Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1317 - Chương 1317. Giá Tâm Lý Của Câu Lạc Bộ (2)

Chương 1317. Giá tâm lý của câu lạc bộ (2)
Chương 1317. Giá tâm lý của câu lạc bộ (2)

Thế vậy, rẻ chút thì rẻ thôi.

Bùi Khiêm gật đầu: “Đươc, chúng ta lấy giá này tìm bên thứ ba bàn chuyện, để mọi người tự do ra giá!”

“Nhưng có câu này nói rõ trước, đã nói sẽ bán cũng đưa ra giá mong muốn, đến lúc đó không thể hối hận.”

“Trước tiên chúng ta ký một hợp đồng đại lý trung gian, bên Đằng Đạt đảm bảo bộ phận GOG của các ngươi bán được với giá kỳ vọng, chỉ có thể cao không thể thấp, nếu như bán không được, Đằng Đạt chịu. Ngược lại, nếu giá đạt đến ngưỡng kỳ vọng, mọi người cũng không thể nói không bán.”

“Trái hợp đồng, bên đó chịu trách nhiệm bồi thường trái hợp đồng.”

Giống như kinh doanh, bên bán đã ra giá, kết quả người mua muốn mua thì người bán lại hối hận, vậy thì không được.

Bùi Khiêm sợ đến lúc đó các câu lạc bộ này hối hận, thế thì chẳng phải mình không tiêu được tiền sao?

Nên, ký hợp đồng đại lý trước, chủ yếu là để đảm bảo lúc Đằng Đạt mua mấy câu lạc bộ này, bọn họ đừng hối hận.

Đối với Bùi Khiêm, hợp đồng này chỉ cần ký thôi, Đằng Đạt chi tiền mua câu lạc bộ, bồi thường thiệt hại cho các câu lạc bộ nếu vi phạm, kiểu gì cũng tốn tiền, chẳng phải quá tuyệt vời sao?

Vừa nghe nói ký hợp đồng, các giám đốc câu lạc bộ lại hoang mang.

Tổng giám đốc Lý ho khụ khụ: “À, tổng giám đốc Bùi, ta có thể gọi điện cho sếp hỏi ý chút không?”

Bùi Khiêm gật đầu: “Đương nhiên có thể.”

Giám đốc các câu lạc bộ tản ra tìm một góc nào đó gọi điện cho sếp nhà mình.

Tổng giám đốc Lý đến hoa viên ngoài biệt thự, gọi điện cho ông chủ câu lạc bộ.

“Alo? Sếp, ta báo cáo chuyện bộ phận GOG một chút. Bây giờ tổng giám đốc Bùi muốn ký hợp đồng với chúng ta…”

“Đúng, ta báo giá là 11 triệu, dù bán thật, khấu trừ giá trị tuyển thủ và slot GPL và phí vận hành, chúng ta cũng vẫn có thể lãi không ít, tuyệt đối sẽ không lỗ.”

“Slot GPL? Chúng ta muốn thì có thể mua lại, slot này cũng không đáng tiền, bây giờ trong nước có bao nhiêu câu lạc bộ đâu?”

“Đúng, sếp, slot GPL chắc sẽ không đáng tiền lắm, vì bây giờ Đằng Đạt làm hệ sinh thái Esport, cho phép tuyển thủ tự tạo đội đánh từ trận net của quán cà phê Internet Netfish, đã vậy, chúng ta chỉ cần mua đội net có thực lực đến đánh GPL là được rồi.”

“Đúng, tình huống xấu nhất, chúng ta bán đứt 11 triệu, tiêu số tiền nho nhỏ mua đội mới về, chắc chắn không lỗ.”

“Vâng, sếp, thế ta ký trước.”

Tổng giám đốc Lý tắt máy, an tâm hơn nhiều.

Nghĩ tới nghĩ lui, ký hợp đồng này cùng lắm là bớt lãi chút đỉnh, chắc sẽ không lỗ.

Giá của tuyển thủ và vốn của câu lạc bộ đều là cố định, đã ra giá đủ cao rồi.

Làm bộ phận GOG như chơi vé số, tài trợ cũng nhận rồi, đại ngôn cũng có vài cái, cũng lãi được một phần rồi, bây giờ lại nâng giá bán ra, tùy tiện kiếm thêm kha khá.

Với lại dù bán, sau này có thể quay lại bất cứ lúc này mình muốn.

Thế giới bây giờ, đa số các giải đấu Esports đều rất thoải mái, nguyên nhân rất đơn giản, người tham gia ít.

Tổng cộng có mấy câu lạc bộ, slot thi đấu cũng không ai tranh.

Một đội net đánh giải đấu GPL, nào có thể tự vận hành? Thế không tìm được câu lạc bộ để ôm đùi thì sao? Tùy tiện bỏ ra chút tiền, muốn mua đội net thế nào chả được.

Đến lúc đó SUG thuận lý thành chương mua được đội net có slot GPL, nói không chừng tổng giám đốc Bùi làm công tử Bạc Liêu, còn tỏ ý nhiệt liệt hoan nghênh câu lạc bộ SUG nữa!

Bùi Khiêm trong phòng họp, bình thản vừa nghịch điện thoại vừa đợi giám đốc các câu lạc bộ gọi điện thoại về.

Trương Nguyên ngồi bên cạnh, cảm thấy không thấu được cách nghĩ thật sự của tổng giám đốc Bùi.

Tuy luôn biết thái độ làm việc của tổng giám đốc Bùi là “làm việc tốt không hỏi tiền đồ”, nhưng đối với Trương Nguyên, nhiều lúc làm việc vẫn phải xem tình hình, quan sát hướng gió.

Tìm lợi tránh hại là tính bẩm sinh của con người.

Người không hiểu điều này đã bị đào thải trong hàng trăm triệu năm tiến hóa rồi.

Nói theo chuyện lần này, nhìn kiểu gì thì ưu thế vẫn bên câu lạc bộ.

Ngành Esports trong nước vẫn chưa chín muồi, giới Esports rất nhỏ, các câu lạc bộ dám mặc cả giá, ăn chắc rằng không ai tiếp quản mấy bộ phận GOG của bọn họ, cuối cùng tổng giám đốc Bùi phải chi ra mấy chục triệu, cả trăm triệu để phơi bày.

Tuyển thủ chuyên nghiệp, khán giả cấp thấp không có cách nào, mà bên chủ giải đấu cũng không có cách hay.

Nếu là người khác, gặp phải lực đẩy kiểu này đã bỏ cuộc từ lâu rồi.

Với lại, sau khi từ bỏ vẫn có thể tìm nhiều lý do rất tốt.

Ví dụ như: Để chung tay phát triển với câu lạc bộ, cùng thúc đẩy ngành Esports; Thời cơ trước mắt vẫn chưa chín muồi, nên bàn luận lâu dài, thúc đẩy từ từ; vì để giải đấu GPL có thể tiến hành theo thời hạn, không ảnh hưởng đến lợi ích của người chơi và khán giả, nên tìm phương án hợp tác cùng có lợi với câu lạc bộ…

Nếu tổng giám đốc Bùi quyết định lùi một bước, thế thì chỉ cần ném mấy lý do này ra, không ai có thể chỉ trích hành động của Đằng Đạt.

Dù sao cũng không ai biết nguyên nhân thật sự, nói lời hay ý đẹp cũng dễ.

Ngược lại, tiếp tục khư khư có thể sẽ đánh mất danh tiếng tốt,

Điều câu lạc bộ khác có thể tấn công rất nhiều.

Ví dụ: Đằng Đạt không quan tâm đến đại cục, đè ép câu lạc bộ quá mức bằng những điều khoản không liên quan, phá hoại cả hệ sinh thái Esports, khiến môi trường Esports thu hẹp, các đội tham gia thi đấu ít đi, giải đấu GPL có thể kéo dài, lợi ích người xem cũng bị ảnh hưởng…

Đến lúc đó có thể chắc chắn quần chúng ăn dưa sẽ đứng về phía tổng giám đốc Bùi sao?

Thật sự chưa chắc.

Thậm chí có thể dự liệu rằng rất nhiều người đứng về phía câu lạc bộ, chỉ trích tổng giám đốc Bùi đang vượt quá giới hạn.

Có người sẽ nói, dù hợp đồng giữa câu lạc bộ và tuyển thủ có vấn đề, để câu lạc bộ và tuyển thủ ra tòa là được, không cản trở gì đến việc ngươi tổ chức giải đấu, cũng không cản trở khán giả xem giải đấu, mắc gì cứ xoắn xuýt vì vấn đề bé tẻo teo thế này?

Hết chương 1317.
Bình Luận (0)
Comment