Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1127 - Chương 1127. Mặc Cả Phí Chuyển Nhượng (2)

Chương 1127. Mặc cả phí chuyển nhượng (2)
Chương 1127. Mặc cả phí chuyển nhượng (2)

Không thể không cần phí chuyển nhượng, tuy rằng Bùi Khiêm rất muốn không lấy, nhưng tặng miễn phí đội viên đang trong thời gian hợp đồng của mình cho câu lạc khác là thao tác không hợp quy tắc, hệ thống sẽ không cho phép.

Có điều thứ như phí chuyển nhượng là kết quả bàn bạc, thỏa hiệp của hai bên hợp tác, cao một chút hay thấp một chút, hệ thống sẽ không can dự.

Bùi Khiêm quyết định phát huy hạng mục ưu thế truyền thống của bản thân, mặc cả ngược giá!

Để đối phương ra giá trước, sau đó bản thân nói ra vài khuyết điểm của Hoàng Vượng, để đối phương giảm giá, giảm đến không thể giảm được nữa thì dừng, bản thân sẽ vui vẻ tiếp nhận.

Tóm lại, kiếm ít một chút hay một chút mà!

Bùi Khiêm, Trương Nguyên và quản lý Tô đến phòng họp, bắt đầu bàn bạc hữu hảo.

Nhìn thấy Tổng giám đốc Bùi nhiệt tình với mình như vậy, quản lý Tô cũng cảm động sâu sắc, quyết định đi thẳng vào vấn đề nó ra hạn mức phí chuyển nhượng dự định ban đầu của câu lạc bộ, để bộc lộ thành ý của mình.

Nếu Tổng giám đốc Bùi có nghi vấn với con số này, vậy thfi tiếp tục tăng giá lên.

Quản lý Tô uống một ngụm trà, nói: “Tổng giám đốc Bùi, có rất nhiều vấn đề ta đã nói với giám đốc Trương vào hôm qua rồi, như vậy hôm nay ta sẽ nói thẳng vào vấn đề thôi.”

“Câu lạc bộ H4 quả thực rất thiếu đường giữa, cho nên rất khát nhân tài! Tuyển thủ như vị Hoàng Vượng là tuyển thủ câu lạc bộ bọn ta vô cùng thưởng thức bọn ta đồng ý bỏ ra một triệu năm trăm ngàn làm phí chuyển nhượng, đồng thời cho tuyển thủ Hoàng Vượng phí kí hợp đồng cá nhân tám trăm ngàn, lương một năm là tám trăm ngàn hi vọng Tổng giám đốc Bùi có thể chấp nhận!”

Trà của Bùi Khiêm vừa đưa đến bên miệng, nhất thời khựng lại.

Cao dữ vậy sao?

Con số này, quả thực có chút vượt ngoài dự tính của Bùi Khiêm.

Trong ấn tượng của Bùi Khiêm quả thực nhớ rằng phí ký hợp đồng giá trên trời của một vài tuyển thủ cao đến tám con số, nhưng đó là kết quả của các tuyển thủ hoạt động thi đấu chuyên nghiẹpe sáu bảy năm, hiện tại vẫn trong thời kỳ sơ khai, sao có thể ra giá cao vậy chứ>

Trong ấn tượng vào lúc LOL ở S2 trên cơ bản các câu lạc bộ trong nước cho miếng cơm ăn là được, tiền tháng của các đội viên vốn chỉ có mấy ngàn, hơn nữa đây còn là đãi ngộ nồng hậu hơn các hạng mục khác rồi.

Kết quả bên phía câu lạc bộ H4 vừa bắt đầu đã đưa ra phía chuyển nhượng một triệu rưỡi, phí ký hợp đồng tám trăm ngàn, lương một năm tám trăm ngàn?

Đang gây sự với ta sao?

Bùi Khiêm bấm đốt tay tính toán, một triệu rưỡi phí chuyển nhượng này phải đưa cho câu lạc bộ, một đọi viên bán một triệu rưỡi, vậy mười đội viên há chẳng phải sẽ bán được mười lăm triệu rồi sao?

Quá mức rồi đấy!

Mấu chốt là từ khi câu lạc bộ DGE thành lập cho đến nay, vẫn chưa tiêu ra được nhiều tiền như vậy nha!

Biệt thự là Tổng giám đốc cho thuê với giá hữu nghị, máy tính là do lắp ráp máy tính ROF cung cấp, cơm bình thường là ăn ở takeaway Netfish, tập thể hình ở Thác Quản ngay cả tiền điện nước, cũng đều giảm miễn cho sơn trang Minh Vân.

Nói đến tiền lương nhân viên, kinh phí ra ngoài đấu luyện cũng không bao nhiêu cả!

Đây là vừa được tài trợ vừa bán được đội viên, điên cuồng kiếm tiền, câu lạc bộ này mở ra có phần thất bại rồi!

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, cảm thấy cái giá này không được, không thể tiếp nhận.

Cần phải nhắc đến nhiều khuyết điểm của Hoàng Vượng hơn, ám thị một chút cho quản lý Tô.

Bùi Khiêm cân nhắc một lúc, nói: “Quản lý Tô, con người của tên Hoàng Vượng này, hắn là một người nhiều chuyện, bình thường lúc thi đấu nói vô cùng nhiều, có thể sẽ ảnh hưởng đến người khác, chuyện này ngươi nhất định phải cân nhắc thật tốt.”

Quản lý Tô sững sờ.

Tổng giám đốc Bùi như vậy là có ý gì?

Nhìn từ bề ngoài, giống như là đang bắt lỗi của Hoàng Vượng ra?

Hoàng Vượng là một người nhiều chuyện sao? Đúng vậy chuyện này mọi người đều biết.

Lúc thi đấu Hoàng Vượng nói rất nhiều, có thể sẽ ảnh hưởng đến người khác? Ách, hình như cũng có thể dự liệu được.

Vậy chẳng lẽ Tổng giám đốc Bùi đang muốn ép giá cả của đội viên mình sao?

Sao có thể chứ!

Những đội viên này rõ ràng đều là bảo bối của Tổng giám đốc Bùi, sao có thể ép giá chính mình chứ?

Ồ, hiểu rồi!

Tổng giám đốc Bùi đang nói ngược, đang ám thị!

Quản lý Tô nếm sơ qua, đã có thể nếm ra chân ý bên trong lời nói của Tổng giám đốc Bùi.

Hoàng Vượng nhiều chuyện, lúc thi đấu nói rất nhiều, dễ dàng ảnh hưởng đến người khác, câu nói này phiên dịch ra chắc là đang nói:

Hoàng Vượng không chỉ là một tuyển thủ đường giữa, hắn còn là đội trưởng và chỉ huy của hai đội! Thân là chỉ huy, việc hắn có thể nâng cao chiến thuật của đội viên là chuyện có thể nhìn thấy, đồng thời hắn cũng có thể tăng sức ảnh hưởng với các đội viên, là nhân vật lãnh tụ giống như trụ cột của đội ngũ.

Mua một Hoàng Vượng, sự nâng cao với đội ngũ chắc chắn lớn hơn việc một một tuyển thủ đường giữa hạng nhất rất nhiều.

Cho nên, phải tăng tiền!

Không hổ là Tổng giám đốc Bùi, muốn nâng giá cũng phải nâng lịch sự như thế, vô cùng kiêng dè đến mặt mũi của bọn ta.

Quản lý Tô đã tâm lĩnh thần hội, sau giây phút suy ngẫm bèn nói: “Tổng giám đốc Bùi, là bọn ta suy nghĩ không chu đáo rồi.”

“Như vậy đi, phí chuyển nhượng hai triệu, phí ký hợp đồng một triệu hai trăm ngàn, tiền lương một năm chín trăm ngàn, thế nào?”

Bùi Khiêm rơi vào trong mê man.

?

Chẳng lẽ ngươi không nghe những gì mà ta đang nói hay sao?

Ta đây không phải là đang tăng giá, mà là đang giảm ép giá giúp ngươi đó!

Sao lại còn tăng lên thêm vậy chứ?

Không được, xem ra điều này đã gây nên sự hiểu lầm cho quản lý Tô, nhanh chóng làm sáng tỏ.

Bùi Khiêm họ nhẹ vài tiếng: “Tô đội trưởng, thật ra ta không có ý đó.”

Hết chương 1127.
Bình Luận (0)
Comment