Kiểu trò chơi này làm rất đơn giản, được áp dụng trên phạm vi rộng, chỉ cần thiết kế một loại các cảnh và nhân vật gốc 2D, lại thêm các lời thoại và cốt truyện là có thể nhanh chóng thể hiện nội dung trò chơi.
Theo Lữ Minh Lượng tưởng tượng thì trò chơi này gần giống như phiên bản trò chơi Cha Mẹ Kiểu Trung Quốc*.
*Cha Mẹ Kiểu Trung Quốc là một trò chơi mô phỏng cuộc sống nuôi dạy con cái của studio Moyuwan Games, sản xuất tháng 9 năm 2018.
Đương nhiên, Lữ Minh Lương cũng không biết trò chơi Cha Mẹ Kiểu Trung Quốc này nhưng hắn từng gặp những trò chơi mạo hiểm có cốt truyện khác.
Bùi Khiêm lắc đầu: “Không.”
Làm thành trò chơi mạo hiểm có cốt truyện? Tất nhiên là không được!
Trò chơi phiêu lưu có cốt truyện thì có thể tiêu được mấy đồng?
Thuê người vẽ nhân vật gốc, lại tìm thêm mấy diễn viên lồng tiếng nổi tiếng tới để phối âm, cùng lắm thì cũng chỉ tốn mấy trăm nghìn đồng mà thôi, đây chẳng phải là hạt cát trong sa mạc sao?
Bây giờ, một tuần Pháo Đài Trên Biển kiếm lời bốn, năm trăm đồng, nhưng trò chơi mới tổng cộng chỉ đầu tư có từng đó, vậy thì đó có phải là biện pháp triệt để đâu?
Không giải quyết được vấn đề gì cả!
Bùi Khiêm dự toán trò chơi mới ít nhất phải tiêu tốn từ hai triệu đồng trở lên mới có thể tạo thành thua lỗ!
Nếu không thì với hai cây rụng tiền là Quỷ Tướng và Pháo Đài Trên Biển thì tiêu tốn mấy trăm đồng cũng chẳng nhằm nhò gì.
“Chúng ta xây dựng cảnh vật hoàn toàn bằng 3D, thiết lập bằng mô hình 3D cao cấp nhất. Cho dù là nhân vật hay bối cảnh đều dùng loại tốt nhất!’
Lữ Minh Lượng choáng váng.
Hắn không tưởng tượng nổi hình ảnh đó sẽ như thế nào!
Nghĩ thế nào cũng cảm thấy cứ ngược ngược!
“Toàn bộ đều thiết kế 3D…cho trò chơi phiêu lưu có cốt truyện?” Lữ Minh Lượng dò hỏi.
“Sao ngươi lại nghĩ rằng làm theo kiểu trò chơi phiêu lưu có cốt truyện thế.”
Bùi Khiêm lắc đầu nói: “Ta không có ý định làm theo kiểu trò chơi phiêu lưu có cốt truyện, quá quê mùa!”
“Chúng ta phải làm cho trò chơi này càng thêm trừu tượng, càng phải làm cho nó hiện đại hoá hơn!”
Ngoài miệng Bùi Khiên ghét bỏ trò chơi phiêu lưu có cốt truyện quê mùa nhưng trong lòng hắn biết rằng quê mùa cũng có nghĩa là ổn định!
Trò chơi phiêu lưu có cốt truyện là một loại trò chơi tương đối cũ, nhưng cũng là một loại hình trò chơi tương đối ổn, có thể nói là mãi không suy tàn.
Bùi Khiêm có trí nhớ của kiếp trước, hắn biết Cha Mẹ Kiểu Trung Quốc là một trò chơi độc lập có cách thức chế tác tương tự với trò chơi phiêu lưu có cốt truyện và nó vẫn đạt được thành cđại lão!
Mà Bùi Khiêm không cho phép chuyện đó xảy ra.
Vậy nên hắn muốn hoàn toàn bỏ qua hình thức trò chơi phiêu lưu có cốt truyện!
Bùi Khiêm hắng giọng, tiếp tục nói:
“Ý của ta là làm một sơ đồ quy trình lập thể (3D).”
*Sơ đồ quy trình là một loại sơ đồ biểu diễn một thuật toán hoặc một quá trình biểu hiện các bước công việc dưới dạng các loại hình hộp khác nhau theo thứ tự được biểu diễn bởi các mũi tên.
Trong lưu đồ có những cách biểu diễn các ‘hình hộp’ và công ước khái niệm khác nhau, hai loại hình hộp thường gặp nhất trong lưu đồ là:
Bước xử lý, thường được gọi là ‘hành động’ và được biểu diễn bởi hình hộp chữ nhật.
Bước quyết định, thường được biểu diễn bởi hình kim cương (thoi)
Khi vẽ lưu đồ 3D thì không sử dụng các hình hộp có chữ nữa mà thể hiện bằng các hình 3D.
“Đúng vậy, chính là một bản vẽ cấu trúc phức tạp như mạng nhện.”
“Ô vuông trong sơ đồ lưu trình là từng gian phòng bị ngăn cách ra, mà các đường nối trên bản vẽ là từng hành lang.”
“Người chơi đi lại trong các hành lang chính là quá trình lựa chọn các nhánh của sơ đồ quy trình; Mà mỗi căn phòng là kết quả được tạo thành từ lựa chọn trước đó.”
“Các ngươi có nghe hiểu ý của ta không?”
Mọi người gật đầu một cái, lại không hẹn mà cùng nhau lắc đầu.
Hiểu, mà cũng không hiểu!
Bùi Khiêm miêu tả như thế, hầu hết mọi người đều có thể tưởng tượng ra được loại hình này.
Dùng phần mềm đồ họa vẽ ra sơ đồ quy trình là điều rất phổ biến trong rất nhiều ngành nghề.
Nó chủ yếu được dùng để biểu thị một loại logic nào đó và trình tự của quá trình.
Ví dụ như một chương trình nào đó, từ điều kiện khởi phát ban đầu, trải qua một loạt quyết định, cuối cùng nhận được một kết quả.
Nhìn từ bên ngoài, sơ đồ quy trình được tạo thành từ vô số hình hộp chữ nhật và hình thoi có chữ viết, ở giữa các hình này có rất nhiều mũi tên nối với nhau.
Đổi tất cả những hình này thành lập thể, thành các gian phòng lớn nhỏ khác nhau, mà mũi tên thì thay bằng hành lang, biến toàn bộ sơ đồ quy trình thành một mê cung cực lớn.
Nhân vật chính đi lại trong mê cung cực lớn này, mỗi một cánh cửa đều đại diện cho một sự lựa chọn nào đó, cuối cùng đi tới căn phòng cuối. Đó chính là kết cục nào đó của trò chơi.
Mọi người không biết đây rốt cuộc là loại hình trò chơi gì cả?
Chưa từng thấy bao giờ!
Đừng nói ở trong nước, nước ngoài cũng chưa nghe nói có loại trò chơi này!
Làm được hả?
Làm nhiều mô hình 3D tinh xảo như vậy, làm bối cảnh lớn như vậy cuối cùng lại chỉ làm ra một trò chơi không ngừng đi lại?
Họ luôn cảm thấy…hình như là có chỗ nào đó không đúng!
Nhưng không ai chất vấn Bùi Khiêm cả.
Không hiểu?
Không hiểu là được rồi!
Một người bình thường sao có thể đoán được mạch suy nghĩ của Tổng giám đốc Bùi?
Chỉ có hai vị đại lão Hoàng Tư Bác và Bao Húc mới có thể miễn cưỡng đoán được ý đồ thiết kế của Tổng giám đốc Bùi, những người khác thì đạo hạnh còn kém quá xa!
Lữ Minh Lượng biết rõ điều này cho nên lấy cuốn sổ nhỏ ra ghi chép liên hồi.
May mà lần này Tổng giám đốc Bùi giải thích rất nhiều và rất kỹ, không cần phỏng đoán.
Chỉ cần nghiêm chỉnh làm theo lời Tổng giám đốc Bùi, chuẩn không lệch đi đâu được!
Lâm Vãn nhấc tay nói: “Tổng giám đốc Bùi, ta cảm thấy đây là một thiết kế tương đối mới mẻ và độc đáo! Tuy nhiên người chơi trong này cứ đi như vậy có bị nhàm chán quá không?”
Nhàm chán?