Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 977 - Chương 993: Kẻ Buôn Người - Sở Phong (2)

Thánh Khư Chương 993: Kẻ buôn người - Sở Phong (2)

Phanh phanh phanh!

Thân thể Sở Phong phát sáng, sau khi vận dụng phương pháp hô hấp, hắn hơi để lộ một góc bức tranh lấy huyết khí và tinh thần đúc thành của bản thân, đó là một mớ. . . đá lớn!

Hắn cố ý như vậy, chỉ cắt ra một góc, tinh thể ảm đạm, nhìn qua y chang như đống thiên thạch, nhưng lại đủ để đánh rơi tất cả các binh khí Huyền Từ xuống.

Sắc mặt Trần Dung trắng bệch, ả ta biết, lần này tập sát không thành thì sẽ không còn cơ hội, bởi vì trên người Sở Phong còn có Trấn Vực Ấn, còn chưa qua thời gian làm lạnh, sau khi những binh khí Huyền Từ này bay ra ngoài thì sát tràng tạo dựng cỡ nhỏ cũng đã mất tác dụng.

Trên thực tế, Sở Phong cũng không đụng tới Trấn Vực Ấn, hắn trực tiếp lấy bản lĩnh trận vực của mình định trụ chúng nó, sau đó thì lấy đi từng cái!

Chủ yếu là, vừa rồi hắn vận dụng một góc bức tranh vẩy mực của mình đánh rơi chúng nó xuống, làm loạn tiết tấu, trận vực đã tan biến.

"Giết!"

Đến giờ khắc này, cả đám người biết không còn lựa chọn nào khácc, chỉ có thể tử chiến đến cùng.

"Chính là ngươi!" Sở Phong mở miệng, nhìn chằm chằm vào Liệt Sơn.

Phịch một tiếng, sau khi giao thủ với con Xuyên Sơn Giáp này được Sở Phong trọng điểm chiếu cố này, hắn ta bị đá năng lượng trấn sát, phơi thây trên mặt đất, hiển hóa ra bản thể.

Lân giáp của hắn ta sáng loáng, hình thể rất khổng lồ, Sở Phong chuẩn bị dùng con Xuyên Sơn Giáp này để bổ sung nguyên lực sinh mệnh.

"Nhanh, mau ngăn hắn lại!" Trần Dung thét lên, nhìn thấy Sở Phong bức tới, sắc mặt gã ta thật thảm bại.

Lần này, Sở Phong không cho ả cơ hội, một quyền đánh tới, Trần Dung sợ hãi kêu to, nhưng cũng không thay đổi được gì, thân thể bị nắm đấm xuyên thủng, ả ta tan nát ngay giữa không trung, hình thần đều diệt.

Về phần đám người tùy tùng kia, Sở Phong trực tiếp nghiền ép lên, dùng mấy chục quả cầu đá đè lên, dễ như trở bàn tay mà biến chúng thành một mảnh sương máu.

"Mấy người các ngươi đang chờ ta ra tay, hay là muốn bó tay chịu trói?" Sở Phong hỏi.

Lý Phượng có dáng người cao gầy, cao chừng một trăm tám mươi cm, màu da trắng nõn, khuôn mặt đẹp đẽ, đại kích trong tay đã gãy mất, bộ ngực cao vút thì kịch liệt chập chùng, khóe miệng ứa ra máu, lúc này không nói lời nào.

Triển Hạc là một gã đàn ông đến từ tộc Hạc, gã ta đã nằm xuống mặt đất, động một cái cũng không nổi, đây là Thần Tử mà Sở Phong chọn trúng, chuẩn bị dùng để kéo xe.

Bạch Lăng là một cô gái tóc bạc, cũng là một yêu quái, thuộc về tộc Thú mà Sở Phong không quen biết, hiện tại vẫn bảo trì hình người như cũ, miệng mũi thì đầy máu, đã bị thương nặng.

Tử Loan càng không cần phải nói, mặc dù dung mạo hơn người, nhưng bây giờ đã là mặt không có chút máu, đối mặt hung tàn Sở Ma Vương như vậy, da đầu của ả ta đều tê dại.

Lúc này, trên bình đài Nguyên Thú náo nhiệt vô cùng, đã đại loạn cả lên.

Một mình Sở Phong quét ngang những Thần Tử, Thánh Nữ này, hiện tại thắng cục đã định.

Thấy mấy người bọn họ đều không mở miệng, Sở Phong bắt đầu xử lý Thánh Tử Xuyên Sơn Giáp, cạo vảy, lột da, rửa sạch, sau đó nướng, không lâu sau đó thì ăn như gió cuốn, dùng để khôi phục tinh khí thần.

Có thể nhìn ra được, sắc mặt của Sở Phong càng ngày càng hồng nhuận phơn phớt, thân thể khô héo đã có huyết sắc, hơn nữa còn đang phồng lên, tối thiểu có thể nhìn ra được dung mạo tuấn lãng của hắn.

Trước đó, thật sự có chút thê thảm, gầy trơ cả xương, nhìn như sắp không thành hình người.

Dù ăn hết một cái chân của Âm Tước, cùng lắm cũng chỉ là hơi "Lót dạ" mà thôi, còn lâu mới có thể khôi phục.

Đến bước đường này, kết cục càng không có gì đáng lo nữa, sau khi huyết khí trong cơ thể hắn dâng lên, sức mạnh sinh mệnh cũng khôi phục, căn bản không cần lo lắng hình thần khô héo nữa.

Sở Phong bắt đầu giao lưu với người mua trên bình đài Nguyên Thú, chuẩn bị bán Thần Tử, còn Thánh Nữ thì để bọn họ đấu giá.

"Huynh đệ, đơn đặt hàng đã có rồi, tranh thủ mau mau thành giao đi!"

"Lão phu trông mong chờ đợi đã lâu, liền chờ ngươi xác nhận!"

Một đám người vô cùng nhiệt tình, quang não của Sở Phong không ngừng lay động.

Hắn đang so sánh, nhìn thành ý của các phe, hiện tại hắn không có hứng thú mấy với năng lượng thể, bởi vì hắn có một trăm quả cầu đá tinh thể đứng top đầu, hắn muốn có được bí kỹ khác.

"Ai có Thần Túc Thông? Thiên Nhai Chỉ Xích cũng được!" Sở Phong trực tiếp báo ra cái tên của hai loại bí kỹ.

Một đám người líu lưỡi, cái tên này lòng tham cũng không đáy thật, những thứ này đều là diệu thuật hiếm thấy, được ca ngợi là bí kỹ trấn giáo, cho dù bọn họ đều có lai lịch không nhỏ, thế nhưng không dám phá của như vậy.

"Người anh em, ngươi làm khó nhau quá đấy, những thứ này không phải là Thần Tử, Thánh Nữ có thể đổi được."

"Một Thánh Nữ đổi một bản bí kíp, ta cảm thấy giá cả vừa phải!" Sở Phong chỉ vào Bạch Lăng, nói: "Nhìn thấy không, thân thể nàng ta thướt tha, tóc bạc ngang eo, màu da như tuyết, khuôn mặt tú lệ, một vị Thánh Nữ như vậy còn không đáng với một loại diệu thuật tốc độ sao?"

"Thế nhưng, bọn ta không có loại điển tịch trân quý kia!"

Trong lúc nhất thời, thanh âm ồn ào, đều nói hắn ra giá quá cao.

Sở Phong khoát tay chặn lại, nói: "Tốt, nếu như không có ai có thể bỏ ra giá này, ta nhận lấy Thánh Nữ Bạch Lăng đến từ tinh cầu cao đẳng này, đêm nay làm ấm giường!"

Sâu trong vũ trụ, trên một tinh cầu nào đó, một người đàn ông trung niên mang theo sắc mặt lạnh lẽo, bên cạnh còn có một mỹ nhân trung niên đang hoa dung thất sắc, đứng bật dậy.

"Cho hắn bí kíp đi, cứu Lăng nhi!"

Đại chiến đã kết thúc, Sở Phong rất mệt mỏi, căn bản không có suy nghĩ nhiều, hiện tại còn chưa ý thức được, trong đám người mua có cả thân nhân và sư môn của Thần Tử, Thánh Nữ đang tham dự.

Đám người này bị hù dọa cho hoảng sợ, nếu Thánh Nữ trong tộc đi làm ấm giường cho người ta, vậy thì thật đáng sợ, toàn bộ đạo thống sẽ phải hổ thẹn, làm sao gặp ai được nữa?

"Lão phu có một bộ Lục Địa Thần Hành Thuật, Sở huynh đệ, cái này có thể mua được Thánh Nữ Bạch Lăng hay không?"

Trên bình đài Nguyên Thú có người hỏi giá, là một giọng nói khá già, đương nhiên đây là âm giả, kỳ thật đó là cha đẻ của Bạch Lăng, hiện tại ông ta đang bóp lỗ mũi mà đặt hàng, nén giận tới cực điểm.

"Lão nhân gia, ngươi thật là. . . Người già nhưng tâm không già, à, vì Lục Địa Thần Hành Thuật, ta nhịn đau cắt thịt. Không đúng, chờ một chút, Lục Địa Thần Hành Thuật này của ngươi là trọn bộ không, có thể tu luyện tới cấp độ nào?" Sở Phong cảnh giác ngay.

Cha của Bạch Lăng nghiến răng nghiến lợi, cái mớ bòng bong gì thế này, làm phụ thân cứu nữ nhi, kết quả. . . Lại nghe được mấy câu nói như thế này.

"Đủ để cho tiểu hữu ngươi tiêu dao thật sự trong cảnh giới Tiêu Dao, tốc độ kinh người!" Cha của Bạch Lăng không thể không cười làm lành mà nói ra, nhẫn nhịn đầy bụng tức giận.

Bình Luận (0)
Comment