Bùi Khiêm khẽ lắc đầu, tỏ ý hắn đừng nói nữa.
“Ngươi trở thành nhân viên giỏi nhất là ngươi đã chứng minh được năng lực của mình rồi. Ta tin ngươi, ngươi cũng phải tin tưởng chính mình.”
Bùi Khiêm nói vô cùng chân thành.
Hoàng Tư Bác rưng rưng nước mắt, môi giật giật, ngàn vạn lời nói cũng khó diễn đạt được, chỉ khom người thật thấp: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, ta nhất định sẽ cố gắng!”
Bùi Khiêm lộ vẻ vui mừng, đáy lòng hắn thầm vui thật.
Thành công rồi!
Đây chính là chế độ loại trừ vị trí đầu!
Đây là cách Bùi Khiêm vắt óc suy nghĩ mới ra được.
Thành công của “Pháo Đài Trên Biển” đã chứng mình chắc chắn đám người này không phải đám dở hơi, nhất là Hoàng Tư Bác này, chắc chắn là nhân tài bị mai một trong lĩnh vực game!
Bùi Khiêm cũng không có thời gian nghĩ xem vì sao mình lại xui xẻo gặp phải kiểu nhân tài bị mai một thế này, nhiệm vụ gấp rút bây giờ là phải nghĩ cách giải quyết vấn đề này.
Nếu cứ để Hoàng Tư Bác và Bao Húc giày vò thế này, làm ra một game hot nữa, thế sao mà được?
Nên, chế độ loại trừ vị trí đầu này do hoàn cảnh buộc phải làm!
Nhưng Bùi Khiêm không thể sa thải Hoàng Tư Bác, cũng không thể giáng chức.
Không thuận tình thuận lý sẽ khiến người khác nghi ngờ, hệ thống cũng không cho phép.
Nên Bùi Khiêm nghĩ ra cách tuyệt vời này đây.
Không phải điều Hoàng Tư Bác là được rồi sao?
Có thể hắn thật sự có thiên phú mặt chế tác game thật, OK, không thành vấn đề!
Đã vậy thì ngươi đừng làm game nữa!
Để hắn làm ngành lạ hoắc, cho hắn một triệu để bắt đầu, hơn năm mươi phần trăm sẽ thất bại!
Đến lúc đó, vì bên game không có Hoàng Tư Bác nên lỗ, mà bên Hoàng Tư Bác cũng lỗ một triệu vì kinh doanh không thuận lợi, há chẳng phải vẹn cả đôi đường ư?
Ha ha, ta có thể nghĩ ra kế hoạch hoàn hảo thế này, quả nhiên là một thiên tài!
Bùi Khiêm thật sự bội phục mình muốn chết.
Nhưng trở lại vấn đề chính…
Bao Húc cũng là một hiểm họa tiềm tàng.
Thành công của “Pháo Đài Trên Biển”, có rất nhiều nhân tố đều nhờ sức sáng tạo của Bao Húc, điều này có thể do kinh nghiệm game của Bao Húc quá dồi dào.
Bùi Khiêm nhìn về phía Bao Húc, nói: “Người hạng hai được bỏ phiếu lần này là Bao Húc, cũng đóng góp công sức rất lớn cho công ty.”
“Tuy chỉ đứng hạng hai, rất đáng tiếc, nhưng công ty cũng sẽ không quên những gì ngươi đã bỏ ra.”
“Ngươi là người thứ hai được bình chọn là nhân viên giỏi nhất, ngươi có thể nhận được cơ hội nghỉ một tháng có lương. Từ hôm nay, ngươi không cần đi làm, đi đâu đó chơi, nhìn ngắm thế giới cũng có ích cho công việc sau này.”
Bao Húc sửng sốt, cũng không quá vui vẻ.
“Uhh... Tổng giám đốc Bùi, ta không cần đâu. Ta cảm thấy ở công ty rất tốt.”
Đây là lời nói chân thành của hắn.
Ra ngoài chơi à? Có gì để chơi?
Không phải vẫn là tiếp tục tới quán net sao?
Quán net sao có thể sảng khoái bằng được ở công ty chứ?
Mỗi người ở đây đều là nhân tài, nói chuyện lại dễ nghe, hắn cực kỳ thích nơi này!
Bùi Khiêm đã sớm đoán được hắn sẽ nói như vậy, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
“Ngươi nghĩ như vậy là không đúng rồi, sai hoàn toàn!”
“Tục ngữ có câu, đọc vạn quyển sách, đi vạn dặm đường. Thiết kế game không phải là đóng cửa mà làm, muốn sau này có thành tựu, nhất định phải mở rộng tầm nhìn!”
“Trong tháng này, ngươi không thể tới quán net. Ta sẽ nhờ trợ lý Tân lập cho ngươi một lịch trình, ngươi phải đến một số các danh lam thắng cảnh trong nước, check in từng cái một, rồi đến các công ty game lớn trong nước khảo sát học tập, nâng cao bản thân.”
“Đây là nhu cầu công việc, không thể từ chối, hiểu không?”
Thấy sắc mặt tổng giám đốc Bùi, Bao Húc cũng không dám thờ ơ, đành phải gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”
Cuộc đối thoại của hai người khiến những người bên cạnh sửng sốt.
Đây là nhân viên thần tiên và ông chủ thần tiên ư!
Ông chủ muốn cho nhân viên nghỉ phép có lương, nhưng nhân viên thà làm thêm giờ ở công ty!
Chúa ơi!
Thế giới này nhất định là có vấn đề gì đó!
Lâm Vãn càng thêm cảm động, thậm chí rất hy vọng có thể dùng máy quay để quay lại cảnh tượng này.
Nàng rất lo lắng, lo lắng sau này kể cho người khác nghe cảnh tượng này thì sẽ không ai tin!
Nhưng một công ty như vậy, một ông chủ như vậy, một nhân viên như vậy, là có thật!
Thuận lợi quét sạch hai nhân viên xuất sắc, Bùi Khiêm cảm thấy rất sảng khoái, cả người đều thoải mái.
Hoàng Tư Bác đã rời khỏi ngành công nghiệp game dưới sự sắp xếp của mình.
Mà Bao Húc phải du sơn ngoạn thủy ở bên ngoài trong một tháng này, cũng không thể can thiệp vào việc nghiên cứu phát triển dự án mới.
Chờ một tháng sau Bao Húc trở về, bản thảo thiết kế dự án mới đã sớm hoàn thành, cũng đã bắt đầu làm, ý tưởng và sự sáng tạo của hắn có tốt đến đâu, cũng không có khả năng phát huy tác dụng!
Đương nhiên, rốt cuộc phải làm gì đối với hạng mục trò chơi mới, Bùi Khiêm hoàn toàn chưa nghĩ xong.
Nhưng, đẩy hai người này ra trước, tuyệt đối không sai!
Khen thưởng nhân viên xuất sắc xong, Bùi Khiêm gọi Mã Dương đến văn phòng làm việc của mình, còn những người khác thì trở về làm việc của mỗi người.
Tiểu Lữ, cũng chính là Lữ Minh Lượng, cảm giác nhiệt tình với công việc của mình chưa bao giờ tăng cao như vậy.
Tuyên dương nhân viên xuất sắc lần này, chính là một lần tiêm máu gà chất lượng cao!
Tổng giám đốc Bùi dùng thực tế để nói cho mọi người biết, kết quả của làm việc chăm chỉ là gì.
Miễn là làm việc chăm chỉ, giành được nhân viên xuất sắc là bạn có thể có được một khoản đầu tư trong mơ để thực hiện ước mơ của bản thân!
Ngay cả khi bạn không thể trở thành nhân viên xuất sắc, chỉ cần giành được vị trí thứ hai là bạn có thể nhận được một tháng nghỉ phép có lương!
Trường hợp thực tế này, miễn là có một trường hợp, sẽ hữu ích hơn so với các ông chủ khác vẽ ra 10 nghìn chiếc bánh!
...
Phòng làm việc của Bùi Khiêm.
Mã Dương hiển nhiên không mấy đồng y với sự sắp xếp của Bùi Khiêm.