Bùi Khiêm suy nghĩ một chút, nói: “Cho nên, thực tế là ngươi không phải vào nghề vào năm 2001, thời gian vào nghề thực tế của ngươi, còn sớm hơn thế này.”
Khâu Hồng gật gật đầu: “Đúng vậy. Thời gian ta thực sự vào nghề sớm hơn hai năm.”
“Những năm ta mới vào nghề, đã từng là thời kỳ hoàng kim của game một người chơi trong nước. “Huyễn Kiếm Tiên Duyên” bán được 300.000 bản, doanh thu 10 triệu; “Thời Đại Đen Tối 2” được chờ đợi từ lâu đã được dẫn dụ vào trong nước, số tiền bán được cũng không chênh lệch lắm, mặc dù không thể so sánh với nước ngoài, nhưng đã xem như là một con số phá kỷ lục rồi; “Hào Kiệt Quần Hiệp” cũng bán khá chạy.”
“Những người làm game vào nghề cùng thời với ta, tất cả đều ôm trong mình giấc mơ, đều cảm thấy chúng ta phải bán các game một người chơi trong nước ra toàn thế giới, có một ngày nào đó chúng ta cũng sẽ giành được đủ giải thưởng trong các cuộc bình chọn game quốc tế. “
“Nhưng chỉ một hai năm sau, tình hình đã thay đổi đến long trời lở đất.”
“Lúc đó, ta may mắn gặp được Tổng giám đốc của một công ty game một người chơi trong nước, hắn nói với ta game một người chơi không còn hy vọng rồi, nhanh chóng chuyển sang làm game online, ta không nghe, nhà sản xuất dự án của chúng ta lúc đó cũng vậy.”
“Sau đó, vào năm 2001, tất cả các game một người đều không bán được nữa, game đầu tiên mà chúng ta vất vả cực khổ nghiên cứu phát triển đã không bao giờ được đưa ra thị trường nữa.”
“Công ty không thể trả lương, chúng ta gắng gượng với công ty hơn hai tháng, cuối cùng là nhà sản xuất của chúng ta bỏ cuộc trước.”
“Thế là ta đi nộp CV khắp mọi nơi, vì ta làm về trị số, cho nên có rất nhiều công ty đã chấp nhận CV của ta, nhưng câu hỏi đầu tiên của họ khi phỏng vấn luôn là: Ngươi có kinh nghiệm nghiên cứu phát triển game online chưa?”
“Tại sao lại như thế này? Tại sao các game một người chơi trong nước lại tuyệt chủng chỉ trong vòng hai năm?”
Bùi Khiêm cảm thấy hơi mơ màng: “Tuyệt chủng? Không đến mức đó chứ? Hiện tại game một người chơi không phải vẫn tốt đó sao?”
Hắn có chút bối rối, nếu game một người chơi thật sự tuyệt chủng hết rồi, vậy hắn làm nhiều game một người chơi như vậy, không có lý do gì để kiếm được tiền hết?
Khâu Hồng mỉm cười: “Tổng giám đốc Mã, ngươi vẫn còn trẻ, có lẽ khi đó ngươi còn chưa đến mười tuổi, cho nên không biết những chuyện này.”
“Trong vài năm đó, các game một người chơi trong nước thực sự đã chết.”
“Mà lý do tại sao các game một người chơi trong nước hiện đang hoạt động khá tốt là bởi vì, vào khoảng năm 2006, nền tảng chính thức của ESRO được thành lập, nghiêm cấm hành vi vi phạm bản quyền trong nhiều lĩnh vực, vì vậy các game một người chơi trong nước mới dần dần lấy lại được đường sống.”
“Nhưng dù là vậy, khoảng thời gian trống khoảng năm sáu năm đó, vẫn khiến ngành công nghiệp game của chúng ta kéo dài khoảng cách rất lớn với nước ngoài, cho đến hiện tại cũng không có cách nào đuổi kịp.”
“Tại sao khi ta vào nghề, game một người chơi trong nước lại đang là thời kỳ hoàng kim, nhưng chỉ vỏn vẹn sau hai năm, tất cả các dự án game một người chơi đang được thực hiện đều tuyệt chủng?”
Bùi Khiêm suy nghĩ một chút: “Thời kỳ đó, hẳn là thời kỳ game online trở nên phổ biến nhanh chóng, chiếm mất thị trường game một người chơi, một lượng lớn các công ty game đã chuyển đổi mô hình.”
Khâu Hồng gật gật đầu: “Đúng vậy, một số lượng lớn các nhà sản xuất game một người chơi chuyển sang làm game online, là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến sự tiêu tan của game một người chơi trong nước, vậy thì vấn đề đặt ra là: Tại sao game một người chơi nước ngoài không bị bóp chết dưới tác động của game online?”
“Vả lại, cho dù game online kiếm được nhiều tiền hơn game một người chơi, cũng sẽ không dẫn đến sự tuyệt chủng của game một người chơi, bởi vì không phải tất cả các công ty đều giỏi về sản xuất game online.”
“Chỉ cần game một người chơi vẫn còn kiếm được tiền, dù là kiếm được ít tiền một chút, cũng sẽ luôn có công ty sản xuất nó.”
“Trên thực tế, đây là một vấn đề rất phức tạp, không phải chỉ do một nguyên nhân duy nhất nào đó dẫn đến, giống như diệt vong của một triều đại, không chỉ bởi vì một trận lũ lụt, một trận bệnh dịch hay là một trận chiến tranh.”
“Tất cả các tai họa, luôn đúng lúc xảy ra cùng nhau.”
“Thời đại đó vừa hay là thời đại mà máy chơi game ở nước ngoài đang phát triển mạnh mẽ, mà nước chúng ta không có máy chơi game tại nhà, chỉ có máy tính cá nhân. Máy tính là một nền tảng rất tiện lợi đối với phần mềm biên soạn và sửa đổi, vì vậy bao gồm cả hệ điều hành, rất nhanh đã bước vào thời đại vi phạm bản quyền.”
Khâu Hồng khẽ thở dài, tiếp tục nói: “Máy chơi game tại nhà tích hợp hình thức khép kín, hệ điều hành độc đáo là một sự bảo vệ mạnh mẽ đối với bản quyền của các game một người chơi, mặc dù rồi cũng sẽ bị bẻ khóa, nhưng phòng tuyến này đã trở thành sự đảm bảo đủ lợi nhuận cho các nhà sản xuất game lớn ở nước ngoài.”
“Dù cho game online có phát triển như thế nào thì ở nước ngoài, thị trường của game một người chơi đều chiếm tỷ lệ hơn 60%, vượt qua cả game online; mà thị trường trong nước của chúng ta vào khoảng năm 2001, tỷ lệ này gần như bằng không.”
“Việc thiếu máy chơi game tại nhà đã tạo ra việc bản lậu tràn lan, mà việc bản lậu phát triển mạnh mẽ đã phá hủy thị trường của game một người chơi.”
“Người chưa từng trải qua thời đại đó, sẽ không nhận thức được thị trường game một người chơi lúc đó thảm thương như thế nào. Nói đơn giản, game một người chơi thảm đến mức dù giảm giá xuống còn 15 đồng một bản, người chơi vẫn sẽ chọn bản lậu 6 đồng.”
“Mà vào thời điểm đó, game trong nước chỉ mới ở thời kỳ nảy mầm, bởi vì nguyên nhân rào cản văn hóa, hoàn toàn không thể bán ra nước ngoài, vì vậy chỉ có thể chiến đấu đến chết ở thị trường trong nước.”
“Trước đó, nhiều game một người chơi trong nước có giá vài chục đồng là có thể bán đi, lợi nhuận khá tốt; nhưng chỉ 1, 2 năm ngắn ngủi, game gốc phải lao vào cuộc chiến giá cả với bản game lậu, “Bốn Biển Gió Mây Gặp Gỡ” vì chống lại bản lậu, đã giảm giá niêm yết xuống còn 18 đồng, thậm chí còn được tặng kèm một lô tạp chí, nhưng vẫn là vô dụng.”
“Việc giảm giá game không đạt được hiệu quả ít lãi tiêu thụ mạnh, ngược lại còn làm giảm rất nhiều doanh thu, doanh thu thấp thì chỉ có thể giảm chi phí sản xuất, chất lượng game cũng vì thế mà giảm theo.”
“Thêm vào đó là các công ty rác riêng lẻ đã phát triển rất nhiều game rác, vắt kiệt nghiêm trọng sự nhiệt tình của một số ít người ủng hộ game bản gốc, cuối cùng biến thành một vòng lặp vô hạn, game một người chơi trong nước bị đánh đồng với chất lượng kém.”
“Khi game gốc 18 đồng vẫn không đánh lại game lậu 6 đồng, tất cả đều này đều đã được quyết định trước rồi, có giãy giụa như thế nào đi nữa cũng chẳng thấm vào đâu. Mà làn sóng game online, trái lại đã mang lại cho các nhà sản xuất game như ta một con đường sống, để ta có thể làm game online, tiếp tục ở lại trong ngành game. Nếu không, có lẽ ta sẽ tìm một công ty chấm com, trở thành giám đốc sản phẩm.”
“Vì vậy, hoàn toàn trái ngược, game một người chơi không chết vì game online, mà chết vì bản lậu. Game online trái lại là cọng rơm cứu mạng các nhà sản xuất.”
Bùi Khiêm im lặng lúc lâu rồi nói: “Nhưng mà, nếu như sản phẩm đủ tốt, vẫn sẽ có người trả tiền mua mà đúng không? Ta nghe nói ở nước ngoài có những kiệt tác 3A, nhưng vẫn không có biện pháp chống bản lậu.”
Khâu Hồng gật đầu: “Đúng vậy, Tổng giám đốc Mã, ngươi nói đúng, đúng là như vậy, hoàn toàn chính xác.”
“Vấn đề duy nhất đặt ra là “đủ tốt” là tiêu chuẩn như thế nào?”
“Làm game đạt đến trình độ game 3A giống như các nhà sản xuất lớn ở nước ngoài sao? Hay là, làm đến một chín một người như các nhà sản xuất trong nước?”
“Điều đó có nghĩa là, chỉ có lọt vào top 1% của toàn ngành, mới có thể được coi là đủ tốt, mới có đủ nhiều người bị ngươi làm cho cảm động, trả tiền cho ngươi.”
“Có một số người nói là bản lậu sẽ mở rộng thị phần tiềm ẩn. Thứ nhất, câu này là đang nói bậy, thứ hai, cho dù nó có được thành lập, vậy thì cũng chỉ có tác dụng nhỏ xíu đối với 1% hàng đầu của ngành kia.”
“Nếu ngươi có thể đạt được địa vị độc quyền như hệ điều hành máy tính, vậy thì có lẽ, bản lậu có thể giúp ngươi chống lại đối thủ cạnh tranh, duy trì thị phần.”
“Tuy nhiên, có bao nhiêu công ty có thể đạt được top 1% chứ? Có bao nhiêu công ty, có thể có được vị trí độc quyền?”
“Có công ty nào vừa sinh ra đã là công ty lớn, công ty độc quyền không?”
“Chín mươi chín phần trăm còn lại thì bảo bọn họ đi chết sao?”
“Nghiên cứu thảo luận về top 1% của một ngành là vô nghĩa, có bao nhiêu người có thể trở thành top 1% trong lĩnh vực của mình? Nếu bây giờ có ai đó nói với ngươi, khi ngươi dấn thân vào trong ngành nghề này, chỉ có top 1% mới có thể có được sự công nhận, và có thể tồn tại, mà 99% còn lại chỉ có thể chết đói, ngươi sẽ tiếp tục ở lại ngành này chứ?”
“Một đại thần trong ngành như Hà An, đã từng làm ra rất nhiều game một người chơi thành công, chẳng phải cũng đã chuyển sang làm game online rồi đó sao? Khi đáy tháp sụp đổ, toàn bộ thị trường đều sẽ héo úa toàn bộ, một hai công ty trên đỉnh tháp thì làm sao có thể thay đổi toàn bộ thị trường đây”
“Vì vậy, một nghề nghiệp lành mạnh, có lẽ là giống như một kim tự tháp hoặc một tảng băng. Đỉnh tháp hoặc là một phần của tảng băng trôi trên mặt biển là top 1%, tận hưởng vinh quang, mà phần đáy tháp hay phần tảng băng chìm nằm dưới nước, chúng nó mới là nền tảng tồn tại của ngành nghề.”
“Làm sao đỉnh tháp có thể tồn tại khi mà đáy tháp đã không còn tồn tại?”
“Vì vậy, việc 1% đứng đầu này có sống tốt hay không, sẽ không quyết định được ngành nghề này ra sao. Điều thực sự quyết định sinh tử tồn vong của ngành này là tầng lớp dưới cùng và tầng lớp giữa có thể sống sót hay không.”
“Đây chính là rơi vào vòng lặp vô tận:”
“Nhà sản xuất: Ta cần các ngươi mua bản gốc mới có thể phát triển game tốt hơn!”
“Người chơi: Vậy ngươi cho chúng ta trải nghiệm cao cấp nhất trước đi! Nếu ngươi làm được đến trình độ cao nhất, chúng ta sẽ từ bỏ bản lậu, mua bản gốc!”
“Nhà sản xuất: Nhưng các ngươi phải từ chối bản lậu trước, trả tiền trước thì chúng ta mới có thể cung cấp trải nghiệm tốt hơn!”
“Người chơi: Vậy ngươi cho chúng ta trải nghiệm đỉnh cao nhất trước, rồi chúng ta mới có thể từ chối bản lậu!”
“Thế là các nhà sản xuất chỉ đành chuyển qua làm game online.”
“Đây chính là thị trường, là lựa chọn do người chơi bỏ phiếu bằng chân. Người chơi nói, chúng ta chỉ cần chấp nhận game online, chỉ chấp nhận bản lậu game một người chơi chứ không chấp nhận bản gốc game một người chơi, vì vậy, như mọi người mong muốn, bản gốc game một người chơi toàn bộ tuyệt chủng.”
“Đối với người chơi, quan niệm “chỉ trả tiền cho những thứ đủ tốt” vốn không có vấn đề gì cả, không nên bị chỉ trích, nhưng tiền đề là đây là một thị trường lành mạnh, có trật tự.”
“Nếu bản thân thị trường tràn ngập sự cạnh tranh không lành mạnh, thì “chỉ trả tiền cho những thứ đủ tốt” có nghĩa là ngoại trừ 1% nhà sản xuất nội dung hàng đầu, thì 99% nhà sản xuất nội dung bình thường còn lại sẽ bị những người cạnh tranh không lành mạnh, những người phá vỡ quy tắc thị trường giết chết.”
“Cũng giống như bây giờ, rất nhiều tác giả video vất vả cực nhọc ba ngày mới làm ra được một cái video, bị người nào đó copy paste ăn cắp trực tiếp, ngươi cần ba ngày, hắn chỉ cần một giây, ngươi lấy cái gì để cạnh tranh với hắn? Nếu như khán giả đều Không có nhận thức này, cảm thấy dù sao thì nội dung cũng giống như nhau, ta xem bên người ăn cắp video cũng không khác gì mấy. Vậy thì ngươi nghĩ ngoại trừ một bộ phận người đứng đầu ra thì thực sự có bao nhiêu tác giả video có thể tiếp tục ở lại?”