Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1001 - Chương 1001. Quảng Bá Giúp Tổng Giám Đốc Bùi (2)

Chương 1001. Quảng bá giúp tổng giám đốc Bùi (2)
Chương 1001. Quảng bá giúp tổng giám đốc Bùi (2)

“Ngươi không cần bận tâm mấy chuyện nhỏ đấy, cứ sản xuất theo đúng kế hoạch đi! Các quảng cáo đã đặt trước cũng hủy hết đi, chỉ cần để lại shop online là được rồi.”

Không thể dỡ bỏ cả shop online vì sản phẩm nhất định phải có một kênh tiêu thụ, nếu không sẽ trái với quy định.

Trương Vọng sửng sốt: “Nhưng mà, thưa tổng giám đốc Bùi...”

Bùi Khiêm ngắt lời hắn: “Không có nhưng nhị gì hết. Vấn đề lớn nhất của hạng mục này chính là sản xuất quá chậm, gần một tháng rồi mới được có mấy nghìn chiếc, thế này bao giờ mới có đủ hai mươi nghìn sản phẩm như dự tính đây?”

“Sát sao khâu sản xuất vào, nhanh chóng làm những chiếc máy nâng tự động lấp đầy kho hàng của chúng ta như kế hoạch, nếu không ngươi cũng tới dây chuyền sản xuất vặn đinh ốc cùng mọi người đi!”

Trương Vọng nước mắt lưng tròng, xúc động nói: “Vâng thưa tổng giám đốc Bùi!” 

Mã Dương gật đầu phụ họa: “Thấy chưa, ta đã nói không cần lo rồi mà lại, thứ tốt thế này sao có thể ế được chứ? Chỉ cần chuẩn bị hàng hóa đầy đủ rồi quảng cáo một chút thôi, chắc chắn đơn hàng sẽ đổ về ào ạt cho xem!”

Bùi Khiêm nhìn hắn với vẻ tán thưởng: “Nói đúng lắm! Mọi người đều phải giống giám đốc Mã, giữ vững tinh thần lạc quan!”

Hạ Đắc Thắng: “...”

Đã xác nhận, chắc chắn giám đốc Mã từng chắn bom nguyên tử cho tổng giám đốc Bùi rồi.

Mà có khi không chỉ chắn một quả thôi đâu.

……

Sau khi nắm rõ tình hình của máy nâng tự động xong Bùi Khiêm mới rời đi với cảm giác hết sức hài lòng.

Vốn hắn còn nghĩ nếu máy nâng tự động không bán được cái nào có cần mang đi tặng bớt không đấy?

Dù sao thì đặt trong kho hàng vẫn là đồ của mình, có bán sắt vụn cũng được ít tiền. Nhưng đã mang tặng thì không phải là lỗ hoàn toàn rồi sao?

Nhưng nghĩ kỹ lại xong hắn lập tức từ bỏ ý tưởng ấy.

Tuyệt đối không thể tặng không được!

Đưa cho câu lạc bộ DGE xong nó biến thành công cụ luyện tốc độ tay thì phải làm thế nào?

Đưa cho đám tổng giám đốc Lý chẳng may nó biến thành phong trào trong đám nhà giàu thì phải làm thế nào?

Suy cho cùng bất kể là chuyện gì, dường như chỉ cần có liên quan tới tổng giám đốc Bùi thì rất khó tránh thoát vận mệnh bị giải nghĩa quá mức.

Thế nên Bùi Khiêm vẫn quyết định chuyện này tốt nhất là không để lộ ra ngoài, cũng không cần quảng cáo gì hết, cứ để một đống máy nâng tự động kia nằm im phủ bụi trong kho hàng đi thôi.

……

Nhìn theo hướng tổng giám đốc Bùi rời đi, tâm trạng Trương Vọng có phần rối bời.

Nếu không có tổng giám đốc Bùi thì sẽ không có thành công của bốt điện thoại công cộng.

Giờ dự án máy nâng tự động khởi đầu không suôn sẻ, nhưng tổng giám đốc Bùi vẫn tin tưởng mình như thế.

Trương Vọng ngoài cảm động ra còn thấy hổ thẹn.

Hạ Đắc Thắng bước tới vỗ vai hắn: “Tổng giám đốc Bùi đã dặn nhanh chóng sản xuất rồi thì đừng nghĩ nhiều nữa.”

Tuy Hạ Đắc Thắng không đoán được rốt cuộc tổng giám đốc Bùi có kế hoạch gì, nhưng cứ dựa theo yêu cầu của hắn làm việc chắc chắn không sai được.

Trương Vọng gật đầu: “Ta biết, chỉ là vẫn thấy có lỗi với tổng giám đốc Bùi. Không biết có việc gì ta có thể làm giúp hắn được không?” 

“Hử?” Hạ Đắc Thắng sửng sốt: “Ngươi có phát minh nào dùng được cho Palpitation Hotel không? Hình như trọng điểm công việc của tổng giám đốc Bùi gần đây đều nằm ở dự án nhà ma cỡ lớn này cả.”

Trương Vọng nhíu mày: “Chuyện này... E là không rồi, các cơ quan trong Palpitation Hotel chắc đều đã được thiết kế hoàn chỉnh, mấy phát minh tầm thường của ta sợ là không phù hợp với nơi thanh lịch đâu.”

“Nhưng mà... Palpitation Hotel có cần tuyên truyền quảng cáo không?”

Hạ Đắc Thắng gật đầu: “Quảng cáo hả? Đương nhiên là có rồi, quảng cáo đâu có ngại nhiều chứ?”

Trương Vọng nghiêm túc suy nghĩ: “Vậy... ta dùng bốt điện thoại công cộng quảng cáo cho Palpitation Hotel thì sao?”

Trong bốt điện thoại công cộng có một màn hình hướng ra phía ngoài, vốn dùng để mời gọi quảng cáo, trên đó sẽ phát các nội dung cần tuyên truyền.

Hạ Đắc Thắng như bừng tỉnh: “Hả? Ý này hay đấy! Ta sẽ báo với Trần Khang Thác, để hắn gửi tư liệu quảng cáo đến.”

Trương Vọng không khỏi mừng rỡ, cảm giác áy náy vừa nãy cũng giảm đi nhiều.

Tuy tình hình của máy nâng tự động không khả quan, nhiều khả năng sẽ thua lỗ, nhưng có thể dùng bốt điện thoại công cộng quảng cáo giúp tổng giám đốc Bùi, đưa tin tức Palpitation Hotel khai trương tới các trung tâm thương mại ở các thành phố lớn trong cả nước thì cũng coi như giúp tổng giám đốc Bùi một việc lớn rồi!

Chuyện này có thể coi như báo đáp ơn tri ngộ của tổng giám đốc Bùi không?

Hẳn là tổng giám đốc Bùi cũng sẽ thấy mừng lắm nhỉ? 

Hạ Đắc Thắng vừa gửi tin nhắn xong lại nghĩ tới chuyện khác: “Nói vậy thì app Học Bá Mau Tới hiện giờ cũng có module quảng cáo mà nhỉ, liệu có thể giúp Palpitation Hotel quảng cáo trên app một chút không?” 

“Như thế có hơi lộ liễu.”

“Những cũng chẳng sao, dù gì cũng đều là sản nghiệp của nhà mình cả.”

Chủ nhật, ngày 26 tháng 6.

Quán cà phê Internet Netfish chi nhánh Đại học Hán Đông.

Bùi Khiêm vừa ăn xong cơm trưa đang vừa uống cà phê, vừa sắp xếp lại sơ đồ tư duy của các bộ phận.

Chiều hôm nay, lại đến thời gian của lớp học kinh nghiệm thất bại mỗi tháng một lần.

Lần trước Khâu Hồng giảng liền một mạch ba kinh nghiệp thất bại, lần lượt là: can thiệp bừa bãi của ông chủ, không đào về được nhân tài mà bản thân muốn có, kiến thức thường thức sai lệch.

Không thể không nói, những kinh nghiệm thất bại này đối với Bùi Khiêm thật sự có vài gợi ý, vấn đề duy nhất chính là làm thế nào vận dụng những kinh nghiệm thất bại này vào cách làm thường ngày.

Không biết hôm nay Khâu Hồng lại mang đến cho mình kinh nghiệm thất bại quý báo nào đây? Thật là khiến người ta mong chờ!

Bùi Khiêm đang uống cà phê, đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Tổng giám đốc Lý! 

Nhìn thấy tổng giám đốc Lý đẩy cửa bước vào, đồng thời đi thẳng về phía mình, Bùi Khiêm âm thầm đóng bản đồ tư duy trên máy tính lại, sau đó giao máy tính xách tay cho nhân viên phục vụ cất đi.

Hết chương 1001.
Bình Luận (0)
Comment