Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1130 - Chương 1130. Tổng Giám Đốc Bùi Phá Vỡ Vòng Luẩn Quẩn Của Zero Game

Chương 1130. Tổng giám đốc Bùi phá vỡ vòng luẩn quẩn của zero game
Chương 1130. Tổng giám đốc Bùi phá vỡ vòng luẩn quẩn của zero game

Về việc sau khi thành lập vòng đấu, cũng cần phải đặt ra các quy tắc chuyển nhượng cho mỗi câu lạc bộ.

Chỉ là những điều này đối với Tổng giám đốc Bùi mà nói, chính là chuyện cần lo lắng trong tương lai.

Thứ năm ngày 18 tháng 8.

Ngô Tân và Thôi Cảnh đến phòng làm việc Quang Hoàn, gặp Nguyễn Quang Kiến.

Trước đó, lúc đang phỏng vấn Kiều Lão Thấp, đã sắp xong lịch trình phỏng vấn của Nguyễn Quang Kiến rồi.

Nhưng việc tóm lược, tổng kết sau phỏng vấn khá tốn thời gian nên phải dời phỏng vấn đến tận hôm nay.

Ngô Tân rất rõ, Nguyễn Quang Kiến cũng là một trong những người bạn tốt của Tổng giám đốc Bùi, cũng là bạn hợp tác lâu dài, nhất định sẽ có cách hiểu độc đáo về Tổng giám đốc Bùi.

Nguyễn Quang Kiến rơi vào trầm tư: “Ấn tượng đầu tiên của ta về Tổng giám đốc Bùi…”

“Chắc là bên A khá đặc biệt.”

“Nói thế nào đây.”

“Bên A trước đó ta gặp hoặc thấy trên mạng thường ít nhiều gì cũng có vạch lông tìm vết, ví dụ…”

“Yêu cầu không rõ ràng, mở miệng ra là muốn đen rực rỡ, hoặc là “cảm thấy không ổn lắm”, trong đầu không có khái niệm thứ mình muốn, cũng biểu đạt không rõ ràng, lại yêu cầu ngươi làm ra thứ hắn không thể tưởng tượng được.”

“Đổi rồi lại đổi, hình như bản thân không đưa ra chút ý kiến thì sẽ hổ thẹn với hai chữ “bên A”, đổi tới đổi lui, cuối cùng lại dùng bản đầu tiên.”

“Hoàn toàn không suy nghĩ cho tình huống thực tế của bên B, thời gian có thể bị gấp rút, lương cuối cùng có thể bị ép, thường đưa ra yêu cầu vô cùng vô lý.”

“Mà bên như Tổng giám đốc Bùi lại khác hẳn.”

“Hắn sẽ không đưa ra yêu cầu cụ thể, để ngươi sáng tạo thoải mái, nhưng sẽ dẫn dắt sáng tạo của ngươi qua cách khác, để tác phẩm và ý của hắn có thể hòa hợp sâu sắc hơn.”

“Vô cùng tín nhiệm bên B, đưa đủ thời gian và tiền, trước giờ không vạch lông tìm vết, yêu cầu làm lại. Nhưng thế này, bên B sẽ chăm chút sửa đổi tốt hơn vì lấy tiền quá nhiều, sợ không cẩn thận sẽ mất khách hàng lớn này.”

“Với lại, đa số bản dự án đầu tiên của bên B là cái tốt nhất, vì lúc làm bản thiết kế này, nhân viên thiết kế có đầy ắp linh cảm, sức lực cũng như là đầy pin nhất. Mấy bản sửa đổi sau kia sẽ không bằng bàn đầu tiên vì tinh thần và sức khỏe và sự can thiệp mạnh mẽ của bên A về ý đồ thiết kế.”

“Nên nhiều khi bên A mới nói: Vẫn nên dùng bản đầu tiên đi. Đây là vì bản đầu tiên tốt hơn thật.”

“Đây chính là sự khác biệt lớn nhất của Tổng giám đốc Bùi và các bên A khác.”

Ngô Tân nhanh chóng ghi lại, gật gật đầu.

“Thế, anh Nguyễn ngươi cảm thấy sự khác biệt này là do đâu?”

Nguyễn Quang Kiến suy nghĩ tỉ mỉ mới đáp: “Ta cảm thấy chủ yếu là vì quan niệm.”

“Vì sao bên A muốn bảo bên B chỉnh sửa? Ta cảm thấy vấn đề lớn nhất là hai bên tồn tại xung đột lợi ích tự nhiên, tín nhiệm cơ bản giữa hai bên bị hủy hoại nghiêm trọng, nên đa số bên A và bên B đều xem lần hợp tác này thành zero game.”

“Mấy bên B không trách nhiệm cảm thấy có thể lừa thì lừa, cứ làm đại một phương án rác đưa cho bên A, nếu bên A không đưa ra ý kiến thì số tiền này có thể kiếm một cách thuận lợi, bớt thời gian bớt sức lực; Nến bên A bảo sửa thì bên B sửa một phen, cũng đỡ hơn chân thành làm từ đầu.”

“Hành vi thế này phá vỡ tín nhiệm của bên A đối với bên B, rất nhiều bên A nghĩ tất cả bên B đều vô trách nhiệm, chắc chắn phương án đầu tiên các ngươi đưa cho ta là rác, thế ta nhất định phải bảo các ngươi chỉnh sửa, sửa nhiều lần, sau khi cầm được nhiều phương án khác nhau, ta sẽ chọn ra cái hài lòng nhất, như vậy mới đáng với số tiền ta bỏ ra.”

“Với lại bên A là bên chi tiền, vốn có địa vị cao hơn, người phụ trách yêu cầu sẽ tiếp tục đưa ra yêu cầu sửa đổi nhiều hơn để tỏ rõ thành quả làm việc của mình, nếu mới một lần đã qua, sẽ chứng tỏ mình làm việc thất trách, nên phải vạch lông tìm vết.”

“Nếu bộ phận phụ trách tiếp nhận có nhân viên mấy cấp, thế thì cứ qua một cấp bậc bọn họ lại muốn chứng tỏ cảm giác tồn tại, đối với bên còn lại là tai họa.”

“Nên, cuối cùng vì bên A và bên B xem lần hợp tác này thành zero game: Bên A dùng bản đầu tiên của bên B, cảm thấy mình lỗ, bản đầu tiên của bên B chính là phương án tốt nhất cho bên A cũng cảm thấy mình lỗ.”

“Hai bên đều nửa vời, cuối cùng bước vào vòng luẩn quẩn, bên A càng bảo sửa thì bên B càng không thèm nghiêm túc với bản đầu tiên, bên B càng không nghiêm túc với bản đầu tiên, bên B càng bắt sửa.”

“Lâu dần sẽ biến thành cục diện như hiện tại.”

“Mà Tổng giám đốc Bùi có thể một bên A đặc biệt là vì hắn không xem lần hợp tác thành kiểu zero game, mà xem như hai bên đều có lợi, từ quan niệm này đã phá vỡ mắt xích của vòng luẩn quẩn này!”

“Là bên A, thoạt đầu Tổng giám đốc Bùi đã đưa ra đủ thành ý: Báo giá cao hơn nhiều so với mặt bằng chung của ngành, chuyên nghiệp tôn trọng bên B, cố gắng để suy nghĩ của mình và cách nghĩ của bên B hòa hợp, để bên B có thể phát huy tiềm lực của mình.”

“Thế là, bên B làm ra tác phẩm vượt trội hơn mức trung bình, thêm chỉ điểm của Tổng giám đốc Bùi, sản phẩm siêu hot.”

“Không những dự án của Tổng giám đốc Bùi thành công, mà bên B cũng nhận được sự chú ý từ dự án hót hòn họt này, được sự công nhận của nhiều người hơn.”

“Thế là thành lập được một vòng tuần hoàn tốt đẹp, bên A và bên B tín nhiệm lẫn nhau, đều cố gắng hết sức làm thật tốt từng chi tiếp của mỗi dự án.”

“Bên A có thể đưa ra giá cao, không lo bị bên B hố; bên B có thể khởi động linh cảm bản thân để tiến hành thiết kế, không lo bị bên A huơ tay múa chân, cũng không lo tác phẩm bị chỉnh tới chỉnh lui.”

“Vòng tuần hoàn tốt đẹp thế này được thành lập sẽ không thể phá hủy, cuối cùng hai bên AB đều có thể được lợi.”

Hết chương 1130.
Bình Luận (0)
Comment