Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1245 - Chương 1245. Nỗi Nhục Của Game Nước Nhà: “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn”

Chương 1245. Nỗi nhục của game nước nhà: “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn”
Chương 1245. Nỗi nhục của game nước nhà: “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn”

Nhưng đặt tên là “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn”, có thể dẫn đến sự phẫn nộ của tất cả người chơi trong nước!

Nên Bùi Khiêm quyết định đặt tên này!

Nào các người chơi, cắn xé ta bằng lửa giận của các ngươi đi nào!

Đương nhiên, chắc chắn cùng tên sẽ có chút vấn đề bản quyền, nhưng không sao, công ty chế tác game này đã đóng cửa mấy năm rồi, bản quyền của “Sứ Mệnh Và Lựa Chọn” chắc là thuộc về chủ nợ, nhưng thứ này có ai cần, tìm đến nền tảng chính thức RO, thậm chí có thể lấy luôn.

Đã dùng tên này rồi, thì dùng cả bối cảnh câu chuyện luôn đi.

Đồng thời, để đảm bảo không có sai sót, Bùi Khiêm lại nghĩ mấy cách làm tăng tỷ lệ thất bại lên, chuẩn bị lát giao cho Hồ Hiển Bân.

Sau suy nghĩ xong xuôi, Bùi Khiêm thông báo cho ba người Hồ Hiển Bân, Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Tước đến phòng họp mở cuộc họp nho nhỏ.

Về phần vì sao gọi Hoàng Tư Bác…

Đương nhiên là vì chuyện CG rồi, vẫn nên giao cho phòng làm việc Phi Hoàng.

Giao cho người khác, Bùi Khiêm sợ lỡ đâu trong thời gian đó không hoàn thành được sẽ trì hoãn kết toán, thế thì phiền lắm.

……

Chẳng mấy chốc, mọi người đã đến phòng họp.

Hồ Hiển Bân rất rõ ràng, sau khi “Phấn Đấu” nhận được thành công, tổng giám đốc Bùi sẽ nghiên cứu game kế tiếp nhanh thôi.

Nhưng sau khi Hồ Hiển Bân và Hoàng Tư Bác đến phòng họp thấy thế này đều hơi hoang mang.

Sao tổng giám đốc Bùi gọi bọn họ đến cùng nhau?

Rốt cuộc là muốn làm game hay là làm điện ảnh?

Thời gian quý báu, nên Bùi Khiêm đi thẳng vào vấn đề luôn, bắt đầu sắp xếp công việc.

“Game kế tiếp, cần hai bộ phận các ngươi dốc sức phối hợp.”

“Chu kỳ nghiên cứu phát triển tầm chín tháng, các ngươi phải tiêu 200 triệu làm game RTS chủ đề khoa học viễn tưởng, rồi tiêu thêm 300 triệu làm toàn bộ CG cho nó, nhiệm vụ này giao cho hai bộ phận của các ngươi.”

Ba người khác đều ngơ ngác.

200 triệu làm game, 300 triệu làm CG?

Tiền làm CG còn nhiều hơn tiền làm game?

Biểu cảm của Hoàng Tư Bác chợt trở nên kích động: “Tổng giám đốc Bùi quyết tâm sẽ làm ra một con game RTS cực phẩm ngang ngửa “Tinh Hải 2” sao? 300 triệu, nếu dùng để làm CG game mười mấy phút, chắc chắn chất lượng không kém chi mấy IP lớn của nước ngoài!”

Hồ Hiển Bân hơi nghi ngờ: “Đầu tư 300 triệu làm CG, có thể thu hồi vốn sao?”

Hoàng Tư Bác cười cười: “Sao không thể? Vốn nghiên cứu phát triển ‘Tinh Hải 2’ không đến một trăm triệu đô, mỗi slot game bán giá 50 đô, bán hơn 2 triệu bản là có thể hồi vốn rồi. Hai ngày lên sàn đã hơn 1,5 triệu, cả chu kỳ sống bán được 4 5 triệu slot là chuyện dễ như bỡn, chẳng phải rất lãi sao?”

“Game này của chúng ta không đạt đến số này, đầu tư hơn 60 triệu đô, dù bán ít hơn “Tinh Hải 2” cũng có lãi.”

“CG game là danh thiếp của game, chỉ cần làm được tốt, thế thì chắc chắn trên mạng sẽ chia sẻ điên cuồng, còn có thể đánh vào thị trường nước ngoài. Đầu tư 300 triệu làm CG game, đây là để định giá thương hiệu, mở thị trường nước ngoài, cài đặt thiết lập rộng lớn!”

Bùi Khiêm im lặng.

Trên lý thuyết, vẫn có khả năng lãi lớn vậy?

Ngẫm nghĩ cũng đúng, 300 triệu làm CG, tiết hết tiền trong mười mấy phút ngắn ngủi, CG làm ra sẽ tinh xảo đến mức nào?

Dù tùy tiện lấy ra một đoạn cũng có thể nổi khắp mạng.

Thầy Hà cảm thấy không lãi nổi, đó là vì hắn không biết Bùi Khiêm là may mắn cỡ nào.

Bản thân Bùi Khiêm biết, chuyện Hoàng Tư Bác nói đều có thể xảy ra!

Hoàng Tư Bác, người anh em tốt.

Bùi Khiêm khẽ ho hai tiếng: “Không làm mười mấy phút, phải làm hơn một tiếng.”

Kéo dài thời gian ra hơn một tiếng, chắc chắn chất lượng của CG này không cao đến thế, cũng sẽ không bắt mắt lắm nhỉ?

Với lại, tình tiết dài như vậy, đa số người chơi đều xem đến phiền, thẳng thừng nhấn ESC bỏ qua luôn nhỉ?

Hoàng Tư Bác sững sờ, do dự một lát mới nói: “Không được đâu tổng giám đốc Bùi!”

“Một tiếng rưỡi làm CG thuần game, chất lượng thì ổn, nhưng thời hạn làm không đảm bảo được, chúng ta chỉ có tổng cộng chính tháng thôi.”

“Chắc chắn lựa chọn đầu tiên của chúng ta tìm công ty nước ngoài làm, nhưng cũng có nghĩ là chúng ta phải ra nước ngoài, dịch ngôn ngữ, bỏ thời gian giao lưu, làm mười mấy phút còn đỡ, làm hơn một tiếng, vốn kết nối đã vô cùng khó chấp nhận.”

“Nếu tìm công ty trong nước, các đội hiệu ứng đặc biệt đáng tin đều làm điện ảnh. Công ty hiện ứng đặc biệt là CG thuần game rất ít, với lại trình độ cũng không đáng kỳ vọng lắm.”

Hồ Hiển Bân nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Thế dùng kiểu nối cảnh tính thời gian thực trong game được không?”

Hoàng Tư Bác gật đầu: “Có thể được, nhưng chắc chắn hiệu quả hiệu quả không tốt mấy, với lại không tiêu nhiều tiền như thế.”

Điện ảnh hóa game như “Phấn Đấu” tương đương với tính toán thời gian tức thời, thật sự nghĩ kiểu gì cũng không tiêu tận 300 nghìn.

Hoàng Tư Bác nói tiếp: “Nếu phải hoàn thành trong thời hạn, ta cảm thấy… chúng ta có thể làm bằng cách quay điện ảnh, người thật quay chụp.”

“Như vậy, không cần tốn sức nhiều vào tóc tai, lỗ chân lông, biểu cảm, động tác nhân vật, mấy đạo cụ và sắp xếp cảnh cũng có thể quay thực, có thể tiết kiệm kha khá thời gian, đảm bảo cả chất lượng và cả thời hạn.”

“Vấn đề duy nhất chính là… hình như chưa nghe nói có công ty game nào làm vậy.”

Bùi Khiêm trầm mặc.

Hắn vốn không nghĩ nhiều thế, nhưng nghe Hoàng Tư Bác phân tích như vậy hình như có vấn đề lớn thật!

Bây giờ có ba lựa chọn:

Kiểu đầu tiên, giống “Thế Giới Giả Tưởng”, đốt tiền làm CG ngắn, làm tóc tai, biểu cảm động tác của nhân vật như thật. Nhưng chắc chắn hiệu quả khi làm vậy sẽ vô cùng chấn động, “Tinh Hải 2” đã chứng minh vẫn có không gian có lãi.

Nếu muốn làm CG cực kỳ tỉ mỉ thế này dài hơn, thì thời hạn làm không đảm bảo.

Kiểu thứ hai, chỉ đơn thuần làm thời CG theo cách tính toán thời gian thực, nhưng chắc chắn không tiêu đến 300 triệu, thậm chí chưa chắc tiêu được 10 triệu.

Nếu trộn lẫn tính toán thời gian thực và CG, thế thì tính chất không khác gì kiểu đầu tiên, vẫn là một con đường tương đối ổn định, không đủ mạo hiểm.

Hết chương 1245.
Bình Luận (0)
Comment