Nguyễn Quang Kiến cảm thấy kỳ lạ: “Ể? Mọi người đều chưa qua cửa sao? Vậy không phải là không ai có thể đi cùng ta đến hạng mục tiếp theo sao?”
Mọi người: “...”
Có liêm sỉ chút đi!
Đặc biệt là Kiều Lương, thiếu chút nữa là bị tức đến mức ngất đi.
Loại người này sao tổng giám đốc Bùi có thể nhẫn nhịn được chứ? Còn có thể làm bạn với hắn?
Tổng giám đốc Bùi là người bụng dạ rộng lượng biết bao!
Trạng thái hiện tại của Nguyễn Quang Kiến, chính là kiểu sau khi thi xong tiếng than oán vang trời dậy đất, hắn lại cầm tờ bài thi 100 điểm chạy đến hỏi: “Ể, đề lần này rất đơn giản mà, sao mọi người đều rớt hết vậy?”
Còn là kiểu cực kỳ chân thành, khiến người ta càng tức giận hơn!
Đương nhiên, vẫn còn một nguyên nhân khác khiến Kiều Lương rất tức.
Hắn rất không hiểu, khoảng cách giữa người và người với nhau sau lại lớn như vậy chứ?
Dựa vào cái gì cái tên này la hét cả một đoạn đường vẫn có thể qua cửa, hắn thì bị doạ đến mức thê thảm chỉ có thể để nhân viên công tác kéo ra chứ?
Có điều, nhìn “biểu cảm học sinh xuất sắc” khiến người ta tức tối của Nguyễn Quang Kiến, Kiều Lương đột nhiên nảy ra một cách nghĩ.
Ngươi thực sự không sợ “Nhà Ma Ác Mộng”, vậy thì... “Khủng Khiếp Cuối Cùng” thì sao?
Trên tờ tuyên truyền có viết, mức độ dọa người của “Nhà Ma Ác Mộng” là “trung bình”, mà đã đáng sợ như vậy rồi, vậy “Khủng Khiếp Cuối Cùng” trực tiếp ghi chú là “đừng đi”, thì sẽ đáng sợ đến mức nào?
Chơi nhiều game của tổng giám đốc Bùi vậy rồi, điểm Kiều Lương hiểu rõ nhất chính là, rất nhiều lời nói của tổng giám đốc Bùi đều phải nghe ngược lại, chỉ duy nhất tổng giám đốc Bùi nói game này rất khó, rất ngược, thì nhất định phải tin!
Ngàn vạn lần không được cứng đầu, nếu không nhất định sẽ bị dạy làm người.
Nghĩ đến đây, Kiều Lương đổi một biểu cảm khác: “Đại thần Nguyễn lợi hại quá! Thâm tàng bất lộ! Nếu đã lấy được chứng nhận vào cửa ‘Khủng Khiếp Cuối Cùng’, chắc chắn là phải đi trải nghiệm thử rồi đúng không?”
Nguyễn Quang Kiến có chút do dự: “Nhưng mà mọi người không ai lấy được chứng nhận vào cửa hết, không ai đi cùng ta hết á.”
“Hay là ta đợi ở đây, các ngươi vào chơi lần nữa đi, sau khi lấy được chứng nhận chúng ta mới cùng nhau...”
Kiều Lương vội vàng xua tay: “Không không không! Thật sự không cần!”
“Trạng thái của ta hôm nay không ổn, mấy ngày này sẽ ở lại Kinh Châu, vẫn nên chọn ngày khác chiến tiếp.”
“Quan trọng hơn chính là, anh Nguyễn ngươi nên nỗ lực làm người đầu tiên chiến thắng ‘Khủng Khiếp Cuối Cùng’ không phải sao?”
Nguyễn Quang Kiến do dự nói: “Nhưng mà, nến ta đi một mình, sẽ rất sợ.”
Kiều Lương: “...”
Ta tin ngươi mới lạ!
Trên miệng nói sợ, la hét lớn hơn ai hết, kết quả vẫn có thể nhớ chuẩn xác tất cả bước đi, thực hiện không sai một bước? Sau khi ra ngoài còn mặt mày rạng rỡ?
Kiều Lương cười khà khà: “Không sao, ta tin ngươi nhất định có thể! Đi, bọn ta đi cùng với ngươi, cổ vũ ngươi cố lên!”
Nguyễn Quang Kiến đã bị đánh động: “Được, nếu anh Kiều đã tin tưởng ta như vậy, vậy thì ta sẽ liều mạng một phen!”
Mọi người rời khỏi “Nhà Ma Ác Mộng”, đi vòng qua mê cung Hoàng Kim, đi về phía “Khủng Khiếp Cuối Cùng”.
Đi ra bên ngoài có ánh nắng sưởi ấm, chứng tay chân phát lạnh của Kiều Lương cuối cùng đã có chuyển biến tốt.
Cùng lúc này, đầu óc trống rỗng của hắn cuối cùng có thể nhớ lại trải nghiệm lúc trước.
Kiều Lương ý thức được, thật ra không phải người của bản thân quá yếu đuối, mà là “Nhà Ma Ác Mộng” quá mức doạ người!
Nhà ma khác, trên cơ bản đều là làm cho khung cảnh tối đen mù mịt, thỉnh thoảng sẽ phát âm thanh quái dị, có đồ nhảy ra dọa ngươi giật bắn người, chủ yếu là dựa vào jumpscare kinh dị chưa rõ đột ngột lao ra.
Còn “Nhà Ma Ác Mộng” thì hoàn toàn khác, kiểu chơi của nó giống như là “âm mưu” hơn, là kiểu tâm lý chiến!
Tầm nhìn bối cảnh không hề thấp, thậm chí đều đã chuẩn bị hết tất cả những việc cần làm từ trước, có thể dự đoán những chuyện sẽ xảy ra tiếp theo.
Nhưng như vậy chẳng mảy may giúp giảm bớt cảm giác sợ hãi!
Nếu làm một so sánh không phù hợp cho lắm, nhà mạn kinh dị bình thường, giống như đang xem một bộ phim kinh dị, đầu người và lượng máu lớn đột ngột đổ ra, sẽ mang lại xung kích thị giác mạnh mẽ cho mọi người, trong khoảnh khắc nào đó sẽ bị doạ không hề nhẹ, nhưng kiểu cảm giác sợ hãi này sẽ dần biến mất sau khi xem xong phim.
Còn “Nhà Ma Ác Mộng”, thì giống như là ngươi sau khi vừa mới xem phim xong, bị ép đi ra khỏi nhà, dưới ánh đèn đường vàng vọt và ánh trăng nhàn nhạt, đến một nơi xa lạ.
Không có đồ vật doạ người đột ngột nhảy ra, cũng không có âm thanh quỷ kêu, chỉ có một mảng tối đen tịch mịch, nhưng mà ngươi sẽ không ngừng quay đầu lại, muốn xác định sau lưng rốt cuộc là có bóng đen thần bí hay không, hơn nữa càng quay đầu lòng càng hoảng loạn, lòng càng hoảng loạn thì càng sợ hãi, muốn nhấc chân chạy vội, nhưng lại không dám, chỉ có thể hoàn toàn sụp đổ dưới áp lực tâm lý ngày càng nặng nề.
Là một người yêu thích phân tích, sau khi bình tĩnh lại Kiều Lương tự nhiên sẽ đưa ra được những phân tích này.
Đồng thời hắn đã xác định thêm được một chuyện.
Nguyễn Quang Kiến cực kỳ đáng ghét!
Có thể kiên trì ở nơi đáng sợ như vậy, còn ghi nhớ được tất cả các bước qua cửa, người này chắc chắn có vấn đề!
Đến trước cửa vào “Khủng Khiếp Cuối Cùng”, Nguyễn Quang Kiến lại lần nữa đổi sang biểu cảm “tráng sĩ một đi quyết không trở lại”.
“Anh Kiều, ta đi đây!”
Kiều Lương sẽ không bị lừa nữa, đạo đức giả nói: “Ừm, cố lên, bọn ta đều sẽ ủng hộ ngươi!”
Đợi đến sau khi Nguyễn Quang Kiến cho nhân viên công tác xem xong chứng nhận vào cửa, dời bước đi vào trong lối vào tối om, gương mặt vẫn luôn căng ra của mọi người cuối cùng đã khôi phục lại bình thường.
Kiều Lương mỉm cười khà khà: “Dám lừa bọn ta! Xem Kiều Lão Thấp ta hai ba câu đã lừa lại được rồi! Các ngươi nói xem, hắn có thể kiên trì ở bên trong bao lâu?”