Bùi Khiêm cũng rất vui vẻ, cười hỏi: “Được rồi, thế bây giờ ta có thể xác định, mọi người giống như câu lạc bộ SUG, xác định bán câu lạc bộ với giá này nhỉ? Không ai phản đối, ta bảo bộ phận pháp luật chuẩn bị hợp đồng đại lý trung gian cho mọi người.”
Bùi Khiêm cũng không định hỏi rõ, cứ chung chung vậy, không công khai đứng nói chứng tỏ mọi người đều ngầm thừa nhận muốn bán bộ phận GOG.
Giám đốc các câu lạc bộ đưa mắt nhìn nhau, đều thấy vẻ hoang mang trên mặt nhau.
Tổng giám đốc Bùi… rốt cuộc là sao vậy?
Trông kiểu gì cũng giống như đứng về phía chúng ta nói chuyện?
Hình như hắn còn vội hơn chúng ta nữa, muốn chúng ta nhanh chóng bán đứt bộ phận GOG?
Rốt cuộc hắn giấu chiêu gì?
Giám đốc Tô của câu lạc bộ H4 đột nhiên cảm thấy hơi sai sai.
Tổng giám đốc Bùi quá tự tin!
Chủ động giúp các câu lạc bộ nâng giá quá ảo ma, chứng tỏ chắc chắn tổng giám đốc Bùi có vấn đề gì đó!
Bên câu lạc bộ H4 vốn không định bán bộ phận GOG, chỉ cảm thấy hùa theo các câu lạc bộ khác tạo chút áp lực cho Đằng Đạt, loại bỏ một phần hạn chế của giải đấu GPL đối với các câu lạc bộ sẽ có lợi hơn với mình.
Nhưng bây giờ hình như tổng giám đốc Bùi cháy nhà lòi mặt chuột, mà các câu lạc bộ khác vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề!
Tuy không biết tổng giám đốc Bùi giấu cái gì, nhưng bây giờ mà bán thì chắc hẳn sẽ lỗ! Chắc chắn sẽ bị tổng giám đốc Bùi cho bay màu!
Thấy Trương Nguyên muốn ghi lại tất cả các câu lạc bộ, giám đốc Tô vội đứng lên: “Gượm đã!”
“Tổng giám đốc Bùi, câu lạc bộ H4 không định bán bộ phận GOG.”
Giám đốc các câu lạc bộ khác chợt đổ dồn về phía giám đốc Tô, trong ánh mất thoáng vẻ ngạc nhiên và phẫn nộ.
Quay xe giữa chừng được luôn?
Chẳng phải nói cùng tiến cùng lùi sao?
Giám đốc Tô vẫn không xi nhê, các ngươi chết đừng kéo ta theo! Ông chủ của chúng ta không định bán bộ phận GOG, nếu ta tự động bán hộ hắn, thế ta bị ngu à?
Ánh mắt Bùi Khiêm nhìn về phía giám đốc Tô cũng thoáng vẻ ngạc nhiên và phẫn nộ.
Con mẹ nhà ngươi… gây chuyện!
Có chuyện gì nói riêng không được sao, ngươi nói giữa bàn dân thiên hạ, lỡ đâu những câu lạc bộ khác cũng bị lừa chạy mất, bọn họ không bán nữa thì sao?
Thấy hai ba giám đốc câu lạc bộ cũng bị trạng thái của giám đốc Tô làm dao động, Bùi Khiêm vội khoát tay nói: “Mọi người bình tĩnh!”
“Bán hay không bán đều do mọi người chọn lựa, đừng bị ảnh hưởng bởi người khác, các ngươi không có chủ kiến sao?”
“Tổng giám đốc Lý nói bán, các ngươi cũng bán; giám đốc Tô nói không bán các ngươi cũng không bán.”
“Kiên định chút được không!”
“Học sinh tiểu học cũng biết nói ra phải tính toán, đều biết làm rồi không hối hận, sao đến các ngươi lại làm vấn đề phức tạp vậy?”
“Ngươi nhìn tổng giám đốc Lý rất có chủ kiến, ta rất tán thưởng.”
“Như vậy đi, hôm nay đến đây thôi, mọi người về trước, đợi Trương Nguyên liên hệ với mọi người ký hợp đồng.”
Bùi Khiêm cảm thấy chiều gió không có lợi cho mình vội ngăn lại ngay.
Phải để mấy câu lạc bộ hành động theo tổng giám đốc Lý không thể hành động theo giám đốc Tô được!
Lời này của tổng giám đốc Bùi vừa đúng với suy nghĩ trong lòng của mấy giám đốc, vừa hay mấy một khoảng thời gian nhất định bên Đằng Đạt mới soạn xong hợp đồng chính thức, có thể dùng quãng thời gian này để cân nhắc kỹ càng.
Giám đốc Tô đứng lên, không để ý đến mấy giám đốc khác, đi một mạch.
Chuyện đã vậy có thể làm thế nào.
Hắn cũng không sợ đắc tội với mấy câu lạc bộ này.
Dù sao sắp tới giải đấu GPL cũng diễn ra sôi nổi, mấy câu lạc bộ này đều vì lợi ích, ai lại ghi thù mãi được?
Đương nhiên giám đốc mấy câu lạc bộ khác cũng sẽ không nói thêm gì nữa, im lặng rời đi.
Nhìn giám đốc các câu lạc bộ đi rồi, Bùi Khiêm tựa lên ghế, hơi bực bội thở dài.
Rất mất thời gian!
Đã nói hai ba lần rồi, sao mấy giám đốc này vẫn chưa hạ quyết tâm nữa?
Mau chóng bán bộ phận GOG cho ta, các ngươi vui vẻ kiếm được mớ tiền không tốt sao?
Thôi kệ, dù sao cũng sắp đến bước cuối cùng rồi, kết hợp đồng rồi xem như Đằng Đạt bay sạch số tiền này.
Ăn cơm không sợ muộn!
Bùi Khiêm đứng lên, lúc sắp đi lại dặn Trương Nguyên thêm hai câu: “Nhớ, tin tức đấu giá bộ phận GOG mấy câu lạc bộ này chỉ phát tán trong phạm vi nhỏ là được, đừng gióng trống khua chiêng.”
Trương Nguyên mù mịt gật gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”
Thứ ba, ngày 1 tháng 11.
Hôm nay Trương Nguyên không giám sát các độ viên của câu lạc bộ DGE luyện tập, mà bận rộn làm chuyện tổng giám đốc Bùi giao cho.
Bộ phận pháp luận đang tranh thủ thời gian làm hợp đồng đại lý trung gian, đợi có hợp đồng là có thể ký với các câu lạc bộ rồi.
Mà một khi ký hợp đồng là hai bên không còn đường lui nữa.
Đằng Đạt phải trả cho mấy câu lạc bộ này theo giá đã định, nếu không là vi phạm hợp đồng; Những câu lạc bộ khác cũng phải bán bộ phận GOG nếu không cũng vi phạm hợp đồng.
Đương nhiên cũng không phải nói tuyệt không thể hối hận, chỉ là hối hận thì nộp tiền vi phạm hợp đồng thôi.
Tiền vi phạm hợp đồng là 30% giá trị ban đầu của câu lạc bộ, đây là con số cả hai bên đều có thể chấp nhận được.
Ví dụ giá ban đầu của câu lạc bộ nào đó là 10 triệu, thế tiền vi phạm hợp đồng là ba triệu.
Nếu Đằng Đạt vi phạm hợp đồng thì bồi thường câu lạc bộ ba triệu; nếu câu lạc bộ vi phạm hợp đồng, không muốn bán thì bồi thường cho Đằng Đạt ba triệu.
Chỉ là sắp ký hợp đồng lại có chuyện thú vị đến rồi.
Có hai câu lạc bộ đổi ý giống câu lạc bộ H4, không ký nữa!
Rõ ràng, sau khi giám đốc hai câu lạc bộ này về bàn với sếp nhà mình thì cảm thấy không muốn bán bộ phận GOG lắm, nhưng một khi ký hợp đồng sẽ không có đường quay đầu, hoặc là bán bộ phận GOG, hoặc là nộp tiền vi phạm hợp đồng, cái này cũng đau hết.
Nên lén gọi cho Trương Nguyên nói không định bán nữa, hoàn toàn chấp nhận quy định của GPL.