“Takeaway Netfish cũng vậy, đương nhiên nó sẽ đắt hơn những nơi khác, đắt hơn bản thân tự nấu. Nhưng ăn ở quán takeaway khác, ngươi phải xem nguyên liệu của nó có còn tươi không? Nhiều dầu mỡ quá không? Nếu tự làm cơn, ngươi lại phải đi mua rau, chọn rau, rửa rau, học công thức, trước trước sau sau tốt nửa tiếng là ít.”
“Nhưng chọn Takeaway Netfish, ngươi có thể yên tamaw, giảm bớt sự chú ý, lại có thể dùng vào nơi cần thiết hơn.”
“Kể cả máy nâng tự động và chung cư Sloth, cũng nhấn mạnh với mọi người tầm quan trọng của việc tập trung sức chú ý, nghiêm túc suy nghĩ.”
“Về Palpitation Hotel…”
“Thật ra sau khi xem xong video kỳ trước, ta vẫn luôn nghĩ xem rốt cuộc thiếu cái gì?”
“Bây giờ ta hiểu rồi, video kỳ trước thiếu suy nghĩ tổng giám đốc Bùi muốn truyền tải, nên mới không có sức thuyết phục như thế.”
“Bây giờ, chắc đưa Palpitation Hotel vào trong phạm vi Cuộc Sống Đằng Đạt, suy ngẫm lần nữa.”
“‘Cuộc Sống Đằng Đạt’ là cách sống tổng giám đốc Bùi khởi xướng. Đối với tổng giám đốc Bùi: Tĩnh là máy nâng triết học tối giản, động là nhà ma tàu lượn, quả lắc khổng lồ.”
“Đã có người từng báo, tổng giám đốc Bùi rất thích vận động cực hạn, thường mời bạn bè đi chơi con lắc khổng lồ, tàu lượn, nhảy dù và nhà ma.”
“Vì sao tổng giám đốc Bùi lại thích mấy cái này? Chỉ là sở thích cá nhân thôi sao? Bây giờ xem ra cũng không hẳn.”
“Lúc suy nghĩ, hắn có thể ở trong quán cà phê Internet Netfish, suy nghĩ về sơ đồ lưu trình các bộ phận đến tận đêm.”
“Nhưng ngoài lúc suy nghĩ, lúc nghỉ ngơi, hắn sẽ giải tỏa áp lực và căng thẳng qua những kích thích cực hạn này.”
“Nên video kỳ này, không chỉ giải thích Palpitation Hotel mà còn là game ‘Phấn Đấu’ này.”
“Mà tổng giám đốc Bùi thông qua game và những sản nghiệp của Đằng Đạt, cố gắng truyền đạt đến chúng ta các loại tư tưởng.”
“Có ngươi trên miệng một kiểu, sau lưng một kiểu, bảo người khác đi làm, mình lại không làm.”
“Mà tổng giám đốc Bùi lại luôn tự mình thực hiện khái niệm này.”
“Đây mới là đột phá thế giới ảo lớn nhất của game “Phấn Đấu” này! Cũng là câu đố phần hiện thực mà ông lớn Hà An chưa giải ra!”
“Nên, Tổng giám đốc Bùi nói với ta, lúc không dùng ‘Tác Phẩm Phong Thần’ giải đáp ‘Phấn Đấu’, ta vẫn hơi mê mang.”
“Nhưng bây giờ ta hiểu rồi, ‘Phấn Đấu’ không những là một game mà còn là một chiếc chìa khóa, một chiếc chìa khóa giúp chúng ta nhận thức thế giới thực tốt hơn.”
“Nên, nó không hẳn là phải đặt trong mục ‘Tác Phẩm Phong Thần’, mà phải lý giải ở góc độ cao hơn.”
“Đây cũng chính là ý nghĩa của series video ‘Người biểu đạt trầm mặc’ này!”
“Bên trên chính là toàn bộ nội dung video kỳ này, hoan nghênh mọi người ủng hộ, hẹn gặp lại kỳ sau!”
……
Xem xong video này của Kiều Lão Thấp, Hà An rơi vào trầm tư.
Mấy quan điểm trong này, dù đối với hắn cũng sẽ cảm thấy hơi tuyên truyền giác ngộ.
Trước đó lúc giải đáp game “Phấn Đấu” này, Hà An cũng không đi sâu vào phân tích mấy nội dung như “nên phấn đấu thế nào”, “hàm nghĩa cụ thể của chủ nghĩa tiêu dùng là gì”...
Hoặc là cảm thấy nói không rõ, hoặc cảm thấy không thể nói rõ.
Nhưng bây giờ Hà An ngạc nhiên nhận ra, thì ra mấy nội dung này, tổng giám đốc Bùi cũng đưa ra đáp án!
Bài diễn thuyết cho sinh viên nghèo, chung cư Sloth và máy nâng tự động, thật ra đều là bổ sung cho game “Phấn Đấu” này trong thế giới thực.
Cửa hàng thực thể của Đằng Đạt, gồm quán cà phê Internet Netfish, Takeaway Netfish, phòng tập thể hình Thác Quản, thật sự sẽ đắt, nhưng ngoài dùng nguyên liệu tốt hơn, khiến người ta yên tâm hơn, giá trị lớn nhất của chúng là giúp khách tiết kiệm sức chú y.
Khách hàng có thể chọn mấy thương hiệu này mà không cần nghĩ, cũng không lo sẽ bị lừa, giảm sức chú ý có thể làm chuyện có ý nghĩa hơn.
Hà An vốn không xem mấy vlogger phân tích game này ra gì, cảm thấy một đám ngoài ngành này chỉ cần một người chế tác game chân chính ra tay, chắc chắn sẽ khiến bọn họ bay màu trong tích tắc.
Nhưng bây giờ, Hà An nhận lấy lòng xem thường thế này.
Rõ ràng, kiến thức chuyên nghiệp về game đã trở thành đá ngáng chân Hà An, hắn chỉ phân tích triệt để trong trong ngoài ngoài “Phấn Đấu” theo khía cạnh game, mà hoàn toàn không chú ý đến phân tích “Phấn Đấu” theo duy độ cao hơn!
Nói cách khác, game “Phấn Đấu” này kéo dài đến các khía cạnh trong thực tế, thậm chí đến cả Hà An cũng không chú ý đến điều này.
Mãi đến khi Kiều Lão Thấp chỉ ra, Hà An mới bừng tỉnh ngộ.
Vốn dĩ Hà An nghĩ, Kiều Lão Thấp ở tầng một, mình ở tầng hai, mà tổng giám đốc Bùi ở tầng ba.
Nhưng bây giờ, Kiều Lão Thấp bỏ đến tầng bốn rồi lại phát hiện tổng giám đốc Bùi ở tầng năm!
Hà An thật lòng khâm phục, lẳng lặng dùng Weibo cá nhân chia sẻ video này, còn đăng thêm ba biểu tượng cảm xúc like nữa.
Tổng giám đốc Bùi vì để làm game “Phấn Đấu” đến mức tốt nhất, không những dùng toàn ghi hình chuyển động, cũng không chỉ là mài giũa tỉ mỉ mỗi chi tiết của game.
Thậm chí hắn dùng rất nhiều sản nghiệp trong thực tế để phối hợp với game này, để lại hiện thực câu đố khổng lồ!
Game và hiện thực có liên hệ chặt chẽ với nhau, hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của Hà An.
Bây giờ trong lòng Hà An chỉ có bốn từ.
Tâm phục khẩu phục!
Đằng Đạt, quả nhiên không hổ là ánh sáng của game nước nhà!
Tổng giám đốc Bùi, quả nhiên không hổ là nhà tư duy danh xứng với thực!
Mười một giờ trưa, khu chung cư Thành phố Thự Quang.
Lý Thạch dạo đến phòng quản gia ở tầng một.
“Ể? giám đốc Lý!” Tống Khải thấy Lý Thạch, nhiệt tình chào hỏi.
Giám đốc Lý bây giờ, không những là chủ hộ ở chung cư Sloth.
Hắn còn là bạn tốt, bạn hợp tác tuyệt vời của tổng giám đốc Bùi, còn thành công giải đáo được nội hàm của chung cư Sloth, khiến chung cư Sloth nổi ầm ầm!
Thậm chí cả Tống Khải là người phụ trách chung cư Sloth này cũng không nghĩ đến hàm ý sâu xa của tổng giám đốc Bùi là vậy.
Nên, bây giờ Tống Khải vô cùng tôn kính giám đốc Lý, hoàn toàn đối đãi với hắn như bạn bè thân thiết của tổng giám đốc Bùi.