Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1292 - Chương 1292. Tặng Than Trong Tuyết

Chương 1292. Tặng than trong tuyết
Chương 1292. Tặng than trong tuyết

Tưởng Phàm vẫn có hơi đắn đo.

Bởi vì cho đến hiện tại độ hoàn thành của tựa game “Sổ Tay Sinh Tồn Của Dân Văn Phòng” vẫn chưa quá cao, là một tựa game thể loại mô phỏng xã hội, nếu chỉ chơi một phần nội dung, vốn không thể nào trải nghiệm hết cách chơi chủ chốt và chỗ thú vị của game.

Cho dù là nội dung hiện có thì cũng đã bị giảm bớt thú vị rất nhiều, dù sao game cũng là một chỉnh thể thống nhất.

Nhưng mà, nếu Khâu Hồng đã muốn chơi, vậy cũng không thể từ chối.

Thứ như game chỉ dựa vào miêu tả, thực ra rất trống rỗng, cần phải bắt tay vào chơi mới có thể trải nghiệm được sự thú vị.

Có ppt mạnh hơn nói suông, có demo cũng mạnh hơn ppt.

Có nên, Tưởng Phàm chỉ có thể bất đắc dĩ để cho Khâu Hồng chơi, bản thân ngồi ở một bên xem, một khi xuất hiện bug hoặc là chơi đến chỗ chưa hoàn thành, sẽ thuật miệng để bổ sung.

Khâu Hồng bắt đầu nghiêm túc trải nghiệm game.

Đây là một tựa game mô phỏng xã hội lấy dân văn phòng bình thường làm góc nhìn, trên cơ bản đồ hoạ mỹ thuật của game đều là nội dung 2D, thuộc tính mô phỏng xã hội và cốt truyện đồng thời thúc đẩy cũng đã bỏ vào một vài cách chơi thú vị.

Chỉ là trong game quả thực có rất nhiều BUG, đồ hoạ tạm thời, nội dung cốt truyện và cách chơi chưa hoàn thành... trải nghiệm game không tốt lắm.

Tưởng Phàm ở bên cạnh diễn giải cũng không khỏi vừa giải thích vừa lau mồ hôi trên trán.

Không còn cách nào, người cho tiền là ông nội!

Tưởng Phàm không dám mảy may sơ suất, lỡ như ở phương diện nào đó khiến tổng giám đốc Khâu không hài lòng, tổng giám đốc Khâu không đầu tư tiền nữa vậy há không phải xảy ra vấn đề lớn rồi sao?

Hiện tại tài chính của phòng làm việc chỉ có thể cầm cự thêm một tháng hơn, nhìn từ tình hình hiện tại, thời gian này và số vốn chắc chắn không đủ để làm một tựa game hoàn chỉnh.

Nếu không thể lấy được đầu tư của tổng giám đốc Bùi, vậy có thể phòng làm việc phải uống gió đông bắt trong thời gian này rồi, vả lại độ hoàn thành game không đủ, không thể tiêu thụ, vậy thì vốn liếng mất sạch, uổng công dã tràng.

Niêm yết game chính là chén cơm duy nhất của các xưởng chế tác game.

Nếu game vừa niêm yết đã nổi tiếng, về sau chỉ cần không đột tử, cập nhật ưu hoá ổn định, thì sẽ kiếm được ngày càng nhiều;

Nếu vừa niêm yết đã ít người chú ý, thì sau này cho dù có ưu hoá, cải cách thế nào, cũng chưa chắc các người chơi sẽ mua.

Dựa vào truyền miệng để xoay chuyển theo chiều hướng tốt đều là con số cực kỳ ít ỏi.

Dù sao không ai có thể nói rõ, rốt cuộc game thất bại là bởi vì không đủ độ hoàn thành, hay là bởi vì bản thân game không tốt?

Tiếp tục đầu tư tài nguyên cho một hạng mục đã thất bại, thực sự nguy cơ quá cao, hiếm có xưởng game nào dám đánh cược như vậy.

Có cái gọi là một phân tiền cũng làm khó anh hùng hảo hán, chính là tình huống này.

Cho nên nói từ ý nghĩa nào đó thì khoản tiền của Khâu Hồng hôm nay, thật sự có thể quyết định vận mệnh tương lai của “Sổ Tay Sinh Tồn Của Dân Văn Phòng” thậm chí là phòng làm việc Phi Hoàng.

Khâu Hồng vừa trải nghiệm game, vừa nghiêm túc suy nghĩ.

Kinh nghiệm nghiên cứu phát triển của hắn lúc trước trên cơ bản đều là game nạp tiền, nhưng vẫn có năng lực giám định game một người chơi.

Từ góc nhìn của hắn tựa game này có khả năng thành công nhất định, nhưng khả năng vốn không lớn.

Bởi vì cơ chế của tựa game này, quả thực trước nay chẳng thấy được là bao.

Bản thân game này là một tựa game mô phỏng xã hội, nhưng lại không giống kiểu game mô phỏng xã hội trên thị trường cho lắm, trong đó xen lẫn một vài cách chơi nhỏ thú vị làm điều hoà.

Điều khiến Khâu Hồng có hơi kích động chính là miêu tả về trạng thái “nô lệ công việc” thật sự rất vừa vặn, bề ngoài thoạt nhìn mang vẻ trào phúng, nhưng nếu nếm trải tỉ mỉ lại cảm nhận được chút vị cay đắng.

Hiển nhiên Tưởng Phàm đã cho cảm nhận về công việc lúc trước của bản thân vào, nếu không miêu tả về trạng thái nô lệ công việc không thể khiến người ta đồng cảm như vậy được.

Hạng mục này hình như phù hợp hoàn mỹ với điều kiện của tổng giám đốc Bùi!

Nếu nói hạng mục này không thiết thực, thì game làm rất thú vị, rất mới mẻ, vả lại tuy rằng độ hoàn thành thấp, nhưng khung sườn đã có, bản thân người chế tác Tưởng Phàm cũng từng có kinh nghiệm làm game độc lập thành công;

Nếu nói hạng mục này thiết thực, Tưởng Phàm là luật sư nhảy sang làm game, ba người còn lại cũng không phải xuất thân chính quy thông thường, cách chơi game sáng tạo cũng kèm theo nguy cơ rất lớn, chưa chắc có thể thích ứng với khẩu vị của người chơi hiện tại.

Vả lại tiền vốn của hạng mục này hiện tại đã cạn kiệt, có thể nói đã sắp đi đến bước đường cùng rồi.

Không phải phù hợp hoàn mỹ với điều kiện “kế hoạch đường cùng” sao?

Nghĩ đến đây, Khâu Hồng không muốn chơi tiếp nữa, trực tiếp nói: “Không tồi, hang mục này cực kỳ phù hợp với tiêu chuẩn của “kế hoạch đường cùng”, bọn ta quyết định sẽ đầu tư!”

“Các ngươi cảm thấy dưới tiền đề duy trì mức độ hiện tại, muốn làm hạng mục đạt đến độ hoàn thành 100%, còn cần bao nhiêu vốn?”

Tưởng Phàm sững sờ giây lát, trong nhất thời vẫn chưa bình tĩnh lại được.

Chỉ vậy đã quyết định đưa tiền rồi sao?

Làm vậy không phải quá thoải mái rồi sao?

Từ lúc bắt đầu nói chuyện cho đến hiện, còn chưa quá nửa tiếng đồng hồ!

Người đầu tư khác đến đầu tư, đều phải chỉ đông chỉ tây trước, nửa ngày cũng không nói vào chuyện chính, lúc đến bàn hợp đồng còng thêm rất nhiều điều khoản kèm theo, trả giá ép giá, khiến người ta mệt mỏi.

Kết quả sau khi tổng giám đốc Khâu đến chỉ nói chuyện phía mấy câu, đã trải người gam mười mấy phút, trong lúc đó còn gặp phải các loại chớp nháy và bug, đã trực tiếp quyết định phải đầu tư?


Tưởng Phàm không khỏi kích động, hắn nghiêm túc suy nghĩ một lúc sau đó nói: “Tổng giám đốc Khâu, nhìn từ độ hoàn thành hiện tại, cần có thêm bốn trăm ngàn là chắc khá ổn rồi!”

Hết chương 1292.
Bình Luận (0)
Comment