Thiên địa tiến hóa, đồng nghĩa với việc sinh linh bên trong không gian chồng chất sẽ dễ dàng ra ngoài hơn một chút.
Một số người nhanh chóng vượt qua. Hiện tại, đối với những người cảnh giới Tiêu Dao mà nói, phong hiểm cũng không còn lớn như trước. Thậm chí thần tử, thánh nữ cảnh giới Quan Tưởng cũng kích động, triển khai hành động.
Ngày đó, vực ngoại có khí cơ xuất hiện, kích thích sinh linh trên các tinh lộ.
“Một số thánh nhân đang tức giận.”
Một số bí văn đang lưu truyền, truyền khắp danh sơn.
Á thánh Âm Cửu Tước âm thầm hạ chỉ, yêu cầu hậu nhân của nó là Chu Vũ Tước rời khỏi núi Chung Nam đi giết Sở Phong, không cho hắn sống thêm một ngày nào nữa.
Quả nhiên, cách đây không lâu, tin tức đã được chứng minh.
Thánh tử tộc Âm Tước, một thanh niên có mái tóc màu đỏ, ánh mắt như điện mang, vô cùng lãnh khốc, đang chuẩn bị vượt giới bên trong chỗ sâu núi Chung Nam.
Cùng thời khắc đó, chỗ sâu Lư Sơn, trên một tinh lộ, thánh tử Bách Hóa Vũ Văn Phong gật đầu, bờ môi mấp máy, hình như đang nói chuyện với một vị nào đó trong cõi u minh.
Cuối cùng, y cúi đầu với thương khung, chuẩn bị xuất quan.
Tổ tiên của y, thánh nhân Bách Hóa Vũ Văn Thành Không đã âm thầm hạ lệnh, bảo y không được trì hoãn, giết ra tinh lộ chém rụng Sở Phong, không cho hắn thời gian để trưởng thành.
Âm Cửu Tước, Vũ Văn Thành Không đều là thành viên quan trọng của kỵ sĩ Tinh Không. Năm đó, bọn họ đã tàn sát phụ nữ trẻ em trên tinh cầu này, ngay cả người già yếu tàn tật cũng không buông tha.
Hai tay của bọn họ đã dính đầy huyết tinh. Thành tựu có được hôm nay hoàn toàn là đạp trên thi cốt tiên dân mà quật khởi, nhất là Vũ Văn Thành Không.
Ông ta nắm giữ phương pháp hô hấp Bách Hóa, cướp đoạt tinh huyết thiên phú tiên dân, thành tựu bản thân.
Xú danh của kỵ sĩ Tinh Không vang xa, khiến tiên dân thượng cổ trải qua rất nhiều trắc trở, chịu đủ khổ sở, có huyết hải thâm cừu.
Lúc này, bọn họ nhìn thấy Yêu Yêu, nghĩ đến chuyện năm đó, trong lòng rúng động, cảm thấy bất an.
Cho dù Vũ Văn Thành Không đã tiến hóa thành thánh nhân, nhưng nhớ đến chuyện mình từng quỳ xuống dưới chân Yêu Yêu, trong lòng lại có cảm giác run rẩy của năm đó. Ông ta cảm thấy mình bị sỉ nhục, muốn ma diệt tất cả những gì có liên quan đến nàng.
“Sở Phong, ngươi đợi ta. Vũ Văn Phong ta đến rồi.” Chỗ sâu Lư Sơn, ánh mắt Vũ Văn Phong trở nên thâm thúy, gần như trống rỗng, có chút đáng sợ. Y muốn báo thù cho thị nữ thiên nga là tiên nữ Bạch Thanh, báo thù cho đám kỵ sĩ đã chết kia.
Vực ngoại, Quân Đà cũng âm thầm hạ mệnh lệnh cho một số thần tử, thánh nữ trên các tinh lộ xuất thế đi giết Sở Phong.
Không hề nghi ngờ, ông ta và Âm Cửu Tước, Vũ Văn Thành Không đã tiếp cận “vượt giới.” Nếu có những người như vậy can thiệp, các phương sắp vượt giới giống như nhận được một sợi dây đỏ.
Chỉ là Quân Đà nén giận, bị Yêu Yêu khiêu chiến và uy hiếp, ông ta đã bị mất hết thể diện.
Ngoài ra còn có một số thánh nhân đến âm thầm truyền pháp chỉ, yêu cầu thần tử, thánh nữ trong tộc xuất kích giết chết Sở Phong, diệt người mà Yêu Yêu muốn bồi dưỡng.
“Giết chết hắn cho ta. Ta không muốn nhìn thấy tên thổ dân kia quật khởi, cũng không muốn nghe thấy tin tức nào về hắn, nhất định phải biến hắn trở về cát bụi.”
Đây là khẩu dụ của một vị nữ thánh. Năm đó, nàng ta đại bại dưới tay Yêu Yêu. Chiến dịch đó, thần tử, thánh nữ cùng với nàng ta vây công Yêu Yêu hầu như bị phản săn giết, chết gần hết.
Bây giờ nghĩ lại, nàng ta vẫn còn run rẩy ngay trong giấc mộng.
Một ngày này, bên trên tinh lộ gần như không yên tĩnh. Á thánh, thánh nhân từ vực ngoại ùn ùn kéo đến, âm thầm hạ chỉ, yêu cầu hậu nhân nghĩ hết cách để xông qua không gian chồng chất.
Quân Đà, Âm Cửu Tước chỉ đơn thuần muốn giết chết Sở Phong, còn có một số cường giả vực ngoại muốn hậu đại của mình tranh đoạt tạo hóa. Bọn họ truyền xuống tin tức, một số di tích trên Trái đất đã xuất hiện năng lượng, hơn phân nửa sắp xuất thế, có thể mở ra.
Bởi vì từ vực ngoại có thể nhìn thấy rõ ràng, có người đại thành Thiên Nhãn Thông công bố chân tướng.
Trái đất đã từng có một khoảng thời gian chói mắt. Một số hoàng triều tiến hóa ngũ tinh siêu việt để lại rất nhiều vật trân quý, càng có sào huyệt thánh thú, khả năng là còn có trứng. Ngoài ra còn có thần dược tuyệt thế, một gốc tổ căn đáng giá chờ mang đi, có thể giúp cho một môn phái trở nên hưng thịnh.
Những cường giả vực ngoại đến rồi đi, cũng không ở lâu, sợ dẫn phát hậu quả không tốt.
Không hề nghi ngờ, trên Trái đất, sau các danh sơn lại càng xôn xao náo nhiệt hơn. Cho dù là hoàng tử kỳ tài ngút trời, hoặc một đám thiên nữ một vực, trong lòng đều không yên.
Càng ngày càng có nhiều người muốn hành động, muốn vượt giới tiến vào không gian chủ Trái đất.
“Sở Phong, ngươi chờ chết đi. Bổn vương đến rồi.” Bên trong không gian chồng chất chỗ sâu trong Lao Sơn, hoàng tử Đại Tề Tề Vũ cũng chuẩn bị vượt giới. Y là người có ý chí kiên định, vô cùng quả quyết. Một khi đã quyết định thì sẽ lập tức hành động.
Một ngày này, một số thần tử, thánh nữ vực ngoại tiến hành vượt giới thành công, đặt chân lên không gian chủ Trái đất.
Lúc này, Sở Phong đang tiếp ứng đại yêu núi Côn Luân, tốc độ của bọn họ rất nhanh. Mặc dù cách xa nhau vạn dặm, nhưng cũng đều nhanh chóng chạy đến gần núi Long Hổ.
Đám người lão Lạt Ma, Ngao Vương đều rất dứt khoát. Bọn họ cũng không cân nhắc điều gì, tất cả đều tin tưởng Sở Phong.
Lão tông sư núi Võ Đang cũng đang lên đường, thuận lợi đến nơi.
Đại yêu núi Côn Luân phải phân tán ra, bởi vì tập trung cùng một chỗ sẽ khiến người ta phải chú ý. Phần lớn đều bình an đến, chỉ có Mã vương xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Bởi vì nó quá bắt mắt, thân cao hơn một trượng, đầu bóng loáng phát ra ánh sáng. Khi hóa thành bản thể lại càng thu hút ánh mắt hơn. Bản thân nó là một con Hãn Huyết Bảo Mã.
Khi Sở Phong nhận được tin cầu cứu, cả hai cách nhau cũng không quá xa. Sở Phong mở rộng đôi cánh, nhanh như điện chớp vượt ngang Giang Tây, trực tiếp đuổi đến.
Lúc này, Mã vương đã máu me be bét khắp người, đang thoi thóp hóa thành bản thể.
“Haha, xem như không tệ, toàn thân màu vàng, không một chút tạp mao. Nói không chừng còn có huyết thống thiên mã. Cẩn thận thuần dưỡng, biết đâu sẽ trở thành một tọa kỵ không tệ, có thể hiến cho thần tử.”
Mấy tên hàng lâm giả xoay chung quanh Mã vương, không chút kiêng kỵ đưa ra lời bình.
Sở Phong đứng đằng xa thở dài một hơi. Hắn cẩn thận cảm ứng một phen, phát hiện cũng không có hiểm cảnh nào. Mã vương chỉ là ngoài ý muốn bị chặn đánh, cũng không phải đặc biệt vì hắn mà đến.
Hiện tại, bản thể Mã vương như được đúc thành từ xích kim, lông tóc nở rộ thần quang, nhìn rất không tầm thường.
“Các ngươi bức bách nhưng ta sẽ không khuất phục. Nếu làm tọa kỵ, ta cam nguyện chết còn hơn.” Mã vương rất cương liệt.
“Nếu không theo chúng ta, ngươi đúng là chỉ còn con đường chết. Thánh tử chúng ta rất thích sưu tầm tọa kỵ. Mặc dù ngươi không tốt lắm nhưng có tính trưởng thành nhất định. Hãy đi theo chúng ta.” Một người đàn ông mặc chiến y kim loại màu đen lên tiếng. Hiển nhiên bọn họ đều là Nhân tộc, không phải sinh linh tộc khác.