Các ngươi dư tiền đốt chơi làm mấy chuyện hại người hại mình chi vậy?
Tâm thái của Bùi Khiêm lúc nãy rất tốt, cảm thấy bảng thân vô dục tắc cương, bất kể tập đoàn Dayak có làm cái gì, đều không thể tổn hại đến mình.
Hiện tại, Bùi Khiêm phát hiện bản thân sai rồi.
Thao tác gây rối như đề nghị tư hữu hoá, trực tiếp tổn thương sâu sắc Tổng giám đốc Bùi!
“Dayak này, ta má nó không đội trời chung với ngươi!!!”
“Được rồi, không phải muốn tổn thương lẫn nhau sao, chúng ta chưa xong đâu! Trong hai tháng, ta nhất định sẽ trả mối thù này!”
Bùi Khiêm siết chặt cốc cà phê, tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
...
...
Buổi chiều.
Game Thương Dương.
Sau khi nghe được tin tức từ bên phía Hạ Đắc Thắng, đám người Diệp Chi Chu bắt đầu sắp xếp công tác bàn giao IOI quốc phục.
Vương Hiểu Tân vừa xử lý tài liệu vừa cảm khái: “Cho nên, tiếp theo đây chúng ta sẽ phụ trách công việc gì vậy?”
Diệp Chi Chu lắc đầu: “Không biết nữa, dựa theo sắp xếp của Tổng giám đốc Bùi, chúng ta đã xem như đã hoàn thành rất tốt nhiệm vụ rồi đúng không? Việc nên làm tiếp theo chính là nghỉ ngơi thật tốt, chuẩn bị cho game mới.”
Vương Hiểu Tân: “Những điều hôm nay Hạ Đắc Thắng nói, ngươi nghe hiểu hết chưa?”
Diệp Chi Chu vẫn lắc đầu: “Sao ta nghe hiểu được chứ, dù sao thì nói tóm lại, chính là Tổng giám đốc Bùi bày mưu tính kế, sắp xếp Dayak rõ ràng rành mạch, hai chữ đã kiếm thêm được hai chục triệu đô.”
“Hiện tại nghĩ lại, ban đầu Tổng giám đốc Bùi thu mua cổ phần công ty Finger, có phải chính là một ván cờ lớn không?”
“Ngươi nhìn đi, vào lúc công ty Finger thiếu tiền nhất, dùng cái giá chưa đến hai chục triệu đô, mua lại 20% cổ phần của công ty Finger, còn lấy được quyền vận hành quốc phục.”
“Sau đó bắt đâu sắp xếp thành viên cốt cán bên phía game Đằng Đạt tự nghiên cứu GOG, chuẩn bị dùng IOI quốc phục dưỡng cổ, làm bệ phóng cho con ruột GOG nhà mình.”
“Thời kỳ này, bất kể là giá trị của công ty Finger tăng lên thế nào, số cổ phần này đều được giữ vững, không hề có kế hoạch bán ra.”
“Sau đó sắp xếp chúng ta đi vận hành IOI quốc phục, đấu đến mức không thể phân định với GOG, cuối cùng vắt kiệt tất cả tiềm năng của IOI quốc phục, một mặt để nó mở rộng quần thê rngười dùng, mặt khác lại dẫn lưu toàn bộ người chơi đến bên phía GOG.”
“Đợi đến khi IOI quốc phục về cơ bản đã bị vắt kiệt, vừa hay đụng phải Dayak muốn thu mua công ty Finger, hai chữ đã kiếm được hai chục triệu đô, gấp hơn hai mươi lần khoản đầu tư ban đầu.”
“Ngươi nhìn khoản tiền này đi, mỗi một đồng vốnd dều được dùng đến mức sắc sảo, thật sự không hề lãng phí chút nào!”
Vương Hiểu Tân cảm thấy có chút khó tin: “Vậy theo như ngươi nói thì Tổng giám đốc Bùi đâu thể nào ngay cả chuyện Dayak muốn thu mua công ty Finger cũng tính ra được? chuyện này không thể nào đúng không?”
Diệp Chi Chu nói: “Đoán được 100% là không thể nào, chuyện thế này ai mà đoán chuẩn được chứ? Chỉ có thể nói một nữa là do tài giỏi, một nữa là nhờ may mắn.”
“Ngươi nghĩ xem, công ty Finger muốn phát triển IOI ra toàn thế giới, nhưng mà bọn họ thiếu tiền, tốc độ thúc đẩy không đủ nhanh. Lúc này bọn họ cần phải bán thân cho một công ty lớn mới có thể lấy được số tiền đủ nhiều để tranh giành thị trường toàn cầu.”
“Mà công ty lớn nếu thật sự muốn nuốt trôi công ty Finger, chắc chắn sẽ theo đuổi việc nắm giữ 100% cổ phần, bất kể là công ty lớn nào mua, Tổng giám đốc Bùi đều có tự tin có thể hung hăng cắt một miếng thịt trên người bọn họ!”
“Chỉ có điều nhát dao này vừa hay cắt trúng trên ngươi tập đoàn Dayak, đúng là hả lòng hả dạ.”
“Dayak là khối u ác tính trong giới game, ai ai cũng ghét!”
“Ta cảm thấy, câu fuck off này của Tổng giám đốc Bùi, và bảy trăm triệu đô đột phá chân trời chênh lệch giá cả này, còn mang theo chút hàm nghĩa phẫn nộ bên trong.”
“Nếu như là công ty khác, nói không chừng Tổng giám đốc Bùi sẽ không dùng chiêu khích tướng tàn nhẫn như vậy, biết đâu lỡ như đối phương nói năng dễ nghe, năm sáu trăm triệu đô cũng bán được.”
“Nhưng mà gặp phải Dayak mà... hừ hừ hừ.”
Vương Hiểu Tâm trầm ngâm giây lát, gật đầu: “Có lý nha!”
“Kiểu nhà sáng chế chân chính xem trò chơi là nghệ thuật như Tổng giám đốc Bùi, chắc chắn có ác cảm tuyệt đối với kiểu công ty ung nhọt như Dayak, cho nên mới mượn cơ hội lần này, không chỉ mắng nó, còn cắt thêm của nó một miếng thịt!”
“Lợi hại! quá lợi hại!”
“Nếu phân tích như vậy, thì lần này đã không còn là bày mưu tính kế nữa rồi, đây đơn giản chính là chơi đùa công ty đa quốc gia, cá mập tư bản trong lòng bàn tay nha!”
“Một nhà chế tác game có thể chơi được đến cảnh giới này, e là cũng chỉ có độc nhất một người!”
Diệp Chi Chu khẽ cười: “Tổng giám đốc Bùi không chỉ là một nhà chế tác game bình thường, hắn vẫn còn một thân phận chính là kỳ tài thương nghiệp, là nhà đầu tư nha!”
“Trí tuệ của một người, có thể chơi đùa toàn bộ ban cố vấn của Dayak trong lòng bàn tay!”
Hai người thảo luận tới thảo luận lui, càng thảo luận càng cảm thấy liên hoàn kết của Tổng giám đốc Bùi chơi quá trơn tru, không thể không quỳ xuống kính ngưỡng.
Cảm giác mất mát khi đánh mất quyền vận hành IOI quốc phục, cũng hoàn toàn vứt lại sau đầu.
Toàn bộ những điều này đều nằm trong kế hoạch của Tổng giám đốc Bùi, chúng ta còn gì đáng để buồn chứ?
Có thể diễn vai một quân cờ trên bàn cờ của Tổng giám đốc Bùi, là vinh hạnh của bọn ta!
Hai người vừa thảo luận xong, đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc đẩy cửa bước vào.
“Tổng giám đốc Bùi?”
Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân đều rất kinh ngạc.
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến?
Vừa rồi còn đang nói Tổng giám đốc Bùi, giây tiếp theo Tổng giám đốc Bùi đã đến!
Chỉ thấy mặt Tổng giám đốc Bùi âm trầm như nước, đi thẳng vào trong phòng họp: “Tất cả mọi người, họp!”
Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân đưa mắt nhìn nhau, đều cảm nhận một tia không khí khác biệt.
Vội vàng thu dọn đồ đạc cầm sổ tay lên, đi vào trong phòng họp.
...