Nếu việc tổng giám đốc Bùi đang muốn làm, thật sự là chuyện dễ làm, thế thì ngành Esports trong nước trước đó lâu như vậy cũng đã có bên làm điều này rồi mới đúng, cũng đâu đến lượt tổng giám đốc Bùi.
Nên tuy bây giờ tổng giám đốc Bùi trông có vẻ có thái độ cứng rắn, nắm cơ hội thắng, nhưng chắc cũng chịu áp lực rất lớn nhỉ…
Trương Nguyên nhìn tổng giám đốc Bùi đang nhàn nhã nghịch điện thoại, không khỏi cảm thán, quả nhiên tổng giám đốc Bùi là người có thể làm chuyện lớn, tố chất tâm lý rất mạnh.
“Tổng giám đốc Bùi, cần ta làm gì không?” Trương Nguyên hỏi.
Bùi Khiêm nhìn nhìn hắn, dường như trong nét mặt của Trương Nguyên có chút tôn kính, lại có chút bi tráng, cảm thấy hơi ảo diệu.
Cái tên này lại bổ não quần què gì nữa đây!
Bùi Khiêm vội nói: “Không cần.”
“Ngươi đợi mấy câu lạc bộ này quay lại, nói với đồng nghiệp bộ phận pháp luận của chúng ta một tiếng, soạn hợp đồng cụ thể ký với bọn họ là được.”
“Ò, sau đó thì tiết lộ tin tức chuyển nhượng câu lạc bộ ở phạm vi nhỏ thôi, đừng gióng trống khua chiêng.”
Bùi Khiêm sợ tin tức này truyền ra rộng rãi quá sẽ thu hút sự chú ý, người từ đâu nhảy ra muốn tiếp quản, thế thì phiền phức to.
Tốt nhất là ít người biết thôi, dù có người đến mua cũng chỉ có thể mua hai ba câu lạc bổ, tất cả số còn lại Đằng Đạt ôm trọn, há chẳng phải quá tuyệt vời sao?
Trương Nguyên cũng không hiểu được suy nghĩ thật sự của tổng giám đốc Bùi, nhưng tổng giám đốc Bùi đã nói đừng lo lắng, thế thì cứ yên tâm đợi thôi, làm chuyện của mình là được rồi.
Một lúc sau, giám đốc các câu lạc bộ đều đã gọi điện thoại xong, lục tục trở về.
Bùi Khiêm nhìn nhìn, cũng gần như đông đủ rồi, cất điện thoại nhìn mọi người: “Nên, mọi người suy nghĩ thế nào rồi?”
“Đồng ý bán thì chúng ta ký hợp đồng, tuyệt đối đảm bảo mọi người đều có thể bán với giá tâm lý của mình; Nếu không định bạn, thế thì ta mặc định cho rằng mọi người chấp nhận yêu cầu và quy định của GPL.”
Tổng giám đốc Lý đã được sếp kỳ vọng cũng tự tin hơn, gật đầu nói: “Bán! Nhưng muốn ký hợp đồng, câu lạc bộ SUG vẫn phải thêm một triệu, là 12 triệu.”
Đây là chiến tâm lý.
Trên cơ sở giá đã rất cao rồi, thêm một triệu nữa. Số tiền này không nhiều, không để tổng giám đốc Bùi trở mặt, nhưng lại khiến tổng giám đốc Bùi không vui, tạo thêm áp lực.
Vì tổng giám đốc Lý biết, mình tăng giá, hẳn là các câu lạc bộ khác cũng muốn tăng giá.
Bây giờ lại tăng lên hết thảy mấy triệu, mấy chục triệu.
Vốn dĩ hành động này khiến người ta không thoải mái, nhưng trong kinh doanh, trước khi ký hợp đồng giấy trắng mực đen, hứa suông nhiều vô kể, cũng không thể trách được gì.
Tổng giám đốc Lý vốn nghĩ tổng giám đốc Bùi không thể hiện cảm xúc ra ngoài, lúc nghe thêm một triệu sẽ không vui nhỉ?
Nếu tổng giám đốc Bùi không chấp nhận điều này, hai bên có thể tiếp tục kéo dài cũng không tồi.
Nhưng tổng giám đốc Bùi hoàn toàn không tức giận, ngược lại trong mắt hắn còn lan ra vẻ vui mừng.
Làm hay lắm!
Tổng giám đốc Lý chủ động nâng giá, chắc chắn các câu lạc bộ khác cũng nâng giá theo, mỗi bên đều tăng thêm một triệu, đây cũng là số tiền lớn!
Suýt nữa Bùi Khiêm bật cười thành tiếng, cố gắng không chế biểu cảm của mình, nhìn về phía giám đốc các câu lạc bộ khác: “Thế mọi người có muốn thêm tiền không? Có yêu cầu gì có thể đề xuất như tổng giám đốc Lý!”
Những giám đốc khác cũng đưa mắt nhìn nhau, trong thoáng chốc không biết nên đáp thế nào.
Đương nhiên muốn thêm tiền rồi, tự dưng kiếm thêm một triệu, chuyện tốt này biết kiếm đâu ra?
Nhưng mọi người lại sợ tổng giám đốc Bùi ghi thù.
Giám đốc Tô của câu lạc bộ H4 khẽ ho hai tiếng: “Khụ khụ, tổng giám đốc Bùi, câu lạc bộ H4 vẫn không cần tăng giá đâu, trước đó đã đạt đến giá kỳ vọng của câu lạc bộ chúng ta rồi.”
Giám đốc Tô vừa nói xong đã nhận về mấy ánh mắt khinh thường phóng về phía mình.
Nhưng hắn vờ như không thấy.
Vì ông chủ của câu lạc bộ H4 không mạnh như ông chủ của SUG.
Chỉ thị giám đốc Tô nhận được là, câu lạc bộ H4 là câu lạc bộ hợp tác với tổng giám đốc Bùi sớm nhất, cũng là câu lạc bộ được thơm lây nhiều nhất, quy định của Đằng Đạt là yêu cầu một hợp đồng chuẩn, không phải vấn đề nguyên tắc gì, náo loạn một chút, không được thì thôi.
Không cần làm theo câu lạc bộ khác để đắc tội với tổng giám đốc Bùi!
Với lại ông chủ của câu lạc bộ H4 cũng không muốn làm loạn đến cùng, bán bộ phận GOG thật, dù sao thì bọn họ cũng là quán quân giải đấu giao hữu toàn cầu.
Tuy 13 triệu rất nhiều, nhưng dù sao cũng là đội quán quân, nếu bán thật sẽ không phân biệt được là lỗ hay lời.
Nên trong những giám đốc này, giám đốc Tô là người không kiên định nhất, chủ động từ chối đề nghị tăng giá của tổng giám đốc Bùi, không muốn để cục diễn quá khó coi.
Bầu không khí trong phòng họp hơi vi diệu.
Bùi Khiêm hời hoảng.
Đừng, khó khăn lắm tổng giám đốc Lý mới đưa ra chi tiết này, ngươi đừng kéo nó về thay ta!
Vốn có thể có chuyện hay có thể tiêu thêm mấy triệu, ngươi lại ra mặt, không ai dám tăng giá, thế chẳng phải ta rất khó xử sao?
Bùi Khiêm khoát tay: “Thế không được, chúng ta bình đẳng với tất cả!”
“Ta cảm thấy không phải mọi người không muốn tăng giá mà là ngại lên tiếng.”
“Thế này đi, Trương Nguyên, ngươi nâng giá tất cả các câu lạc bộ lên một triệu, ký hợp đồng theo giá này đi.”
Trương Nguyên thoáng sững sờ, ý gì vậy, tổng giám đốc Bùi chủ động giúp đối phương nâng giá cũng được luôn?
Nhưng thấy ánh mắt kiên định của tổng giám đốc Bùi, hắn cũng không thể hỏi nhiều chỉ có thể im lặng ghi chép.
Những ánh mắt khinh thường trước đó nhìn giám đốc Tô cũng biến mất.
Tất cả các câu lạc bộ đều tăng thêm một triệu, mọi người đều cân bằng, cũng không cần lo bị Đằng Đạt ghi thù.
Dù sao thì cũng là tổng giám đốc Bùi chủ động đề xuất mà!