Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1144 - Chương 1144. Người Hàng Xóm Không Ngờ Tới (2)

Chương 1144. Người hàng xóm không ngờ tới (2)
Chương 1144. Người hàng xóm không ngờ tới (2)

Vả lại, chắc chắn có không ít nhân viên của tập đoàn Household giả vờ là người qua đường vô tội cố tình đăng bài, cố ý dắt mũi “chung cư Sloth rất đắt tiền chỉ thích hợp làm màu chứ không thích hợp để sống”, khiến mọi người hình thành khuôn mẫu, quảng cáo nghiệp vụ “căn nhà an toàn” của nhà mình.

Tống Khải rất bực bội, nhưng Tổng giám đốc Bùi dường như không có ý lật tẩy những người này.

Tống Khải biết mình thấp cổ bé họng, dù có đăng bài với tư cách người qua đường để thanh minh cũng chẳng ăn thua gì, mà nếu hắn đăng bài với tư cách là nhân viên của chung cư Sloth thì có thể sẽ dẫn đến tác dụng ngược lại.

Nhưng dù nói thế nào đi nữa thì công việc vẫn phải tiếp tục.

Không có cách nào để giải quyết hết những seeder trên mạng này, chỉ có thể tiếp tục cố gắng làm tốt công việc của mình.

Tống Khải tiếp tục đợi càng nhiều người đến cửa.

Tầng 1 của tất cả chung cư Sloth đều dùng làm “phòng quản gia”, thông thường quản gia của tòa nhà này đều làm việc, tiếp đãi khách hàng ở tầng một, cũng có thể dùng làm phòng mẫu cho khách hàng xem.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, nghe có vẻ như không chỉ có một người.

Phòng quản gia ở tầng một luôn để cửa mở, thuận tiện cho Tống Khải có thể quan sát tình hình bên ngoài. Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, hắn lập tức đứng dậy đi ra ngoài chào đón, đúng lúc đụng ngay phải Tổng giám đốc Lý.

“Xin chào! Hoan nghênh, hoan nghênh!”

Ánh mắt Tống Khải nhanh chóng lướt qua đám người, không nhịn được phấn chấn tinh thần.

Những người này đều mặc âu phục giày da, tuổi tác đều khoảng bốn mươi, cách ăn mặc, cử chỉ, vừa nhìn đã biết là người không thiếu tiền!

Vậy vấn đề đặt ra là, tại sao những người không thiếu tiền này lại đến đây thuê nhà?

Tống Khải rất nghi ngờ, nhưng chắc chắn là không thể hỏi nhiều, chỉ là nhiệt tình tiếp đãi mọi người, mời mọi người vào bên trong ngồi, bưng trà rót nước.

Nhưng mà có quá nhiều người rồi, ghế sofa chỉ ngồi được hai ba người, cho dù có lấy thêm ghế uống trà đi nữa, cũng không đủ cho mọi người ngồi.

Không còn cách nào, bởi vì khi thiết kế, một căn nhà lớn như vậy chỉ dành cho một hoặc hai người ở, phòng khách là phong cách tối giản, đồ dùng trong nhà có thể tiết kiệm đều tiết kiệm hết.

Lý Thạch nhìn ghế sofa rồi lại nhìn chiếc TV lớn.

Càng chắc chắn tiêu chuẩn lắp đặt thiết bị ở đây, thực sự cao!

Trước đó hắn chỉ xem một số hình ảnh trên mạng chứ chưa đến tận nơi xem, còn đang lo không biết có xuất hiện tình trạng “hình trên mạng” hay không, lo lắng tiêu chuẩn thiết bị ở đây không đủ tốt, sống sẽ không thoải mái.

Hiện giờ xem ra là, về mặt giá cả, so với thiết bị ở nhà mình cũng không thua kém là bao!

Chỉ là, biểu cảm của các nhà đầu tư khác lại không giống nhau.

Rõ ràng là rất nhiều người không thể chấp nhận kiểu phong cách nhà chỉ có bốn bức tường này.

Một số nhà đầu tư có ánh mắt tinh tường có thể nhìn ra, chiếc ghế sofa này rất đắt tiền, chiếc TV này rất đắt tiền, hầu hết những thứ trong căn phòng này đều rất đắt tiền.

Nhưng cách thức đắt tiền chênh lệch rất lớn so với những gì họ mong đợi!

Có một số nhà đầu tư càng ưa thích phong cách phú hào sang trọng, khao khát trang trí căn nhà của mình thành cung đình châu u, nhìn thấy phong cách cực kỳ tối giản này, họ cảm thấy rất khó chịu.

Hai nhà đầu tư thì thầm, khe khẽ bên tai.

“Không được rồi, làm sao có thể sống ở đây? Phòng khách lớn như vậy chỉ để có một chiếc ghế sofa?”

“Cách trang trí ở đây thật sự không phù hợp với thói quen của ta. Ta bắt buộc phải thay một bàn trà lớn, lại thêm một bộ dụng cụ uống trà, nếu không sẽ không thể sống được.”

“Dường như không được, nơi này không thể thêm tự ý thêm đồ đạc.”

“Vậy thì phải làm sao đây?”

“Không sao, ta vừa xem qua, tòa nhà này tổng cộng có 12 tầng, tầng 1 là phòng quản gia, nói cách khác, tổng cộng là có 11 tầng, lần này chúng ta tổng cộng có 13 người đến đây, để bọn họ thuê trước, hai chúng ta lui lại sau cùng.”

Đã có người len lén nửa đường bỏ cuộc.

Tống Khải mỉm cười đi tới trước mặt mọi người, đang định giới thiệu quy định của chung cư Sloth với mọi người, thì Lý Thạch đã khoát tay, ra hiệu hắn không cần.

“Mau đem hợp đồng thuê nhà đến đây, chúng ta thuê cả tòa nhà này, ta sống ở tầng cao nhất.”

Tống Khải đóng băng.

Tình hình gì vậy?

Ta còn chưa bắt đầu giới thiệu, thậm chí còn chưa nói đến quy định của chung cư Sloth!

Hắn ghi nhớ lời dặn dò của Tổng giám đốc Bùi, nhắc nhở: “Ngươi xác định không muốn nghe quy định liên quan đến chung cư Sloth sao? Những quy định này bắt buộc phải tuân thủ theo mới có thể chuyển vào sống.”

Lý Thạch khẽ mỉm cười, lắc đầu nói: “Không cần giới thiệu, đem hợp đồng tới đây, chúng ta đều là bạn bè của Tổng giám đốc Bùi.”

Tống Khải bừng tỉnh, thảo nào!

Bạn bè của Tổng giám đốc Bùi đến cổ vũ, vậy thì dễ xử lý!

Vội vàng lấy ra hợp đồng mua nhà đã chuẩn bị từ trước, lần lượt phân phát cho từng người một.

“Có chuyện này ta phải nói rõ trước với ngươi, tầng trên cùng tức là tầng 12 đã có người ở rồi, tầng 1 là phòng quản gia, không cho người bên ngoài thuê, cho nên tổng cộng chỉ có 10 phòng, bên phía ngươi có 13 người đến đây, nhưng chỉ có thể ở được mười người. “Tống Khải giải thích.

Lý Thạch sửng sốt một chút.

Tầng 12 vậy mà đã có người thuê rồi?

Vốn dĩ ta muốn chọn tầng cao nhất để hưởng thụ tầm nhìn bao la rộng lớn, nhưng lại bị người khác cướp mất rồi?

Ai có thể nhanh hơn ta?

Điều này khiến Lý Thạch cảm thấy có hơi đau trứng, nhưng cũng không còn cách nào, chỉ đành thuê tầng 11 thôi.

Những người khác cũng lần lượt chọn tầng, ba nhà đầu tư hết sức bài trừ kiểu phong cách nhà chỉ có bốn bức tường, đã lui về sau một cách hợp lý lẽ, giả vờ rất độ lượng từ bỏ cơ hội này.

Hết chương 1144.
Bình Luận (0)
Comment