Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1145 - Chương 1145. Người Hàng Xóm Không Ngờ Tới (3)

Chương 1145. Người hàng xóm không ngờ tới (3)
Chương 1145. Người hàng xóm không ngờ tới (3)

Ký hợp đồng, thanh toán, đăng ký thông tin, đám người Lý Thạch không hỏi bất cứ điều gì, chỉ im lặng làm thủ tục, vì vậy rất nhanh sau đã xong việc.

Tống Khải rất vui vẻ: “Tổng giám đốc Lý, và các vị đây, hoan nghênh mọi người vào ở! Trong thời gian sống ở đây nếu gặp bất kỳ vấn đề gì, có thể gọi điện thoại cho ta bất cứ lúc nào!”

Lý Thạch và các nhà đầu tư nhận chìa khóa phòng, cùng nhau đi thang máy lên phòng của mình.

Thang máy đến tầng 11, chỉ còn sót lại một mình Lý Thạch.

Hắn vừa định bước ra khỏi thang máy, nhưng đột nhiên lại đổi ý, nhấn tầng 12.

Hắn rất tò mò, rốt cuộc là ai sống ở tầng 12?

Ai có thể nhanh chân đến trước hắn một bước, đến lấy lòng Tổng giám đốc Bùi?

Tin tức còn nhanh hơn mình, lẽ nào là cao tầng của Đằng Đạt, hoặc là nhân viên nội bộ?

Mối quan hệ của người này với Tổng giám đốc Bùi chắc chắn khá là thân thiết, sau này sẽ là hàng xóm với nhau, có thể kết bạn trước, xây dựng quan hệ tốt.

Thang máy dừng lại ở tầng cao nhất.

Lý Thạch nhẹ nhàng gõ cửa.

Hắn đã chuẩn bị sẵn là sẽ không có ai ở bên trong, dù sao thì căn nhà mà Lý Thạch thuê ở đây cũng không phải để ở thường xuyên.

Tuy nhiên chỉ chốc lát sau, cánh cửa mở ra.

Lý Thạch ngẩng đầu nhìn lên, vừa hay nhìn thấy khuôn mặt sững sờ, không hề chuẩn bị trước của Tổng giám đốc Bùi.

Cả hai người bốn mắt nhìn nhau, sững sờ một lúc.

Bùi Khiêm nghĩ là Tống Khải đến nhà tìm mình, cho nên trực tiếp mở cửa mà không nhìn qua mắt mèo.

Nếu sớm biết là Tổng giám đốc Lý, hắn có thể đã cân nhắc giả vờ như không có ở nhà.

Nhưng hiện tại đã quá muộn.

“Tổng giám đốc Lý??”

“Tổng giám đốc Bùi?!”

Hai người thốt ra tiếng nói ngạc nhiên cùng một lúc, nhưng một tiếng này của Bùi Khiêm tràn đầy nghi hoặc, mà một tiếng này của Lý Thạch lại mang theo chút kinh ngạc.

Bùi Khiêm cảm thấy rất mê mang.

Hắn thực sự không hiểu tại sao Tổng giám đốc Lý luôn đột ngột xuất hiện trước cửa nhà mình mà không báo trước, vì vậy trong giọng nói của hắn chứa đầy nghi ngờ.

Mà Lý Thạch, lại đang chìm trong cơn sốc, lại thêm vào một chút vui mừng.

Người sống ở tầng 12, vậy mà lại là Tổng giám đốc Bùi?

Vả lại nhìn dáng vẻ này, có lẽ là Tổng giám đốc Bùi thường sống ở đây?

Chuyện này thực sự khiến người khác kinh ngạc mà!

Không cần đến quán cà phê internet Netfish thử vận may nữa, sau này sẽ là hàng xóm của Tổng giám đốc Bùi rồi!

Lý Thạch vốn dĩ cũng từng suy nghĩ, rốt cuộc có khả năng nhỏ nào Tổng giám đốc Bùi cũng sống ở chung cư Sloth hay không.

Ý nghĩ này không phải vô lý, bởi vì dường như Tổng giám đốc Bùi có thể tự mình sử dụng tất cả các sản nghiệp của Đằng Đạt.

Game, Takeaway, quán cà phê internet, chuyển phát nhanh... Tổng giám đốc Bùi đều tự mình sử dụng.

Ngoại lệ duy nhất dường như là phòng tập thể hình, chỉ là hầu hết các sản nghiệp khác, Tổng giám đốc Bùi đều không để sót.

Vì vậy, Tổng giám đốc Bùi đích thân đến sống trong chung cư Sloth, Lý Thạch cảm thấy không phải là không tồn tại khả năng này.

Nhưng chuyện mà Lý Thạch không ngờ tới là, có vẻ như Tổng giám đốc Bùi luôn sống ở đây! Hoặc là ít nhất là tần suất sống ở đây rất cao!

Nếu không, sẽ không thể thỉnh thoảng đến một lần, đã may mắn đụng phải?

Làm hàng xóm với Tổng giám đốc Bùi, có nghĩa là gì đây?

Không dám nghĩ đến, không dám nghĩ đến.

Biểu cảm của Lý Thạch là, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

Mà Bùi Khiêm thì im lặng không nói, rơi vào tình thế khó cả đôi đường.

Đóng cửa lại, giả vờ như không nhìn thấy?

Hình như có hơi không thích hợp cho lắm.

Đã đến trước cửa nhà rồi, cứ như vậy mà đuổi người ta đi dường như cũng không thích hợp.

Mặc dù Lý Thạch không nói gì, nhưng đôi mắt nóng bỏng, tò mò nhìn vào bên trong cánh cửa.

Chung cư Sloth không cho phép thay đổi trang trí trong phòng, nhưng quy tắc này chắc chắn không có hiệu lực đối với Tổng giám đốc Bùi.

Vậy thì, nơi ở của Tổng giám đốc Bùi sẽ như thế nào? Rất là tò mò!

Nhưng không biết vì sao, Tổng giám đốc Bùi luôn giữ cửa, có vẻ như không có ý mời hắn vào trong ngồi.

Hai bên rơi vào thế giằng co một lúc.

Cuối cùng, vẫn là lòng tò mò khiến Lý Thạch mở miệng: “Khụ, Tổng giám đốc Bùi, không mời ta vào trong ngồi sao?”

Bùi Khiêm trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn lên tiếng nói: “Mời vào.”

Mặc dù rất không tình nguyện, nhưng cứ như vậy mà đuổi Tổng giám đốc Lý đi thì có vẻ cũng không thích hợp, huống chi Bùi Khiêm cũng rất muốn hỏi, rốt cuộc là làm thế nào mà Tổng giám đốc Lý có thể tìm được đến đây?

E là có một số ẩn tình trong chuyện này, bắt buộc phải làm cho rõ, không thể xem thường nó được.

Bởi vì bất kỳ sợi tơ nhện, dấu chân ngựa nào không được chú ý đến, đều có khả năng dẫn đến sự thất bại của chung cư Sloth.

Bùi Khiêm nghênh đón Lý Thạch vào nhà, sau đó hai người đứng trong phòng khách trống trải, cảm thấy có hơi ngượng ngùng một lúc.

Không có chỗ nào để tiếp đãi...

Trong phòng khách, ngoại trừ chiếc TV lớn ra thì chỉ có một chiếc ghế sofa dài có thể ngồi được ba người, hai người ngồi cùng nhau, luôn có cảm giác kỳ lạ thế nào đó, không thích hợp cho lắm.

Mà đối diện ghế sofa dài lại không có bàn nhỏ uống trà, muốn rót nước cũng không tiện.

Thứ duy nhất thích hợp cho hai người ngồi đối diện nhau, chỉ có chiếc bàn uống trà nhỏ và hai chiếc ghế bên cạnh ban công lớn.

Chỗ này vốn dùng để ngắm cảnh, uống trà, mà Bùi Khiêm thường dùng bữa sáng đơn giản ở chỗ này.

“Ngồi đi.” Bùi Khiêm dẫn Tổng giám đốc Lý đến bên bàn nhỏ uống trà, ra hiệu cho Tổng giám đốc Lý ngồi xuống một chiếc ghế trong đó.

Vốn phải là phải uống trà, nhưng từ trước đến nay Bùi Khiêm chưa bao giờ uống trà ở nhà, suy nghĩ một chút, việc uống coca dường như có hơi không ổn với một doanh nhân thương mại thành công như Tổng giám đốc Lý đây.

Vậy thì uống nước nóng đi, uống nước nóng không bao giờ sai.

Bùi Khiêm lấy từ trong tủ ra một chiếc cốc mới sạch sẽ, đây là một trong trong số rất ít dụng cụ trong nhà, tuy là nhìn xấu xí nhưng rất là đắt.

Hết chương 1145.
Bình Luận (0)
Comment