Khâu Hồng gật đầu: “Được vậy bên phía bọn ta đầu tư năm trăm ngàn, bảo đảm game này có thể làm ra hoàn hảo không một tỳ vết!”
“Có điều còn có hai yêu cầu.”
“Thứ nhất, tựa game này nhất định phải kiên trì trả phí bán đứt, không được có bất kỳ thu mua nội bộ nào.”
“Thứ hai sau khi tựa game này ra mắt niêm yết, có lượng tiêu thụ, thu hồi vốn đồng thời bắt đầu kiếm tiền, các ngươi phải dựa theo tỉ lệ đầu tư để tiến hành chia lợi tức. Dựa theo tỉ lệ đầu tư... bọn ta lấy ba phần.”
Tưởng Phàm không khỏi sửng sốt: “Chỉ vậy thôi?”
Khâu Hồng gật đầu: “Chỉ vậy thôi, nếu không thì sao?”
Tưởng Phàm nghi ngờ nói: “Vậy nếu game không thành công thì sao? Ngay cả sáu trăm ngàn vốn ban đầu cũng không thể thu về thì sao?”
Khâu Hồng nói: “Sau khi thu hồi sáu trăm ngàn vốn các ngươi đã đầu tư, tiền kiếm được chúng ta mới chia phần, không kiếm được tiền một đồng bọn ta cũng không lấy.”
Tưởng Phàm nhất thời á khẩu.
Như vậy khó tránh quá sảng khoái rồi đấy? Như vậy không phải tương đương với cho không sao?
Lúc trước thứ các công ty đầu tư khác muốn không chỉ là chia phần, rất nhiều người trong số bọn họ yêu cầu cổ phần của phòng làm việc Anh Đào, thậm chí còn quá đáng, muốn để Tưởng Phàm chịu trách nhiệm liên đới.
Khâu Hồng so với những công ty này, quả thật chính là người tốt!
Số tiền đầu tư năm trăm ngàn, há không phải bên phía phòng làm việc Anh Đào có làm thế nào cũng không lỗ sao?
Nếu game không thu hồi được vốn, bên phía tổng giám đốc Khâu cũng không lấy tiền, năm trăm ngàn này tương đương với cho không; nếu game kiếm được tiền, bên phía tổng giám đốc Khau cũng chỉ lấy ba phần mà thôi, đến lúc đó phòng làm việc Anh Đào chắc chắn kiếm được càng nhiều hơn.
Điều kiện thực sự quá tót, thậm chí Tưởng Phàm còn không dám tin.
Khâu Hồng mỉm cười nói: “Tóm lại, các ngươi cứ suy nghĩ kỹ điều kiện này, xem có vấn đề gì không.”
Tưởng Phàm vội vàng gật đầu: “Đương nhiên không thành vấn đề rồi! Có điều tổng giám đốc Khâu... điều kiện của ngươi thực sự quá tốt, ta có hơi không dám tin...”
“Chẳng lẽ ngươi làm vậy là đang làm từ thiện sao?”
Khâu Hồng mỉm cười: “Đây không phải là điều kiện của ta, mà là điều kiện của ông chủ ta.”
“Thực ra những quy định này đều là hắn đã quyết định từ trước, bao gồm cả việc nên đầu tư giúp đỡ cho công ty thế nào, sau khi sinh lời chia phần trăm ra sao...”
“Ta chẳng qua chỉ là dựa theo yêu cầu của hắn để làm mà thôi.”
“Nghiêm túc mà nói, hắn mới người người sáng lập “kế hoạch đường cùng” và người bỏ tiền ra thật sự.”
“Phòng làm việc của các ngươi vừa hay phù hợp với điều kiện yêu cầu của hắn, muốn cảm ơn thì cảm ơn ông chủ của ta đi.”
Không biết tại sao, nghe xong những lời này của Khâu Hồng, Tưởng Phàm đột nhiên có một loại cảm giác tắm mát gió xuân, trong lòng ấm áp.
Cảm giác này, giống như người đi trong tuyết lạnh rất lâu, đột nhiên có được một tấm áo ấm.
Làm game độc lập thực sự rất cô độc, chỉ vài người có hạn, mỗi ngày đều phải sửa chữa vô số bug xuất hiện mãi không dứt trong game, khoảng cách đến lúc hoàn thành game xa xôi vô định, bất kể là sự đồng hành, xưởng môi giới game, hay là nhà đầu tư khác, trên cơ bản đều không thể đưa ra bất kỳ sự giúp đỡ nào.
Làm game độc lập, trên cơ bản là một con đường đi đến tăm tối.
Phần lớn phòng làm game độc lập đều làm đến lẳng lặng giải tán, cơ bản sẽ không được ai biết, có thể thu được thành công kiếm được tiền hoàn thành mơ ước, đều là con số cực kỳ ít ỏi.
Nhưng hiện tại, “kế hoạch đường cùng” khiến Tưởng Phàm cảm thấy bản thân vốn không cô độc một mình.
Còn có người duỗi tay ra, âm thầm giúp đỡ!
Tưởng Phàm cảm động sâu sắc, hỏi: “Tổng giám đốc Khâu, có thể thỉnh giáo ông chủ của ngươi là ai không?”
Khâu Hồng khẽ cười: “Xin lỗi, chuyện này ta không thể nói, phải bảo mật. Có điều ông chủ của bọn ta quả thực cũng là người rất nổi tiếng trong giới game, khả năng cao ngươi đã từng nghe nói đến rồi.”
Tưởng Phàm lại sững sờ.
Làm chuyện tốt còn không lưu danh? Cảnh giới tư tưởng cao vậy sao?
Theo lý mà nói, “kế hoạch đường cùng” là đầu tư, trên thực tế lại không khác gì giúp đỡ, khả năng cao là phải lỗ rất nhiều tiền.
Nếu không phải vì tiền, thì khả năng cao là vì danh tiếng.
Nhưng vị đại lão này lại không vì tiền, cũng không vì danh tiếng, thật sự đơn thuần làm chuyên tốt? giúp đỡ sự phát triển game độc lập quốc sản?
Đây là tình cảm cao thương dường nào, bụng dạ khoan dung xiết bao!
Đại lão trong giới game quốc nội không ít, cho nên Tưởng Phàm cũng không thể xác định rốt cuộc alf ai, nhưng hắn đã hoàn toàn bị vị đại lão này khuất phục rồi.
Khâu Hồng đứng dậy: ‘Nếu không còn vấn đề gì nữa, vậy ta quay về chuẩn bị hợp đồng đây, đợi đến sau khi ký xong hợp đồng, lập tức chuyển tiền.”
Đám người của phòng làm việc Anh Đào đồng loạt đứng dậy: “Vâng tổng giám đốc Khâu, bọn ta nhất định sẽ làm tốt ‘Sổ Tay Sinh Tồn Của Dân Văn Phòng’!”
Khâu Hồng mỉm cười gật đầu, sau đó rời khỏi phòng làm việc Anh Đào.
Không biết tại sao hắn lại có một cảm giác rất kỳ diệu.
Dường như việc hắn đang làm hiện tại, còn có ý nghĩa hơn tất cả những việc hắn làm mấy năm trước cộng lại.
Nhìn thấy những người trẻ tuổi của phòng làm việc Anh Đào, Khâu Hồng nhớ lại bản thân mấy năm trước.
Cũng ngập tràn sức lực, theo đuổi mơ ước như vậy.
Chỉ có điều, đám thanh niên này may mắn hơn mình rất nhiều.
Nếu ban đầu mình cũng có được sự trợ giúp từ kế hoạch đường cùng, có khi cũng đã tiếp tục kiên trì trên lĩnh vực game một người chơi này?
Bùi Khiêm cảm khái, tiếp tục đi đến phòng làm game tiếp theo cần khảo sát.
Thứ hai, ngày 24 tháng 10.
Thứ bảy tuần trước, cuộc họp định kỳ của quản trị viên tập sự mở ra như bình thường.
Chỉ có điều, không có tin tức gì đáng chú ý.
Bởi vì chu kỳ này mới vừa bắt đầu, công việc nghiên cứu phát triển củacác bộ phận vẫn còn nằm ở giai đoạn sơ bộ, vả lại trên cơ bản mọi người đều chỉ dựa theo yêu cầu của tổng giám đốc Bùi mà làm, cho nên không thể nhìn ra được dấu hiệu sinh lời gì.