong gặp phải nguy cơ lớn nhất, không thể trốn đi đâu. Bất luận hắn xuất hiện chỗ nào, trong thời gian ngắn đều sẽ bị đuổi kịp.
Hắn đến một vùng biển khác. Tựa lưng vào boong thuyền, hắn nhìn thấy vết thương nơi bụng mà giật mình. Nó đẫm máu, ruột như muốn xổ ra. Một luồng năng lượng kỳ lạ đang ngăn vết thương khép lại.
Trước giờ hắn chưa bị cản trở như thế, một đường bị đuổi giết, hiểm tử hoàn sinh.
Ngực cũng xuất hiện một lỗ máu, trước sau trong suốt, là bị hậu đại Tây Lâm Quân dùng Tử Khí Đông Lai Chỉ bắn xuyên qua. Kinh khủng hơn, nó đã phá hư sinh cơ của hắn.
Ngoài ra, trên cổ còn có một vết thương rất sâu, thiếu chút nữa mất luôn cái đầu.
Phía sau lưng càng là máu thịt be bét, bị đao khí cắt chém liên tục, gần như muốn xẻ hắn thành nhiều khúc, ngay cả cột sống cũng bị tổn thương.
Ngân giáp có được từ thánh nữ đường muội của Dương Tuyên đã bị nứt. Nếu không nhờ có cái này bảo vệ, hắn đã chết từ kiếp nào rồi.
Phù!
Một luồng trọc khí phun ra từ miệng Sở Phong, không khí nổ đùng đùng, so với kiếm khí ngày thường còn đáng sợ hơn.
Tiếp theo, Sở Phong hít sâu, vận dụng phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, thư giãn toàn bộ lỗ chân lông, trao đổi năng lượng với bên ngoài để chữa trị thương thế nghiêm trọng.
Một khắc đó, cơ thể của hắn nổ đùng đùng, giống như cửu thiên lạc lôi, vang lên không ngừng. Toàn thân nổi lên ánh sáng màu vàng, cố gắng bài xuất năng lượng đặc biệt ở ngực và bụng.
“Đây là phương pháp hô hấp gì vậy? Nó có điểm giống với phương pháp hô hấp Kim Thân của Phật tộc?” Con rùa bạc kinh hãi. Nó ý thức được trong tay Sở Phong đang nắm giữ một phương pháp hô hấp khó lường.
Sở Phong liếc nhìn con rùa bạc, sau đó bước qua, rút lấy tinh huyết từ phần lưng bị nát của nó tiến hành rèn luyện, lập tức huyết vụ bốc lên. Bên trong bình ngọc trong tay hắn xuất hiện mấy giọt chất lỏng óng ánh.
“A...” Con rùa bạc kêu thảm.
Sở Phong cũng không thèm để ý, rót mấy giọt tinh huyết rùa Tinh Hạch vào miệng. Bộ tộc này vốn là Á thần thú, chân huyết được rèn luyện tất nhiên ẩn chứa sinh cơ mạnh mẽ.
Nếu có thể lựa chọn, Sở Phong thật không muốn làm như thế. Nhưng bây giờ điều này lại có chỗ tốt rất lớn đối với cơ thể của hắn.
Tiếp theo, hắn ngồi xếp bằng, bắt đầu vận chuyển phương pháp hô hấp mà hoàng ngưu dạy cho hắn. Một thoáng sau, hắn được một luồng sương trắng mênh mông bao phủ, không khí trở nên mông lung, huyết khí cuồn cuộn bên trong cơ thể.
Đồng thời, tim của hắn phát sáng, giống như một mặt trời đỏ tươi, chiếu ra sinh cơ nồng đậm, tẩm bổ toàn thân.
Khi mở gông xiềng trái tim, hắn thu hoạch được thuật khôi phục kinh người. Hiện tại, sau khi loại bỏ hai luồng năng lượng đặc biệt kia, tác dụng của thuật khôi phục kinh người đã phát huy.
Vết thương khép lại, huyết khí từ đỉnh đầu xông ra, theo phương pháp hô hấp tiến hành, Sở Phong đã khôi phục được trạng thái đỉnh phong.
Trên bình đài Nguyên Thú, rất nhiều người kinh ngạc. Khi Sở Phong vận dụng hai phương pháp hô hấp vô thượng, hắn trở nên mông lung không thể nhìn thấy rõ.
“Phương pháp hô hấp của hắn có chút cổ quái.” Bình luận viên lên tiếng, lộ ra vẻ kinh sợ.