“Nên ta nói, chí của tập đoàn Đằng Đạt không nhỏ.”
“Bây giờ có rất nhiều công ty muốn dồn tiền làm số liệu, thu hút nhiều tiền hơn, sau đó tìm một công ty lớn thu mua, bán đứt công ty, thực hiện tự do tài vụ cá nhân.”
“Hành động này đúng không đây? Ta không bình luận. Nhưng rõ ràng hành động này có tầm nhìn quá hạn hẹp, mô hình thế này không thể tạo ra được một thương nghiệp lớn thật sự.”
“Mà mô hình Đằng Đạt lại cực kỳ vững chắc, mỗi bước đi đều để lại dấu chân! Mục tiêu cuối cùng của nó là một doanh nghiệp siêu lớn có năng lực chống rủi ro cực mạnh, đối thủ cạnh tranh của nó trong tương lai sẽ là những nhân vật khổng lồ ở nhiều lĩnh vực như khoa học kỹ thuật Pineapple của nước ngoài và tập đoàn Thần Hoa.”
“Rõ ràng mục đích của vị tổng giám đốc Bùi này không phải là ‘bán thân’ công ty thực hiện tự do tài chính cá nhân, mà là vạch mánh khóe với các công ty lớn.”
“Mà tầm nhìn và kiên nhẫn lâu dài thế này là điều các doanh nghiệp bình thường không có, cũng là điều chúng ta nên khuyến khích và đề xướng.”
MC Vương Triết Bình gật đầu: “Giáo sư Bạch, người cảm thấy quy mô này của Đằng Đạt, các công ty khác có thể học hay sao chép theo không?”
Giáo sư Bạch Kỳ Diểu lắc đầu: “Rất khó.”
“Tập đoàn Đằng Đạt có thể dùng mô hình này là vì người khởi nghiệp của bọn họ - tức là tổng giám đốc Bùi có tầm nhìn xa, giỏi sắp xếp, đồng thời tài nguyên game của Đằng Đạt cũng liên tục cung cấp tài lực, có thể hỗ trợ mô hình doanh nghiệp to lớn thế này.”
“Nếu một công ty bình thường dùng mô hình này, rất có thể có một dự án thất bại dẫn đến dây chuyền vốn của cả công ty đứt gãy, quá nguy hiểm!”
“Nhưng điều này cũng chứng minh điểm đáng quý của tập đoàn Đằng Đạt, chúng ta nên trân trọng những doanh nghiệp dân doanh thế này.”
MC Vương Triết Bình gật đầu: “Thế giáo sư Bạch có cách nhìn thế nào về câu tuyên truyền này của Đằng Đạt, cũng chính là tiêu đề chương trình kỳ này của chúng ta?”
Giáo sư Bạch Kỳ Diểu mỉm cười: “Đây là một câu tuyên truyền rất thú vị, thật ra rất thích hợp để hình dung tập đoàn Đằng Đạt.”
“Theo ta thấy, câu này có hai cách giải thích:”
“Kiểu thứ nhất là nói với tất cả người dùng, là sẽ khiến tất cả người dùng tin tưởng, Đằng Đạt là một doanh nghiệp có thể tạo ra điều kỳ diệu, vượt ngoài dự liệu của mọi người.”
“Khách hàng sẽ mãi tin Đằng Đạt sẽ mang đến bất ngờ vui vẻ cho bọn họ.”
“Vì bố trí của tổng giám đốc Bùi rất phức tạp, trong nhiều ngành có vẻ thậm chí không liên quan gì nhau, nên sẽ cho người ta cảm giác ‘ảo diệu’.”
“Nhưng một khi câu đố được giải đáp, sẽ khiến người ta cảm thấy bất ngờ, nhưng hợp lý.”
“Kiểu thứ hai là nói với tất cả nhân viên rằng sẽ bồi dưỡng tinh thần lạc quan và ý thức nguy hiểm cho tất cả nhân viên.”
“Nước ngoài có một nhà kinh tế học đưa ra quan niệm ‘sự kiện thiên nga đen’, quan niệm này rất phức tạp nên ta không triển khai.”
“Câu này rất phù hợp với ‘lý luận thiên nga đen’.”
“Mãi mãi tin vào sự kiện kỳ diệu sẽ xảy ra, nhấn mạnh sự tồn tại của cơ hội và nguy cơ. Phải chuẩn bị đón cơ hội bất cứ lúc nào, cũng chuẩn bị sẵn sàng đón tiếp nguy cơ bất cứ lúc nào.”
“Có lúc, những chuyện ngươi không biết có ý nghĩa hơn chuyện ngươi biết.”
“Ta nghĩ, chính ý thức nguy cơ cao độ thế này mới khiến tổng giám đốc Bùi coi trọng năng lực chống nguy cơ của cả công ty, một tay tạo ra nguyên mẫu đế quốc doanh nghiệp đặc biệt như Đằng Đạt.”
MC Vương Triết Bình gật đầu: “Vâng, cảm ơn giáo sư Bạch đã phân tích chuyên sâu về mô hình Đằng Đạt cho chúng ta nghe, thế giáo sư Bạch cảm thấy, đối với doanh nghiệp khác, chương trình Quan Sát Kinh Tế Tài Chính kỳ này có thể dẫn dắt bọn họ thế nào?”
Giáo sư Bạch Kỳ Diểu nghĩ nghĩ rồi nói: “Học theo mô hình doanh nghiệp như Đằng Đạt thì không có khả năng lắm, nhưng những doanh nghiệp khác hoàn toàn có thể hợp tác với Đằng Đạt nhiều hơn.”
“Ta nghĩ, với nhận thức rủi ro của tổng giám đốc Bùi và năng lực phòng nguy cơ của Đằng Đạt, tập đoàn Đằng Đạt chắc sẽ là bạn hợp tác rất tốt!”
“Hợp tác với doanh nghiệp thế này chắc sẽ tốt hơn nhiều so với việc hợp tác với các doanh nghiệp muốn đốt tiền, bán công ty kia!”
……
Xem đến đây, tầng mười một và tầng mười hai của chung cư Sloth thành phố Thự Quang đều sa vào trầm mặc.
Dấu chấm hỏi choáng đầy đầu Bùi Khiêm, mà trên đầu Lý Thạch đầy dấu chấm than.
Lý Thạch ý thức được một vấn đề hết sức nghiêm trọng.
Chẳng mấy chốc nữa sẽ có hàng tá doanh nghiệp chạy đến hợp tác với Đằng Đạt, có thể sẽ tranh bát cơm của mình!
Mà Bùi Khiêm cũng ý thức được vấn đề hết sức nghiêm trọng.
Vốn dĩ bản thân chỉ là châm lửa lên nồi rỗng, kết quả mấy người như giám đốc Lý lại đem nguyên liệu đến, sau đó mấy nguyên liệu này đều miễn cưỡng nhét vào mồm mình, bọn họ tình nguyện chỉ húp canh.
Bây giờ, e rằng sẽ có nhiều thực khách tự đem nguyên liệu đến chia canh húp!
Hình như Bùi Khiêm đã thấy được bức tranh bi thảm mình ăn thịt đến nỗi nghẹn chết.
Tin tốt duy nhất là đây, ngày mai kết toán rồi, có ăn thịt gì gì thì đó cũng là chuyện của chu kỳ sau.
Nhưng đêm trước hôm kết toán, tâm trạng của Bùi Khiêm vẫn phức tạp đến lạ.
Vẫn hơi bi thương.
Muốn len lén lỗ chút tiền khó thế này sao?
Thứ sáu, ngày 30 tháng 9.
Sắp đến kết toán, tâm trạng Bùi Khiêm hơi mệt mỏi, lại hơi thấp thỏm.
Trải qua một tuần tiêu tiền đột xuất, nhất là tiếp tục mở chi nhánh, đầu tư tiền vào khoa học công nghệ OTTO, Bùi Khiêm cũng xem như đè quỹ hệ thống xuống còn 8740 nghìn, cũng đã gọi là kỳ tích rồi.
Quỹ hệ thống ban đầu của chu kỳ này là 20 triệu, nhưng đến giờ, không thể xác định được cụ thể lỗ bao nhiêu.
Vì phải cộng thêm giá trị của tài sản cố định.
Giá trị tài sản cố định của hệ thống không cập nhật tức thời, chỉ cập nhật một lần lúc mới mua tài sản cố định, sau đó làm mới một lần lúc kết toán.
Nhưng Bùi Khiêm ước tính thủ, cảm thấy không phải vấn đề lớn.