Thanh Long: Đứa Con Của Rồng

Chương 15 - Khảo Nghiệm Tư Chất

Tư chất của phàm nhân trong thế giới này được chia làm bảy cấp độ theo bảy màu sắc của cầu vồng đó là đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím. Trong đó màu đỏ là tư chất thấp nhất đến màu tím là tư chất cao nhất.

Tư chất được đo bởi một viên đá đặc biệt, chỉ cần chạm vào, màu sắc của viên đá sẽ biến đổi dựa theo tư chất của người đó.

Hôm nay chính là ngày những tân đệ tử như Thanh Long được khảo nghiệm tư chất.

Mới sáng sớm, tiếng trống từ trong hậu viện của Khí Công Môn vang vọng đánh thức tất cả đám đệ tử mới.

Ai nấy đều nhanh chóng thu dọn chăn gối rồi đi đến điểm khảo nghiệm tư chất.

Thanh Long cũng thế, chỉ vừa nghe thấy tiếng trống là hắn đã nhanh chóng tỉnh dậy. Hắn thực sự muốn biết mình có tư chất như thế nào.

Ngày bé, hắn được sư phụ bảo rằng tư chất của hắn không hề tầm thường, nhưng mấy năm trời hắn tu luyện thuật pháp mà không có tiến triển gì cả.

Thanh Long nghi ngờ rằng sư phụ đã nhận định sai về tư chất của hắn, vậy nên hôm nay hắn phải làm rõ hết tất cả.

Thanh Long cùng Nhật Lãm và Như Nhật đến chỗ khảo nghiệm tư chất, thật ra thì cả Nhật Lãm và Như Nhật đều đã biết tư chất của mình là như thế nào rồi, họ chỉ đi để Khí Công Môn xếp loại mà thôi.

Những tân đệ tử cùng nhau xếp thành hàng theo từng phòng, đợi đến tên của mình rồi ai nấy đều bước ra chạm tay vào viên đá hình cầu đang bay lơ lửng giữa không trung, nó phát ra lần lượt từng loại màu sắc khác nhau.

“Nhật Lãm, tư chất chàm xếp loại cao”

Sau khi nghe người giám thị đọc to, tất cả các tân đệ tử đều nhìn Nhật Lãm với một con mắt ngưỡng mộ. Từ lâu rồi mới có một người có tư chất chàm như hắn ta chứ chưa nói đến tư chất tím.

[Tư chất chàm. Người này ắt hẳn phải là con của một cao nhân]

[Lai lịch tên này ắt hẳn cũng không phải tầm thường]

[Từ trước tới nay, tư chất chàm thực sự chẳng có nhiều người]

“Như Nhật, tư chất lam xếp loại cao”

“Hà Phi, tư chất lam xếp loại cao”

“Thanh Long, tư chất tím xếp loại cao”

Nghe đến tên Thanh Long, tất cả mọi người ai cũng đều há hốc mồm kinh ngạc.

Tư chất chàm đã hiếm, nay có người còn có tư chất tím nữa thì quả thực là một điều hết sức kinh khủng.

Từ trước tới nay, tư chất tím mới chỉ có một vài cao nhân có được. Ai cũng đều là những cao nhân tuyệt thế. Vậy nên khi nghe đến người có tư chất tím, ai ai cũng ngưỡng mộ những người như vậy.

[Tương lai người này ắt hẳn sẽ là một cao nhân tuyệt thế!!!]

[Không cần tương lai, bây giờ đã là cao nhân rồi!!!]

[Nghe nói hắn thi được mười trên mười, không hổ danh là kẻ có tư chất tím!!!]

Những lời khen không ngớt dành cho Thanh Long khiến hắn bất giác đứng lặng.

Tư chất tím?

Sao hắn lại có tư chất tím được chứ?

Đến cả nguyên tố Thanh Long còn không điều khiển được thì sao lại có tư chất tím?

Nghĩ đến đây, hắn thực sự không hiểu.

Bấy lâu nay Thanh Long cứ nghĩ mình là một kẻ phế vật, ai ngờ hắn lại có một tư chất cao như vậy.

“Thì ra ngươi có tư chất cao như vậy, có gì sau này nhờ ngươi chỉ điểm!”

Nhật Lãm khoác vai Long nói.

Như Nhật đứng phía sau, lặng lẽ nhìn Thanh Long. Hắn cảm giác Thanh Long có một thứ gì đó rất quen thuộc, như thể có một mối liên kết nào giữa hai người vậy.

Thanh Long quay mặt ra sau, thấy Như Nhật vẫn đang nhìn mình, hắn vội quay ra chỗ khác tránh đi ánh nhìn đó.

“Haha, tư chất tím thì đã sao? Có giỏi thì tỉ thí với ta một trận”

Giọng của Hà Phi vang lên bên cạnh, Thanh Long cùng Nhật Lãm thấy thế vội quay ra nhìn xem là ai đang nói.

Chưa kịp nhìn, một chiếc phi tiêu bay lướt qua mặt Long, hắn nhanh chóng né sang một bên, tránh đi cái phi tiêu đó.

“Cũng nhanh đấy, nếu ngươi không sợ thì cùng ta lập võ đài tỉ thí, ngươi thấy như nào?”

Hà Phi cười khểnh, mặt hắn như thể muốn ăn tươi nuốt sống Long vậy.

Vừa nhìn qua Thanh Long, Hà Phi đã biết Long chưa từng luyện thuật pháp, nên hắn rất tự tin rằng mình có thể đánh bại Long.

Nhưng Thanh Long nào có để ý đến Hà Phi, hắn nhẹ nhàng quay đầu lại cùng với Nhật Lãm và Như Nhật đi về phòng.

Long biết, nếu đánh nhau thật thì hắn cũng khó có thể đánh nổi Hà Phi, hơn nữa nếu đánh nhau ở đây sẽ gây ác cảm không tốt đối với Khí Công Môn. Thà rằng hắn chịu nhục một tý còn hơn là đánh.

Hà Phi thấy thế tức sôi máu, toan chạy đến sống chết với Long nhưng Nhật Lãm đã dùng một chưởng đánh xuống đất, khiến Hà Phi chùn bước.

Hắn dừng lại cay cú nói, vừa nói hắn vừa dùng tay chỉ lần lượt vào hai người.

“Hai ngươi được lắm, lần sau ta sẽ tính sổ cả hai”

Nói xong, Hà Phi tức tối bỏ đi.

Giám thị của Khí Công Môn nhìn thấy hết tất cả, ông lắc đầu ngao ngán.

Nhật Lãm nở một nụ cười rồi nhìn vào Thanh Long, nay được dịp làm cho tên Hà Phi đó bẽ mặt giữa chốn đông người như thế này khiến hắn thực sự hả dạ.

Khuôn mặt Thanh Long cũng rạng rỡ hơn thường ngày, hắn không hiểu vì sao mình lại có cảm giác vui vẻ như vậy.

Như Nhật đi theo hai người họ, cả ba người cùng nhau quay trở về phòng.

Hết Chương 15.

Bình Luận (0)
Comment