Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 969 - Chương 985: Anh Tư Vĩ Ngạn (1)

Thánh Khư Chương 985: Anh tư vĩ ngạn (1)

Hắn một ngụm đã uống sạch, sắc mặt khô héo hơi hiển hiện một tia hồng nhuận phơn phớt.

Sau đó Sở Phong trực tiếp bay nhào về phía tế đàn!

"Ha ha, không biết sống chết, để cho ngươi ngắm nhìn năng lượng thể Nam Ly Kim Liên Thần Hỏa của ta một chút, đã sớm chuẩn bị cho ngươi xong, chịu chết đi!" Chu Vũ Tước cười to.

"Ngân Bồ Đề, lá lá đều là kinh văn, thiên chuyển ở giữa, ngân hoa như tuyết, một bông hoa một thế giới!" Viên Khôn như một con Nộ Mục Kim Cương, cũng đang gào to, thi triển ra năng lượng thể.

Trần Dung cười lạnh, khuôn mặt vô cùng âm lãnh, đưa tay ra chính là thủ đoạn mạnh nhất, cảnh tượng Đào Hoa Nguyên hiển hiện, hoa rụng rực rỡ!

Giờ khắc này cả đám người cùng ra tay, muốn oanh sát Sở Phong!

Mà hắn lại đang lộ ra nụ cười cổ quái, muốn hiện ra năng lượng thể của chính mình.

Trên tế đàn rộng rãi như một ngọn núi hùng vĩ, Sở Phong nhảy xuống, lao vút tới đó.

Bên tai truyền ra tiếng xé gió vù vù, tốc độ thật nhanh. Còn phía dưới thì quả thật là ráng lành tỏa sáng, từng luồng từng luồng thải quang hiện ra, ngũ quang thập sắc, đều là năng lượng thể chói lọi.

Không thể nghi ngờ, phía dưới là một địa điểm rất nguy hiểm, nhưng lại mỹ lệ phi thường, tỏa ra ánh sáng lung linh, lóa mắt mà tường hòa.

Sở Phong không nói hai lời, lập tức bắt đầu vận dụng năng lượng thể của mình ở giữa không trung, lần đầu tiên để lộ ra trên thế gian.

Chỉ trong nháy mắt, tảng đá thô ráp to bằng cái cối xay dâng lên cao, một khối tiếp lấy một khối, cuồn cuộn giáng xuống!

Tràng diện này, thật sự là không có so sánh thì không có tổn thương, phía dưới hàng hà vô số cây Kim Liên, hiển hiện ở trong Nam Ly Thần Hỏa, từng trận từng trận mưa ánh sáng, yêu diễm mà sáng chói, Ngân Bồ Đề cũng yên tĩnh nở rộ ở bên trong, khí tức thần thánh đập vào mặt, ngân quang đầy trời.

Chung quanh Sở Phong thì bay múa tảng đá lớn, ảm đạm u tối, không có bất kỳ quang trạch gì, nhưng đều tròn trịa, giống như được mài thô thành hình cầu, hiện giờ thì đng cuồng dã mà lăn ập xuống đó.

Tất cả mọi người trợn cả mắt lên!

Đây chính là năng lượng thể của hắn sao? Cũng quá thô ráp, một luồng "Đất đá trôi thoát tục", cứ như vậy cuồn cuộn mà gào thét xuống tới!

Chưa bao giờ thấy qua, quá không chú trọng bề ngoài mà!

Đừng nói là cả đám người trên bình đài Nguyên Thú nhìn đến mắt trợn tròn.

Cho dù là một đám địch nhân dưới mắt cũng phải ngớ người ra, nhìn xem đá tảng hình cầu đầy trời lăn lông lốc xuống, cảm giác thật câm nín, đây là động đất sao? Trên tế đàn do bị rung động nên đá rơi xuống à.

"Thật là kém coi, cũng phụ họa cho phong cách của những nơi hoang dã." Thánh Nữ Tử Loan bĩu môi, gương mặt tràn đầy căm ghét.

Mà Chu Vũ Tước thì đứng mũi chịu sào, bởi vì y xông lên phía trước nhất, đều đã lao lên trên không, tấn công ngay giữa không trung, muốn nghênh kích Sở Phong.

Y thấy rõ mọi thứ, không phải chỉ là mấy hòn đá rách nát à? Khóe miệng y lộ ra nụ cười dữ tợn, hận không thể một bàn tay chụp chết Sở Phong, y cảm thấy những hòn đá to bằng cái cối xay này thì là năng lượng thể gì kia chứ? Quá thô ráp!

Năng lượng thể chân chính, đều có liên quan đến những thứ có ẩn chứa đạo lý phù văn, tỉ như năng lượng thể hắn đang thi triển, từng gốc lại từng gốc Kim Liên phát sáng, tuôn rơi lay động, vạn tia ráng vàng, thụy thải dâng lên, còn có cả Nam Ly Thần Hỏa cháy lên chập chờn.

Loại khí tượng này, loại đạo vận này, chỉ nhìn thôi đã thấy ẩn chứa năng lượng kinh người, đủ để trấn sát một mảnh cao thủ!

Hoàn toàn chính xác, loại thực vật như sen là dị thường bất phàm, đây là nhận thức chung của tất cả mọi người. Các tộc luôn đặc biệt thích lấy nó là hình thức xuất hiện của năng lượng, như đài sen chí cao của tộc Phật hay "Vô Vi Đạo Liên" của tộc Đạo vân vân.

Lúc này, Chu Vũ Tước cười gằn, vận dụng Thần Liên màu vàng muôn hình vạn trạng này, hào quang cuồn cuộn, thụy thải đầy trời, hắn khống chế Ly Hỏa, oanh sát hướng về phía Sở Phong.

Hắn có lòng tin, vừa đối mặt là có thể nghiền nát tất cả quả cầu đá, khiến chúng nó phải lăn lông lốc mà đi thật sự.

Oanh!

Song phương tiếp xúc, va chạm vào nhau.

Trên bình đài Nguyên Thú, một đám người muốn nhắm mắt lại, đều không đành lòng mà nhìn, chưa từng nghe nói có tảng đá nào ẩn chứa đạo lý phù văn, cái này thật sự không phải năng lượng thể tốt đẹp gì cả.

Bọn hắn rất đồng tình đối với Sở Phong, cũng tiếc hận cho hắn, không muốn nhìn thấy hắn rơi vào kết cục bi thảm.

Thế nhưng, tình huống rất bất thường!

Đám người dùng sức chớp mắt, muốn nhìn rõ ràng hơn một chút.

Chu Vũ Tước đang lùi lại, đây là tình huống gì thế này? !

Có thể nhìn thấy, nụ cười tươi tàn nhẫn trên mặt Chu Vũ Tước còn chưa có biến mất kia kìa, vẫn đang duy trì, biểu lộ không kịp thay đổi, nhưng y cũng đã lùi lại.

Chính xác hơn mà nói, là bay tung lên, cũng không phải là ung dung lùi lại, mà là bị đập bay!

Một khối lại một khối đá to bằng cái cối xay đổ ập xuống, điên cuồng nện về phía y, quá thô bạo, đều không có dấu hiệu chậm lại hay thoáng dừng, cứ đập liên hồi một hơn như vậy, mặt mũi Chu Vũ Tước đã bầm dập, chiến y rách rưới.

Về phần năng lượng thể của y, Kim Liên mỹ lệ mà xán lạn kia, không có thu hoạch được vĩnh sinh trong Ly Hỏa, mà là bị từng tảng từng tảng đá tròn tròn kia giày xéo thành một bãi nhão nhoẹt.

Những quả cầu đá kia cũng không nhiều lắm, lần này Sở Phong chỉ vận dụng mười mấy quả mà thôi, toàn bộ dồn hết vào Chu Vũ Tước, đập cho y như muốn tan tán trong làn gió, thống khổ không chịu nổi.

Con mẹ nó, y rất muốn kêu to như thế này!

Mấy tảng đá to thô ráp, nhìn chẳng ra cái gì này lại kiên cố đến rối tinh rối mù, cứng rắn không hợp thói thường, những Kim Liên mang theo ánh lửa và thần hà của y kia, cư nhiên không thể chém nát chúng được, chúng không chút suy suyển.

Y cảm giác mình có chút thảm, một tay đã méo mó, rõ ràng đã bị gãy xương, vừa rồi ngăn cản quả cầu đá cuồng dã mà đến, y cũng phải liều mạngmới được.

"Ầm!"

Cái cằm bị đập trúng, y hét thảm một tiếng, bởi vì cái cằm đã sụp đổ, tuyệt đối đã nát xương.

Phốc!

Y há miệng phun máu, hai cái răng cửa cũng nôn thẳng ra ngoài theo, tình trạng này thật sự quá thê thảm.

Phanh phanh phanh!

Tiếp theo, y bị quả cầu đá lớn như vậy liên tục đập trúng, bị đè chồng chất ở phía dưới, vô cùng thê thảm, y cảm thấy lồng ngực cũng sắp nổ tung, rõ ràng là xương cốt gãy nát.

Răng rắc!

Xương bả vai bị nện nứt, tiếp theo, xương trán đau nhức kịch liệt, khiến cho y thật khủng hoảng, nếu không phải hắn tránh né kịp thời, chỉ là quẹt vào, vừa rồi hơn phân nửa sẽ bị nện bể sọ não rồi.

Y đang thầm may mắn, những năng lượng thể này không có nổ tung, bằng không, hiện tại y sẽ càng thảm hại hơn, chắc chắn sẽ rách nát thân thể, thậm chí chết mất.

Dù vậy, y cũng không chịu đựng nổi, như sắp bị trực tiếp đập chết.

Có thể nói, thô bạo đến rối tinh rối mù, y thật sự không chịu đựng nổi, đây là điều mà y chưa bao giờ được nếm trải.

Bình Luận (0)
Comment