Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1023 - Chương 1023. Nếu Không Thì, Chỉ Đạo Mã Ngươi Lên Thử Xem? (2)

Chương 1023. Nếu không thì, chỉ đạo Mã ngươi lên thử xem? (2)
Chương 1023. Nếu không thì, chỉ đạo Mã ngươi lên thử xem? (2)

Hoàng Vượng vỗ ngực: “Ổn rồi! Chắc chắn thời gian lần này đủ lâu!”

Hắn nói khẽ: “Mỗi lần bọn ta có ưu thế đều sẽ cố ý nhường một đợt, để đối phương trở về vạch xuất phát tiếp tục đánh. Đáng tiếc đợt cuối cùng bọn họ phối hợp lỗi quá, không cẩn thận, bọn ta vô thức đánh 0-5, không diễn được nữa, chỉ có thể san bằng thôi.”

Trương Nguyên hơi hoang mang chớp mắt, nghe có vẻ rất đáng tin, nhưng lại cảm thấy có chỗ nào đó sai sai…

Cửa phòng bên câu lạc bộ H4 cũng mở ra, kết quả ba tuyển thủ xếp hàng vọt vào nhà vệ sinh của quán cà phê Internet.

Hai tuyển thủ khác bất lực tựa đầu vào máy tính, cứ như cơ thể chẳng có chút sức nào.

Nhìn lại đám người Hoàng Vượng, đứa nào đứa nấy đá loạn đầy sức sống, tràn ngập ưu thế.

Sắc mặt quản lý Tô chẳng tốt hơn mấy tuyển thủ là bao.

Nếu nói trận trước là đột nhiên đánh tan, thế thì trận này là lăng trì đến chết…

Mỗi lần bên mình dẫn trước, sẽ dùng kỹ năng diễn xuất í ẹ nhường đối phương, để hai bên trở về trạng thái cân bằng.

Nhưng diễn rõ ràng quá chừng, nhanh chóng biến thành game hợp tác khống chế!

Còn nhục hơn chuyện bị diệt hết cả đội, rõ ràng ngươi biết đợt sau sẽ vô tình diệt ngươi, đợt sau nữa lại hòa bình, đợt sau sau nữ lại vô tình diệt đội ngươi…

Nhưng ngươi không có cách nào khác!

Tuyển thủ bên H4 đã phát hiện ra quy luật này từ đời nào, là tuyển thủ nòng cốt, đương nhiên lựa chọn liều mạng phản kháng lúc đối phương đánh nghiêm túc.

Nhưng sau phi phản kháng mấy lần thì phát hiện, phản kháng hay không phản kháng thì hình như kết quả cũng không khác biệt gì mấy…

Còn thảm hơn bị diệt nhanh gọn, bị đối phương chơi đùa trong lòng bàn tay…

Tức chết được!

Quan trọng là mỗi lần đối phương nhường, hai bên đều đã có lượng trang bị ngang nhau, nhưng không đánh được là không đánh được.

Đây là cảm giác bất lực.

Nếu trận trước thua nhanh quá, mọi người đều sững sờ, thế thì trận này kéo dài quá lâu, mọi người ý thức được sự chênh lệch với đối phương.

Nhất là trong trận đấu lâu dài, ý thức của tuyển thủ H4 cũng mơ hồ, cuối cùng thao tác lỗi, nên mấy người Hoàng Vượng mới không cẩn thận, vô thức đánh 0-5.

Hai bên đều hơi ngượng ngùng.

Thấy biểu cảm của quản lý Tô, đột nhiên Trương Nguyên ý thức được chuyện gì xảy ra.

Rõ ràng kỹ năng diễn quá kém, khiến đối phương phát hiện!

Đáng sợ hơn việc không có tình thương là tự nghĩ mình có tình thương…

Nhưng cũng không thể trách Hoàng Vượng, đám người này đều là thiếu niên nghiện net, mong bọn họ có tình thương gì chứ?

Nếu bọn họ thật sự có tình thương, có thể sẽ giết giám đốc Mã thành 0-28 sao?

Quản lý Tô hơi sầu: “Quản lý Trương, các ngươi… có đội ba không?”

Một câu hỏi đánh thẳng vào linh hồn.

Hắn cũng bất đắc dĩ, dựa vào trình đánh đội của bọn họ, vốn không thể phân biệt được rốt cuộc đội một hay đội hai mạnh hơn, toàn là tự ngược.

Chênh lệch quá lớn, hai bên huấn luyện không có hiệu quả!

Đối với người của DGE, dễ ăn quá thì trình độ cũng dễ thụt lùi, đối mới người của H4 thì ngày nào cũng bị ngược cũng không phải chiến thuật thăng cấp, mà còn dễ phá tan lòng tin của tuyển thủ.

Một câu “có đội ba không” là hỏi Trương Nguyên thật.

Hắn trầm mặc hồi lâu, nhìn về phía Mã Dương, đề nghị: “Nếu không thì… chỉ đạo Mã, ngươi ra trận thử xem?”

Tăng gánh nặng cho tuyển thủ một chút, cân bằng thực lực hai bên?

Trước đó Trương Nguyên cảm thấy Mã Dương đến cho có thôi.

Bây giờ xem ra, giám đốc Mã thật sự là ẩn số quan trọng trong việc cân bằng thực lực hai bên!

Mã Dương vừa nghe nói có cơ hội ra trận là vui vẻ ra mặt: “Được, ta bắt đầu làm nóng người!”

Bình thường hắn chơi game cũng dùng bàn phím chuột của quán cà phê Internet Netfish, nên có thể lên tay.

Hoàng Vượng cảm thấy không thành vấn đề, sau khi đánh một trận với câu lạc bộ H4 hắn đã nắm được trình độ cơ bản của đối phương rồi, dù là giám đốc Mã thế nào cũng không sao, xem như là bốn đánh năm, cũng không phải không chơi được.

Để giám đốc Mã chọn một tên vớ vẩn, không cần biết chết mấy lần, ăn được tài nguyên của đội, phòng bị tốt thì vẫn có thể thắng.

Nhưng Trương Nguyên lại gọi mười tuyển thủ lại và bắt đầu đưa ra chiến thuật.

“Ta nói với các ngươi, đừng ai mong hiến tế giám đốc Mã!”

“Đến lúc đánh xong trận game này, các ngươi chơi vui rồi, giám đốc Mã lại 0-28, hắn có thể chơi tiếp sao?”

“Hắn không chơi, ai cân bằng thực lực? Huấn luyện viên Á Linh vốn không chơi game này, về phần ta… ta lên thì đối phương vẫn không có sức đánh trả thì sao? Không phải không có khả năng này!”

“Ta nói với các ngươi, một lát để giám đốc Mã đi đường dưới, nghĩ cách bảo vệ hắn, chiến tích của giám đốc Mã phải ổn, nếu có thể để giám đốc Mã lụm nhiều đầu người càng tốt, hiểu chưa?”

Hoàng Vượng sững sờ.

“À… yêu cầu này cũng cao quá nhỉ?”

Vốn dĩ giám đốc Mã chọn hỗ trợ, xuống dưới trụ ăn lính, xuyên qua rừng đối phương sau đó đánh úp xuống, chiến thắng cực kỳ dễ dàng.

Kết quả bây giờ để giám đốc Mã chơi vị trí trung tâm?

Giai đoạn trước thiếu lính thì không nói, giai đoạn sau chẳng phải thiếu một chân sao?

Với lại giám đốc Mã chơi kiểu máu ít, bất cẩn tí là ngỏm, còn phải bảo vệ chiến tích của hắn ổn thỏa, khó dữ vậy?

Giám đốc Mã chết ít còn đỡ, kết quả chết cả đống, thế thì phải nghĩ cách nhường kill cho giám đốc Mã.

Đối với ngươi chơi như giám đốc Mã, cho dù ngươi nhường hắn, chưa chắc hắn có thể lấy được đâu!

Sắc mặt Trương Nguyên sa sầm: “Gì mà cân bằng thực lực? Các ngươi cảm thấy có thể thua, đây mới gọi là cân bằng thực lực!”

“Nếu không sao có thể đạt được hiệu quả huấn luyện? Chúng ta không phải đến du sơn ngoạn thủy! Không khó thì nghĩ cách tạo ra độ khó cho bản thân!”

“Bớt mặc cả với ta, mười người các ngươi đừng hòng chạy, lên sân, ai không hoàn thành nhiệm vụ… huyến viện viên Á Linh, ghi nhớ, về tăng cường luyện tập!”

Nụ cười của tất cả tuyển thủ chợt tắt ngúm, như thể gặp phải địch dữ.

Hết chương 1023.
Bình Luận (0)
Comment