Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 106 - Chương 106. Quỹ Ước Mơ!

Chương 106. Quỹ Ước Mơ!
Chương 106. Quỹ Ước Mơ!

Nên dữ liệu của “Pháo Đài Trên Biển” vẫn tiếp tục tăng cao!

Vốn dĩ Hoàng Tư Bác hơi lo mấy trận tranh cãi này sẽ ảnh hưởng đến dư luận về “Pháo Đài Trên Biển”.

Nhưng bây giờ xem ra, không những không ảnh hưởng đến dư luận mà còn có tác dụng quảng bá khách quan!

Hoàng Tư Bác yên lòng, xem ra tất cả đều nằm trong tính toán của tổng giám đốc Bùi!

Lúc này, Bùi Khiêm ra khỏi văn phòng mình.

Tổng giám đốc Bùi đeo gọng kính mới trông có vẻ tăng thêm khí chất thành thục, chắc thắng, khiến Hoàng Tư Bác nảy sinh kính phục từ tận đáy lòng.

“Mọi người xem nhóm nội bộ, ta phát một phiếu bầu.”

“Đây là phiếu bầu giấu tên, mời mọi người chọn ra nhân viên giỏi nhất mọi người nghĩ.”

Bùi Khiêm mỉm cười nói: “Có khen thưởng bí mật.”

Nhân viên giỏi nhất?

Phần thưởng bí mật?

Tổng giám đốc Bùi muốn luận công khen thưởng ư?

Mọi người đều nhấp chuột tới tấp, chọn nhân viên giỏi nhất trong lòng bọn họ.

Ngay sau đó, tất cả mọi người đã bỏ phiếu xong.

Bùi Khiêm nhìn kết quả bỏ phiếu, Hoàng Tư Bác đạt hạng nhất với mười bốn phiếu, mà Bao Húc cũng theo sít sao với mười phiếu.

Lâm Vãn cũng có ba phiếu, không biết là ai bỏ.

Bùi Khiêm ra hiệu bằng mắt với trợ lý Tân.

Tân Hải Lộ lập tức lấy chiếc cúp nhỏ đã chuẩn bị sẵn từ trước đưa đến tay Bùi Khiêm.

Bùi Khiêm đến trước mặt Hoàng Tư Bác, đưa chiếc cúp lên: “Chúc mừng!”

Hoàng Tư Bác hỏi khó hiểu, hắn sững sờ một lức mới vội vàng đứng lên, nhận cúp bằng hai tay.

Cả khu làm việc chợt vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt!

Đa số mọi người đều thật lòng nghĩ rằng danh hiệu nhân viên giỏi nhất này nên thuộc về Hoàng Tư Bác!

Là ai chạy trước chạy sau thúc đẩy tiến độ phát triển?

Là ai nhẫn nhịn chịu khó, ngày nào cũng ở lại tăng ca?

“Pháo Đài Trên Biển” thành công rực rỡ, công đầu chắc chắn thuộc về tổ R&D, mà Hoàng Tư Bác là giám đốc kế hoạch của tổ R&D, cố gắng nhiều nhất!

Đương nhiên cũng có người nghĩ sáng ý của Bao Húc rất quan trọng, nên Bao Húc cũng được mười phiếu.

Nhưng chuyện sáng ý này, có công của tổng giám đốc Bùi. Dù sao thì tổng giám đốc Bùi đưa ra ba yêu cầu, Bao Húc mới có thể nảy ra sáng ý dựa trên nền tảng ba yêu cầu này.

Tương tự như sau khi xem nhắc nhở mới đưa ra đáp án đúng.

Với lại Hoàng Tư Bác bận túi bụi, từ đầu đến cuối luôn phụ trách thúc đẩy tiến độ nghiên cứu và phát triển của game, cảm giác tồn tại mạnh nhất, nên cuối cùng người được nhiều phiếu nhất vẫn là Hoàng Tư Bác.

Hoàng Tư Bác cầm chiếc cúp nhỏ bằng hai tay, sự kích động trong lòng khó nói thành lời.

Chiếc cúp nhỏ này có tạo hình khác đặc biệt, vừa nhìn đã biết đặt làm, khác hẳn mấy món hàng rởm khắc lung tung giá mấy chục đồng!

Huống chi đây không phải vấn đề tiền.

Cúp, đây là một loại vinh dự!

Bên trên cúp có khắc mấy chữ nhân viên giỏi nhất kỳ một Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt, đây chính là sự khẳng định và khen thưởng lớn nhất đối với công việc của hắn, bao nhiêu tiền cũng không đổi được!

Trong tiếng vỗ tay của mọi người, Hoàng Tư Bác cảm thấy mình nên nói gì đó.

Hắn hắng giọng, nói: “Cảm ơn sự tin tưởng và đào tạo của tổng giám đốc Bùi, cũng cảm ơn mọi người vẫn luôn phối hợp và giúp đỡ.”

“Thành công của “Pháo Đài Trên Biển”, ta cảm thấy công lao đầu tiên thuộc về tổng giám đốc Bùi đã đề ra phương hướng rõ ràng cho chúng ta, ta và anh Bao mới có thể tiến liên tục tiến lên một cách chuẩn xác.”

“Thứ hai, chắc hẳn thuộc về linh cảm thiên mã hành không của anh Bao, nếu không phải hắn nghĩ ra chế độ cốt truyện hay như vậy, chế độ chiến đấu sáng tạo như vậy, game này cũng khó đạt đến độ cao như hiện tại!”

“Còn phải nhờ sự cố gắng không ngừng nghỉ của tất cả chúng ta, khoảng thời gian này tổ thiết kế đã vất vả tăng ca cùng ta, bỏ thời gian vì tiến độ của dự án, những người khác cũng rất phối hợp, đây là kết quả cố gắng của tất cả chúng ta!”

“Ta nghĩ, chiếc cúp này chắc hẳn thuộc về tất cả chúng ta!”

Hoàng Tư Bác nói xong, một tràng vỗ tay nhiệt liệt nữa vang lên!

Đôi mắt Lâm Vãn rơm rớm nước mắt, rất cảm động!

Xem kìa, xem kìa!

Đây là dáng vẻ mà một công ty có lương tâm thật sự nên có sao?

Quả nhiên mình không chọn sai, đến Đằng Đạt quá đúng đắn!

Tiếng vỗ tay dần lắng xuống.

Bùi Khiêm nói tiếp: “Kế tiếp là khen thưởng đặc biệt dành cho nhân viên giỏi nhất.”

“Hoàng Tư Bác, từ hôm nay ngươi không còn là một phần của tổ thiết kế nữa. Chức giám đốc kế hoạch sẽ do Lữ Minh Lương đảm nhiệm.”

Mặt Tiểu Lữ nghệch ra.

Hả?

Hoàng Tư Bác cũng sững sờ.

Ý gì?

Chẳng phải ta vừa nhận là nhân viên giỏi nhất sao?

Tình huống gì đây, sa thải tại chỗ?

Những người khác cũng sững sờ, không biết tay tổng giám đốc Bùi này có ý gì.

Hoàng Tư Bác làm rất tốt trên cương vị giám đốc kế hoạch, thành quả nổi bật, rõ như ban ngày.

Kết quả bị phế thẳng thừng vậy?

Không những không được đảm nhiệm giám đốc kế hoạch nữa mà còn bị đá khỏi tổ thiết kế?

Bùi Khiêm mỉm cười nói tiếp: “Là nhân viên giỏi nhất, ta quyết định cho ngươi quỹ Ước Mơ một triệu, để ngươi có thể hoàn thành ước mơ của bản thân!”

“Ngươi vẫn là nhân viên của Đằng Đạt, nhưng sau này ngươi không ở mảng game nữa. Ngươi có thể chọn bất kỳ ngành nào ngươi thích, đầu tư một triệu này, dù thành công hay không cũng có công ty thanh toán cho ngươi!”

Hoàng Tư Bác vốn đang bị dọa đến nỗi tay chân lạnh ngắt, tâm trạng chợt thay đổi một trăm tám mươi độ!

Tốt quá, không phải tổng giám đốc Bùi muốn sa thải ta!

Với lại còn khen thưởng cho ta quỹ Ước Mơ một triệu để hoàn thành mơ ước của ta!

Hoàng Tư Bác cảm thấy mình thật sự đang nằm mơ, hoàn toàn không thể tin được tất cả chuyện này là thật!

Những người khác cũng trợn tròn mắt, gương mặt viết đầy chữ hâm mộ và ghen tị.

Đây là ưu đãi của nhân viên giỏi nhất sao?

Cũng quá… khó tin nhỉ?

Một triệu vốn đầu tư mạo hiểm, quyền tự chủ cao, dù thành công hay không cũng có công ty thanh toán cho!

Ghen tị, ghen tị in hoa!

Hai tay Hoàng Tư Bác hơi run rẩy, thậm chí sắp cầm không nổi chiếc cúp.

“Tổng giám đốc Bùi, ta sợ ta không đủ năng lực, khó lòng gánh vác nổi…”

Hết chương 106.
Bình Luận (0)
Comment