“Ý của ta là, Hoàng Vương người này trước mắt đã ký nền tảng live stream YY, Esports VIP đã không còn cách nào thu được lợi nhuận cao từ nền tảng live stream nữa, hơn nữa Hoàng Vương có nhiệm vụ live stream, chắc sẽ ảnh hưởng đến huấn luyện thường ngày của hắn.”
Bùi Khiêm đang trầm ngâm, lần này nhất định không có mập mờ rồi đúng chứ?
Ý của ta là, nếu như một tuyển thủ chưa ký hợp đồng, các ngươi có thể đem đi ký kết hợp đồng kiếm tiền từ nền tảng live stream trực tuyến, nhưng mà Hoàng Vương đã ký rồi, các ngươi đã không nhận được bất kỳ lợi ích nào nữa rồi!
Tô đội trưởng lần nữa lại rơi vào trầm tư.
Ừm, nhìn từ bề ngoài, Tổng giám đốc Bùi giống như là đang bắt lỗi của Hoàng Vượng.
Nhưng đây chỉ là ý bên ngoài.
Trên thực tế, đây chắc là đang nhấn mạnh giá trị thương nghiệp của Hoàng Vượng?
Thân là một tuyển thủ đã tạo ra danh tiếng ở phương diện live stream, bản thân Hoàng Vương đã tự mang lưu lượng và nhiệt độ, live stream YY cũng đã đầu tư lượng lớn tài nguyên tuyên truyền lên trên người của hắn.
Fans của Hoàng Vượng còn đông đảo hơn cả fans của tất cả các đội GOG của câu lạc bộ H3, chuyện này không hề khoa trương.
Mà sau khi Hoàng Vương chuyển đi khỏi câu lạc bộ, fans của hắn cũng sẽ quan tâm đến câu lạc bộ H4, những nhiệt quan tâm vốn cũng là một loại tài nguyên.
Ngoài ra, quan hệ của câu lạc bộ H4 và live stream YY cũng không tệ, Hoàng Vượng chuyển nhượng sang câu lạc bộ H4, có thể lộ diện trên thi đấu cỡ lớn, live stream YY chắc chắn cũng sẽ vô cùng vui vẻ...
Thực ra, còn phải tính luôn cả giá trị thương nghiệp của đội viên này, thậm chí có thể nghĩ cách khiến live stream YY chịu một phần phí, chuyện này lúc trước ông chủ câu lạc bộ cũng đã từng dặn dò.
Nghĩ đến đây, quản lý Tô nói: “Xin lỗi Tổng giám đốc Bùi, đây là do ta suy nghĩ không chu đáo.”
“Vì để biểu lộ thành ý, chúng ta trực tiếp đưa ra giá cả thành ý cuối cùng: Phí chuyển nhượng ba trăm triệu, phí ký hợp đầu một trăm rưỡi triệu, tiền lương một năm một triệu hai trăm ngàn!”
“Tổng giám đốc Bùi, chúng ta là một câu lạc bộ nhỏ, tài lục không hùng hậu như vậy, đây thực sự đã là giá cả cao nhất bọn ta đập nồi bán đồng nát, có thể đưa ra rồi!”
Ngụm trà Bùi Khiêm đang uống thiếu chút là phun ra ngoài.
Quản lý Tô, các ngươi có thể nghe hiểu tiếng người không!
Bùi Khiêm cảm thấy bản thân rất mệnh mỏi.
Trả giá ngược, trực tiếp khiến phí ký hợp đồng có thể đồng ý ban đầu tăng lên gấp bội còn được đi?
Vốn dĩ có thể bán được một triệu rưỡi, hiện tại lại bắt buộc tăng lên đến ba triệu!
Một tên tuyển thủ Esports như vậy có thể bán ra được nhiều tiền như vậy, má nó quá khác thường rồi đấy.
Giá cả này ở trong lòng Bùi Khiêm, chắc là giá cả hai ba năm sau mới có thể đạt đến.
Làm sao đây? Thử ép giá thêm một lần?
Được rồi, không nên ép giá ngược nữa, nhìn dáng vẻ quyết tuyệt của quản lý Tô này, lại nghĩ đến kinh nghiệp thất bại của hai lần tăng giá trước...
Nói không chừng Bùi khiêm nói thêm một câu, quản lý Tô sẽ trực tiếp ép khô bản thân, giá cả này còn có thể tăng thêm nữa.
Bùi Khiêm sầu muộn nói: “Được rồi.”
Quản lý Tô không khỏi vui mừng, Tổng giám đốc Bùi quả nhiên là thú vị!
Nếu Tổng giám đốc Bùi còn tăng giá nữa, vậy quản lý Tô chỉ có thể lập tức gọi điện thoại cho ông chủ đòi tiền.
Cũng may dự tính giá cả cao nhất trong lòng đã có thể thành công lấy được Hoàng Vượng rồi!
Xem biểu cảm thoáng u sầu của Tổng giám đốc Bùi, rõ ràng là vẫn chua hài lòng lắm với giá cả hiện tại.
Nhưng mà Tổng giám đốc Bùi vẫn quyết định bán, tình nghĩa này nhất định phải ghi nhớ thật tốt!
Trương Nguyên vẫn luông ở bên cạnh không lên tiếng, âm thầm quan sát toàn bộ quá trình nâng giá của Tổng giám đốc Bùi.
Không khỏi thầm cảm khái, Tổng giám đốc Bùi tăng giá đúng là rất có mức độ!
Sự chê bai thực chất chính là đang ám thị Hoàng Vượng không chỉ là chỉ huy, còn là một tuyển thủ đã có giá trị thương nghiệp rất lớn, nâng giá cả đến vị trí thích hợp nhất.
Quản lý Tô cũng là người thông minh, vào lúc Trương Nguyên vẫn chưa kịp phản ứng lại, trong phút chốc đã get được ý đồ của Tổng giám đốc Bùi nâng giá cả lên mức vô cùng hợp lý.
Tóm lại, nhìn từ trên kết quả chung cuộc, đây là một cuộc giao dịch khiến người ta vô cùng sảng khoái!
Trương Nguyên ghé sát bên tai Tổng giám đốc Bùi, nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc Bùi, chúng ta vẫn phải trưng cầu qua ý kiến của cá nhân Hoàng Vượng.”
Tâm trạng u sầu của Bùi Khiêm có hơi giãn ra đôi chút, bèn gật đầu.
Quả thực sau khi hai câu lạc bộ đạt thành ý kiến thống nhất, còn phải hỏi đội viện có đồng ý hay không.
Nhưng mà Bùi Khiêm cảm thấy Hoàng Vượng chắc chắn sẽ đồng ý, mức lương đã đưa đến mức độ này rồi, câu lạc bộ H4 lại có Bàng Linh bạng tốt của hắn, hai người một người chơi đường giữa một người đi rừng, sau này có thể làm đội trưởng và chỉ huy, có quyền nói chuyện vô cùng, còn có thể đi thi đấu giải đấu chính thức.
Không nghĩ ra được lý do gì có thể khiến Hoàng Vượng do dự nha?
Nắm bắt thời gian nghỉ giải lao, để hắn mau chóng dọn dẹp hành lý, ba bên đều vui vẻ.
Bùi Khiêm gật đầu: “Được, vậy bây giờ chúng ta đi nói chuyện với hắn.”
Hai người gọi Hoàng Vượng sang một bên, Trương Nguyên nói sơ qua về tình hình chuyển nhượng một lượt.
“Tình hình đại khái chính là như thế, hiện tại chỉ xem ngươi có đồng ý chuyển nhượng sang câu lạc bộ H4 hay không.”
Bùi Khiêm vốn cho rằng Hoàng Vượng sẽ đồng ý không chút do dự, nhưng mà không ngờ rằng, Hoàng Vượng lại do dự.
“Ta... có thể suy nghĩ một chút không?” Hoàng Vượng có chút xoắn xuýt.
Bùi Khiêm choáng váng đầu óc.
Chuyện này còn có gì đáng để do dự chứ?
Người anh em, câu lạc bộ DGE rốt cuộc có gì tốt chứ, nhất định muốn ở lại sao?
Bùi Khiêm hừ nhẹ hai tiếng: “Sao vậy, có chỗ nào không hài lòng với câu lạc bộ H4 sao?”
Hoàng Vượng gật đầu, nhỏ giọng nói: “Hoàn cảnh của bọn họ quá tệ.”
Bùi Khiêm: “?”