Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 944 - Chương 960: Chiếu Rọi Chư Thiên (2)

Thánh Khư Chương 960: Chiếu rọi chư thiên (2)

“Năm đó ta chết còn không sợ, sợ chi pháp chỉ của ngươi? Quỳ xuống đi.” Yêu Yêu nhếch miệng, đôi chân thon dài mở ra, bước qua đống tro tàn pháp chỉ trên mặt đất, nhìn cũng không thèm nhìn.

Thánh nữ Lê Lâm đã sớm tê cả da đầu, hóa đá ngay tại chỗ. Nàng thật sự kính phục. Đi theo cô gái này, tuyệt đối không ủy khuất.

Dù nàng là thánh nữ của một tinh cầu cao cấp, cũng không đáng chú ý.

Yêu Yêu nhìn Sở Phong, nói: “Đáng tiếc, thế giới này cân bằng. Cho dù ta không sợ, cũng khó mà có thể thẳng thắn phát biểu toàn bộ tâm ý của mình.”

Sở Phong thật sự xúc động mạnh, thở dài nói: “Tỷ tỷ bá khí quá.”

“Chung quy cũng là kết quả của việc thỏa hiệp lẫn nhau, ta không muốn nhắc lại người này nữa.” Yêu Yêu nói.

Sau đó, nàng đề cập đến chuyện Trái đất.

“Không phải những sinh linh đó nhân từ buông tha cho chỗ này mà không hủy đi, mà là bọn họ không dám, bởi vì vẫn còn một số thúc bá còn sống. Có người du đãng ngoài biên hoang vũ trụ, có người ngủ say trong quan tài đồng. Những người kia lo sợ bọn họ đột nhiên giết trở về. Trong mắt những người đó, mấy vị thúc bá của ta đều là đầu nguồn của tội ác, là phần tử khủng bố, có thể tiến hành tập kích thảm liệt đối với bọn họ, khó lòng phòng bị. Nên biết rằng, dù sao phá hư cũng dễ dàng hơn xây dựng. Bọn họ tích lũy vạn thế, nuôi dưỡng linh tú, chiếm cứ từng tinh cầu có các loại tư nguyên phong phú như dược thảo, bí kim, lo sợ sẽ bị gặp nạn.”

Yêu Yêu mỉm cười, nói ra nguyên nhân bên trong.

“Bọn họ chỉ tạm lui, lo lắng Thánh Sư thúc thúc chưa chết. Thực lực của Thánh Sư thúc thúc bằng tất cả cao thủ có thể chiếu rọi chư thiên gộp lại. Nếu một ngày thúc thúc không chết, bọn họ lại lo lắng thêm một ngày. Hợp lực tấn công nhưng vẫn để thúc thúc chạy thoát, cho dù là ai cũng đều ăn không ngon, ngủ không yên, không dám xuất kích.”

Một mình Thánh Sư đủ để hủy diệt hàng loạt tinh cầu sinh mệnh, hủy đi tích lũy vạn thế của bọn họ trong chốc lát. Vì thế ông đã trở thành một người cô độc, một người đi chân trần thì không sợ mang giày.

Yêu Yêu nói tiếp: “Cho nên, đừng để bọn họ mơ mộng hão huyền. Chiếu rọi chư thiên thì cũng là người. Lúc trước, bọn họ chỉ biết dùng thủ đoạn trong bóng tối. Năm đó, đại chiến đột nhiên bộc phát mà không hề có dấu hiệu. Bọn họ đã lừa gạt một số nhân vật lợi hại của hành tinh mẹ cùng với những thành viên thân thuộc, ví dụ như mẫu thân, huynh trưởng của ta, còn có huyết mạch duy nhất của Thánh Sư thúc thúc. Những chuyện xảy ra đều ở vực ngoại. Cường giả chiếu rọi chư thiên khiến cho người trên hành tinh mẹ không thể không tử chiến. Bọn họ biết rất rõ chúng ta còn có người không dứt bỏ được.”

“Được rồi, những chuyện u ám năm xưa không nên nhắc lại quá nhiều. Lúc đó rất phức tạp, nước lại quá sâu. Đừng tưởng rằng những sinh linh cao cao tại thượng đó thật sự là thần thánh.”

“Được rồi, ngươi đến Phong Ấn Chi Địa đi. Ừm, có thể đưa thân nhân của mình đến núi Long Hổ. Bây giờ, ai nấy đều lui một bước. Thánh nhân vực ngoại không ra tay, ta cũng sẽ không động, toàn bộ đều dựa vào bản thân ngươi. Huống hồ, ta cũng là hữu tâm vô lực, không thể ở quá lâu trên đời. Chấp niệm của ta cũng nên ngủ say, dừng lại bên trong Trường Sinh Kim.”

Sở Phong nhìn nàng, cuối cùng tạm biệt. Hắn không biết lúc nào mới có thể gặp lại cô gái kinh diễm này.

Hắn thề, hắn sẽ nghĩ hết mọi biện pháp, nhất định cứu sống nàng, để nàng mau chóng xuất hiện trên thế gian, chân chính trở về, bễ nghễ tinh không.

“Ta muốn đến Phong Thiện Chi Địa, ở đó có tế đàn hùng vĩ, từng có Thánh hoàng và tiên dân tế thiên. Ta sẽ ở đó phác họa ra bức tranh cảnh giới Tiêu Dao rộng lớn và vô địch.” Sở Phong vô cùng kiên định.

Cùng lúc đó, bên trong không gian chồng chất trong các danh sơn bắt đầu sôi trào.

Thần tử, thánh nữ các lộ muốn vượt qua. Rất nhiều sinh linh vực ngoại sắp xuất hiện, muốn tiến vào không gian chủ Trái đất.

Mây mù lượn lờ núi Long Hổ, trở nên mông lung, dần dần không thể nhìn thấy.

Sở Phong quay đầu nhìn thoáng qua. Nơi đó đã rất yên tĩnh. Hắn thở dài một hơi, sau đó nhanh chóng rời đi.

Trên đường, hắn liên lạc với đám người lão Lạt Ma, Ngao Vương, mời đại yêu núi Côn Luân đến núi Long Hổ. Nơi này là tổ đình Đạo giáo, danh sơn thiên hạ, là một thánh địa, nhất định sẽ an toàn.

Rõ ràng, sau khi hắn rời khỏi núi Long Hổ, chú định sẽ nhấc lên một cơn sóng lớn. Người có quan hệ mật thiết với hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Hắn xưa nay chưa từng dám đánh giá cao phẩm cách của một số người, ví dụ như tiến hóa giả của đảo Bồng Lai. Bọn họ rất có thể đột phá ranh giới làm người cuối cùng, nhằm vào người thân bạn bè của hắn.

Yêu Yêu “bị phong”. Cho dù nàng khinh miệt chà đạp pháp chỉ màu vàng, nhưng người ngoài không biết, cũng sẽ không nhìn được, chỉ biết từ đó về sau nàng sẽ bị nhốt ở núi Long Hổ.

Sở Phong suy đoán, hiện tại bên ngoài đang là sóng lớn vỗ bờ, có một số người sẽ không đợi kịp, sẽ triển khai hành động nhằm vào hắn, muốn giết chết hắn.

Dù sao, có cường giả chí cường chiếu rọi chư thiên ra mặt áp chế Yêu Yêu, phong ấn nàng ở núi Long Hổ, còn cái gì có thể sợ nữa chứ?

Chiếu rọi chư thiên là thần thoại bất bại, là thần thánh tối cao, không gì so sánh nổi. Nhũng người này tiếp nhận vạn vực chư thiên cùng chung tế bái, các tộc vũ trụ đều muốn cộng tôn.

Yêu Yêu có nghịch thiên, nhưng còn có thể đối kháng với loại nhân vật này hay sao? Hiển nhiên là không thể.

“Thật sự không nghĩ đến, chỗ sâu trong tinh hải sáng chói lại có một cự phách rất ít khi nhìn thấy xuất thế, đến đây hàng phục yêu nữ. Đúng là thống khoái!”

Chính như Sở Phong đã suy đoán, có không ít người hưng phấn ngồi không yên.

Người của Bồng Lai đang liên lạc với đảo Phương Trượng, đảo Doanh Châu chặn đánh Sở Phong, càng có sinh linh tộc Nam Hải xao động. Nam Hải Long Vương rốt cuộc cũng đã hái được một quả Hóa Rồng.

“Chiếu rọi chư thiên, chí cao vô thượng, thần thánh hiển linh, ngay cả Tuyệt Đại Yêu Tiên danh xưng vô địch tinh không năm đó cũng phải cúi đầu.”

‘Điều khiến cho người ta phải rúng động chính là, một pháp chỉ xuất thế, tinh đấu hiển hóa, từng viên tinh cầu khổng lồ chuyển động, khiến cho người ta phải ngạt thở, ngay cả Yêu Yêu Thành Tiên cũng phải tuân theo pháp chỉ.”

Bên trong các danh sơn, trên các tinh lộ, rất nhiều người đang bàn tán, kính sợ sức mạnh của cường giả chí cường, rất sùng bái và kích động.

Đáng tiếc, bọn họ không nhìn thấy Yêu Yêu chém nát pháp chỉ, giẫm xuống dưới chân mình. Nếu bọn họ tận mắt nhìn thấy, khả năng sẽ là một biểu hiện khác.

Hai ngày qua, nhiều chiến hạm hoành không giáng xuống Trái đất. Đại quân tộc Tây Lâm và tộc Cơ Giới cùng nhau truy sát Sở Phong, dẫn đến kịch biến.

Rõ ràng, tất cả mọi người đều cảm nhận được thiên địa này vì vậy mà xuất hiện dị thường, một lần nữa phát sinh biến hóa.

Càn khôn đang thức tỉnh. Dị thảo, dị thụ tiến hóa. Quả lớn từng đống trên các danh sơn. Có dị quả đỏ tươi như bảo thạch, có loại màu vàng mùi thơm bay cách xa vạn dặm.

Bình Luận (0)
Comment