Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 952 - Chương 968: Vô Địch Như Thế (3)

Thánh Khư Chương 968: Vô địch như thế (3)

Hắn cần tiến quân vào cảnh giới Tiêu Dao, hiểu được thấu triệt đối với cấp độ này, lại đi diệt những Thánh Tử, Thánh Nữ này cũng không muộn, đến lúc đó sẽ thật sự diệt sát hết thảy.

Phía sau lưng, một đám người hận đến hàm răng cũng ngưa ngứa.

Trên bình đài Nguyên Thú, mọi người cũng im lặng hết.

Lúc này, Sở Phong xem như đã phá vòng vây thành công, hắn có hai lựa chọn, một là bình yên rời đi Thái Sơn, hai là mạo hiểm leo lên tế đàn, cường thế mà đi đột phá.

Hắn lựa chọn cái thứ hai, bởi vì nếu bỏ lỡ hôm nay, người mai phục trên vùng đất này sẽ càng nhiều, hiển nhiên người của Bồng Lai đoán ra được tính toán của hắn, bằng không cũng sẽ không cấu kết với nhiều Thần Tử, Thánh Nữ như vậy để chờ săn giết hắn ở nơi này.

Có lẽ, đây là cơ hội cuối cùng, hôm nay không lên được tế đàn, về sau sẽ càng khó khăn, tới lúc đó, tấm màn thiên hạ giết Sở sẽ triệt để kéo ra, hắn sẽ càng thêm nguy hiểm.

Phía trước bí cảnh, sương mù mông lung.

Đến địa điểm mấu chốt, một con đường đá cuội xếp thành đường mòn, lơ lửng trong hư không, dẫn đến một không gian thứ nguyên.

Lúc trước, con cóc Âu Dương Phong chính là xuất thế ở nơi đây, tế đàn hùng vĩ cũng ở trong đó.

Sở Phong vọt qua, trực tiếp tiến vào, đồng thời chuẩn bị rất nhiều nam châm, khắc phù văn trận vực, muốn phong bế nơi này, ngăn cản đám người truy kích.

Thế nhưng, hắn chưa kịp lấy ra, mới đặt chân vào không gian vô số kim hà này thì đã gặp phải tập kích, một quyền đập xuống, nó cuộn theo long khí, to lớn mà chính đại, cho dù là đánh lén nhưng cũng có cảm giác huy hoàng như vầng thái dương thương vũ!

Hoàng tử Đại Tề - Tề Vũ xuất hiện, xông ra từ nơi sâu trong tinh lộ Lao Sơn, đi vào Thái Sơn, đồng thời cũng mai phục tại đây, chặn đánh Sở Phong.

Phanh phanh phanh!

Cà sa trên người Sở Phong run run, phát ra ánh sáng chói mắt, cứng rắn mà so nắm đấm với y, quả thật cảm thấy người này quá đáng sợ.

"Tên gian phu nhà ngươi, dâm phụ kia đâu? Ta muốn giết toàn bộ các ngươi!" Tề Vũ rét lạnh mà mở miệng, y cực hận Sở Phong cùng Lâm Nặc Y, lúc ấy hai người họ liên thủ giết tất cả thủ hạ của y, khiến y trở thành kẻ cô đơn.

"Con cóc ghẻ nhà ngươi mà cũng mướn ăn thịt thiên nga, cút, hoàng tử rắm chó cái gì, lát nữa đợi ông đây tiến hóa hoàn tất, lại đến diệt nhà ngươi!"

Sở Phong kịch liệt giao thủ cấp tốc với y mấy lần, lưng mang hai cánh năng lượng óng ánh chói lọi như ngọc xanh, vượt qua tốc độ âm thanh, hắn lại đi xa lần nữa, cũng không quay đầu lại lần nào.

Trải qua đợt cản trở này, hắn không có cách nào bố trí trận vực ngăn cản người phía sau nữa, hơn nữa trên đường đi hắn có cảm ứng một phen, Bồng Lai liên thủ với người vực ngoại, vì đánh tan rã ưu thế về mặt trận vực của hắn, cư nhiên chôn số lượng lớn nam châm xuống chỗ này, muốn quấy nhiễu con đường gian lận của hắn.

Sở Phong như một con Dã Long hình người, mạnh mẽ đâm thẳng tới, mang theo khí thế một đi không trở lại, giết tới trước toà tế đàn to lớn rộng rãi như ngọn núi cao Thái Cổ kia.

Hắn trực tiếp leo lên, hắn muốn đạt thành Đạo của chính mình ở chỗ này, cảnh giới Gông Xiềng là tích lũy năng lượng, mở ra một vài bản lĩnh gần như thần thông, mà cảnh giới Tiêu Dao thì làm tan biến tất cả dị thuật, khiến cho bản thân như hóa thành Hỗn Độn, càng giống một tấm giấy trắng, cần tự mình đi vẩy mực, phác hoạ ra bức tranh căn cơ trong tương lai.

Nơi này là địa điểm tế thiên của Thánh Hoàng cùng tiên dân cổ đại, rộng rãi hào hùng, vô cùng khí thế.

Mà trên bầu trời, còn có một trăm hành tinh, chiếu rọi Chư Thiên!

Chỉ trong nháy mắt như vậy, Sở Phong đã khắc sâu cảm nhận ra, thân và hồn hắn đều đang rung động, biết được phương hướng của mình, bức họa căn cơ Đại Đạo của hắn đã được ấp ủ tốt, chỉ chờ vẩy mực, một nét mà thành.

"Chạy đi đâu!" Phía sau, cả đám người hét lớn.

"Tiến vào bí cảnh, hắn trốn không thoát, giữ vững lối ra, bắt rùa trong hũ!"

Hậu phương, những Thánh Tử, Thánh Nữ kia đều lộ ra ánh mắt lạnh lùng, sát khí bành trướng, nhìn hắn tựa như nhìn một người chết.

"Muốn đột phá ở chỗ này, nằm mơ đi!" Trần Dung của đảo Bồng Lai cười lạnh, ả ta muốn ngăn Sở Phong đạt thành Đạo của chính mình.

"Cái gì mà Thánh Nữ, Thần Tử, chờ ta hoa nở rồi, đến lúc đó Bách Hoa đều giết sạch!" Cuối cùng Sở Phong quay đầu, nhìn về phía bọn họ, ánh mắt như ánh điện vàng chóe.

Tế đàn to lớn như một ngọn núi mang theo khí thế hào hùng mà vắt ngang qua nơi đây!

Sở Phong mới tiếp cận thôi thì đã cảm nhận được cảm giác nặng nề y như lưng chống cả trời xanh, chân bước trên con đường tắt duy nhất do đá xanh xếp thành, xương cốt trong cơ thể hắn kẽo kẹt kẽo kẹt mà rung động.

Lúc này, giống như một con côn trùng bay đang đối mặt với biển sao mênh mông, đối mặt với sự bao la hùng vĩ vô biên, và cả mênh mông sâu thẳm.

Đứng ở chỗ này, thân thể của hắn đã như bị đè ép tan tác thành năm bảy mảnh, cảm giác đè nén nặng nề, khổng lồ, to lớn mênh mông, bầu không khí khiến người ta hít thở không thông, quả thật muốn xé rách hắn ra.

Tế đàn mang theo phong cách cổ xưa, đứng sừng sững qua bao năm tháng đằng đẵng, thềm đá là con đường nhỏ duy nhất có thể dẫn lên đến đỉnh núi.

Sở Phong khó khăn lắm mới cất bước được, sức mạnh tinh thần tuôn ra từ trong xương trán, hắn đang tập trung cao độ để thúc giục trận vực, sau đó thì dứt khoát cất bước, hướng về phía trên mà đi.

Dù gian nguy đến mấy thì hắn cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể vượt khó tiến lên!

Bởi vì, bỏ lỡ hôm nay thì chắc hẳn sẽ không còn cơ hội nà nữa, bất kể là Bồng Lai hay thiên tài giáng lâm từ vực ngoại cũng đã biết được mục đích của hắn.

"Chạy đi đâu!"

Hoàng tử Đại Tề là kẻ đầu tiên ra tay, bởi vì y canh giữ ngay trong mảnh không gian thứ nguyên này, vừa rồi y ngăn cản thất bại, để cho Sở Phong bỏ chạy, xông vào nơi này.

Gần như đồng thời, y cảm thấy nắm đấm bộc phát ra tiếng rồng ngâm, quanh thân là long khí hết hợp với quyền ý hùng vĩ, giống như vầng thái dương gay gắt giương lên trời cao, đập ầm lên sau lưng của Sở Phong.

Vị hoàng tử này rất đáng sợ, bản lĩnh chân thực làm người ta kính sợ, là một cao thủ siêu cấp, Thánh Tử bình thường so ra đều sẽ kém hơn y.

Quyền ý kêu lên vang dội khiến cho vùng đất này rung động lên theo.

Hiển nhiên, hậu quả tạo thành cũng cực kỳ đáng sợ, thềm đá mang phong cách cổ xưa của tế đàn bỗng run run, bắn ra ánh hào quang, ký hiệu trận vực dâng lên, hình thành áp lực khiếp người.

Bởi vì bị bên ngoài quấy nhiễu, tế đàn đã khôi phục lại, lộ ra khí cơ kinh khủng hơn!

Sở Phong thay đổi vị trí, né qua khỏi quyền ý hùng vĩ này, đồng thời nhanh chóng ra tay.

Chung quanh có nam châm lơ lửng, lấy trận vực che chở bản thân, đáp trả lại áp lực của tế đàn, hắn cũng không lập tức vận dụng Trấn Vực Ấn, như đạo lý thép tốt cần dùng trên lưỡi đao.

Bình Luận (0)
Comment