Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 953 - Chương 969: Đăng Đàn Cúi Xem Thiên Hạ (1)

Thánh Khư Chương 969: Đăng đàn cúi xem thiên hạ (1)

Sở Phong lo lắng bảo ấn đen nhánh kia không thể bền vững được, dù sao trên thân của nó cũng tràn đầy vết rách, bị hao tổn nghiêm trọng.

Ầm!

Trên tế đàn tràn ra chùm tia sáng, đó là oanh kích mà quyền ấn của Tề Vũ mang đến.

Xoát!

Sở Phong phi thường nhanh nhẹn, động tác mau lẹ, xông lên trước mấy chục thước, lao tới vô số các tầng bậc đá xanh.

Hậu phương, Tề Vũ dừng bước, sắc mặt âm trầm, y quả thật không dám làm bậy, lại không dám truy kích, bởi vì tế đàn đang phát sáng, vừa rồi còn phản phệ lại y, chấn cho y lảo đảo lui lại phía sau.

"Mọi người cùng nhau ra tay, tiến hành quấy nhiễu, không cho hắn cơ hội nào!" tiểu thư nhà họ trần của Bồng Lai - Trần Dung quát lên.

Bọn họ cũng không chậm, gần như đồng thời lao đến, trong nháy mắt tiếng chim gáy, tiếng thú rống gầm, ánh sáng năng lượng sáng chói khuấy động, bao phủ bậc đá xanh phía trước.

Oanh!

Tiếng nổ mạnh to lớn truyền ra, tất cả bọn họ đều lảo đảo lùi lại, năng lượng đánh trúng tế đàn rồi lại gặp phải phản kích, có vài người suýt nữa đã bị thương.

Cả tế đàn phát sáng, mặc dù yếu ớt, nhưng lại hình thành khí tức quá khiếp người, như là một con hung thú tiền sử được phục sinh, nó như muốn nuốt sống lấy chúng sinh.

Tòa tế đàn cổ xưa này tuyệt đối không phải kẻ bình thường có thể công kích.

Trong lòng bọn họ rung động!

Nhưng mà, bọn họ cũng lộ ra nét vui mừng, tình cảnh của Sở Phong trên tế đàn không phải hay ho mấy, càng hỏng bét hơn so với bọn họ, bị phù văn dâng lên kia ngăn lại, cũng bị chấn thương.

Trong mũi miệng của hắn có từng dòng từng dòng máu tươi đang chảy xuống.

Hiển nhiên, tế đàn đã khôi phục, sau khi bị bọn họ tấn công, xui xẻo nhất vẫn là Sở Phong mà thôi.

"Ha ha. . . Thật là tự tìm đường chết, loại tế đàn đăng lâm này chính là một cái bia sống, mọi người cùng nhau, trấn sát hắn đi!" Chu Vũ Tước cười to.

Những nhân vật cấp Thần Tử, Thánh Nữ này đều sáng bừng hai mắt, cứ như từng cặp từng cặp kim đăng, ánh mắt thật sắc bén mà thấu triệt, họ biết cách làm như thế nào để đối phó Sở Phong.

"Oanh!"

Sau một khắc, Chu Vũ Tước hóa ra bản thể, là một con hung cầm đỏ rực như máu, há mồm phun ra ánh lửa, quét sạch toà tế đàn cổ xưa hùng vĩ như núi cao kia.

Viên Khôn cũng hiện ra bản thể, giống như ngọn núi cao lớn, trở thành một con Kim Cương Cự Viên màu vàng nhạt, nó gầm thét, mang theo một cây Lang Nha đại bổng, mãnh liệt huy động hướng về phía trước.

Làn sóng năng lượng thật mãnh liệt, cứ như là nước biển vỡ đê đang khuấy động, bao phủ ồ ạt cuốn về phía trước.

Chỉ trong nháy mắt, các Thánh Tử đều ra tay, vùng đất này cứ như là hệ thống núi lửa đã thức giấc, bắt đầu tuôn trào dung nham một cách dữ dội, cảnh tượng quá doạ người.

Chủ yếu là phản ứng của tế đàn, bị công kích như vậy, nó lập tức phát ra ánh sáng càng thêm chói mắt.

Đông đông đông đông!

Bốn tiếng động nhẹ bỗng vang lên, chung quanh Sở Phong hiển hiện ra bốn cái Tỏa Long Thung, thủ hộ quanh hắn, trấn áp ra một mảnh không gian tương đối nhỏ hẹp mà an toàn.

Nếu không có thứ này, hắn nhất định sẽ bị xé rách, bởi vì tế đàn này trở nên vô cùng đáng sợ, một tầng phù văn thần bí mà phức tạp như sóng nước lưu động.

Cả tòa tế đàn phong cách cổ xưa này bỗng óng ánh lên, ẩn chứa sát khí kinh thiên!

Đây là nơi tế thiên của người thời trước, còn có cả Cổ Hoàng tham dự, đàn này là do đại năng tạo dựng, không được phép mạo phạm!

Oanh!

Mọi đòn tấn công của mấy người Chu Vũ Tước, Viên Khôn cũng phải bỏ ra cái giá, trước tiên có phù văn năng lượng tràn ra, giống như in khắc trong hư không, mang đến cảm giác lập thể mà lạnh lẽo như kim loại.

Phanh phanh!

Chu Vũ Tước ho ra một ngụm máu rồi ngã xuống, lông vũ đỏ rực của y đã tàn lụi, ánh lửa tàn phá khắp mọi nẻo.

Viên Khôn rít lên một tiếng, Lang Nha đại bổng trong tay lay động, trực tiếp rời khỏi tay, hổ khẩu của gã đã bị xé rách, cả người bay thẳng ra ngoài, miệng đầy máu tươi.

Mặc dù sớm đã dự liệu được sẽ bị bắn ngược, nhưng sự kịch liệt thế này vẫn khiến bọn họ kinh hãi.

"Chúng ta lui lại, vận dụng bí bảo, công kích tế đàn, ngăn cản hắn leo lên đi!"

Có người đề nghị, bất kể thế nào đi nữa cũng không thể để Sở Phong như ý, nhất định phải cản hắn lại.

Bởi vì, trên tế đàn có thứ tốt, ai cũng có thể phát giác, nơi đó có một tấm ngọc thạch năm màu, nó rất lớn, giống như là chuẩn bị cho người khổng lồ vậy, trên đó có ánh sáng lành tỏa ra bừng bừng, đều là tế phẩm hiếm thấy.

Sau đó, vài món bí bảo phát sáng, bị lấy ra rồi trực tiếp vọt tới tế đàn.

Trên thềm đá, sắc mặt Sở Phong biến đổi, hắn lo nhất chính là chuyện thế này phát sinh, trước đó do dự mãi có nên trèo lên tế đàn hay không chính là vì cân nhắc điều này.

Lúc hắn đăng đàn, người khác quấy nhiễu khiến cho trận vực nơi này nổ tung thì sẽ vô cùng nguy hiểm.

Đông!

Phù văn trận vực bộc phát, giống như là một tầng sóng biển đang phập phồng, tràn ngập lấy tế đàn, nơi này trở nên cực kỳ nguy hiểm.

Mấy món bí bảo mặc dù cấp tốc lùi lại, nhưng mà vẫn có hai món bị phản phệ, bị phù văn của trận vực bao phủ, rạn nứt ngay tại chỗ, sau đó nổ tung, hóa thành mảnh vụn.

Sắc mặt đám người Vũ Văn Phong, Chu Vũ Tước, Trần Dung, Liệt Sơn đều thay đổi, nơi này quá khiếp người, muốn chặn đánh Sở Phong, thì phải tiêu hao quá lớn.

Đây chính là bí bảo đó, ai có thể chơi đùa cho nổi chứ?

Trong quá trình từ tinh lộ vượt giới đi ra, đại đa số bí bảo đều bị hủy đi, trên thân mỗi người đều không còn lại mấy món.

Trên tế đàn, phù văn năng lượng kết nối với nhau, bốn cái Tỏa Long Thung lung lay như sắp đổ, thậm chí xuất hiện vết rách, hình như có xu hướng muốn đứt đoạn.

"Ha ha!" Trần Dung cười to, sai người lấy ra một tòa tháp đồng thau bị hao tổn, hất về phía tế đàn.

Đây là bảo tháp cấp độ Quan Tưởng, có điều đã bị Thái Dương Hỏa Tinh trong Kim Cương Trác của Sở Phong đốt cháy, bộ phận nóng chảy bây giờ bị vứt bỏ ra để công kích Sở Phong.

Răng rắc!

Tháp đồng thau tan nát ngay tại chỗ, ầm vang nổ tung.

Nhưng mà, bí bảo cấp độ Quan Tưởng dù không trọn vẹn, nhưng đụng vào tế đàn cũng gây ra một đòn phản kích rất mạnh.

Quả nhiên, trên tế đàn dâng lên ánh hào quang chói mắt, vị trí của Sở Phong càng nguy hiểm hơn, bốn cái Tỏa Long Thung lần lượt đã xuất hiện vết nứt, tiếp đó thì phịch một tiếng, mảnh kim loại bay vụt ra.

Trần Dung lộ ra nụ cười vui vẻ, mấy người Chu Vũ Tước, Tử Loan, Triển Hạc, Bạch Lăng cũng nhếch khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, ngồi xem Sở Phong lâm vào tử địa.

Nhưng mà, chuyện xảy ra nằm ngoài dự tính của bọn họ, Tỏa Long Thung chỉ tróc ra lớp vỏ đồng ngoài da mà thôi, nó lộ ra phần trụ đồng thau càng thêm óng ánh.

Chỉ có Sở Phong là rất trấn định, bởi vì hắn biết, Tỏa Long Thung là dị bảo, sẽ không dễ dàng bị bẽ gãy như thế, hồi lúc còn trong Lò Bát Quái Thái Thượng nó cũng từng như vậy, để lộ ra hai tầng cấm chế.

Bình Luận (0)
Comment