Cũng có vài câu lạc bộ cũng đến thăm dò riêng Trương Nguyên, muốn biết suy nghĩ thật của tổng giám đốc Bùi là gì.
Đã chuẩn bị sẵn sàng tiền cho tất cả câu lạc bộ rồi hay đơn giản là phô trương thanh thế, dọa các câu lạc bộ thôi?
Trương Nguyên rất kín miệng, không nói gì cả.
Đương nhiên, dù hắn muốn nói cũng không có gì để nói, vì hắn đâu có rõ rốt cuộc tổng giám đốc Bùi nghĩ thế nào!
Tổng giám đốc Bùi ẩn quá sâu.
Đến cả Trương Nguyên cũng rất khó hiểu, người khác cũng không thể thăm dò được tin tức chuẩn xác gì từ hắn.
Đương nhiên cũng có vài câu lạc bộ quyết định ký hợp đồng này, ví dụ như câu lạc bộ SUG của tổng giám đốc Lý.
Trương Nguyên xem thử, cuối cùng có sáu câu lạc bộ quyết định bán, trong đó gồm có câu lạc bộ SUG và câu lạc bộ EK, đều là những gương mặt lão làng.
Trước đó câu lạc bộ EK giành được Á quân, thế mà cũng muốn ký hợp đồng này, thật khiến Trương Nguyên không ngờ.
Nhưng suy nghĩ ngược lại một chút, cũng chính vì câu lạc bộ EK được Á quân nên bán được giá cao nhất, đến 13,5 triệu.
Bán bộ phận GOG được cao như vậy, trong nước bây giờ cũng là giá trên trời bắt mắt trong giới Esports.
Suy nghĩ của câu lạc bộ này cũng rất thực tế: Dù có bên thứ ba đấu giá hay không, bộ phận GOG bán ra được giá cũng cao lắm rồi, bán ra cũng không lỗ.
Chẳng qua sau khi bán đi rồi lập bộ phận GOG mới, giết lại GPL.
Tùy tiện vung tay kiếm được mấy triệu, há chẳng phải quá tuyệt sao?
Ví dụ như câu lạc bộ SUG, bán là bán đội viên của bộ phận GOG, chuyển nhượng là cơ sở huấn luyện và số người Đằng Đạt tặng không, lại không phải bán thương hiệu của câu lạc bộ SUG.
Sau khi câu lạc bộ mua bộ phận GOG của SUG, chắc chắn là lập một câu lạc bộ mới với người ban đầu của SUG.
Mà bên SUG hoàn toàn có thể tìm được một vài thiếu niên nghiện mạng về, tuy trong thời gian ngắn sẽ tụt giảm, nhưng còn một năm nữa mới đến giải đấu giao hữu quốc tế, vốn không cần gấp gáp.
Thậm chí, mấy câu lạc bộ này cảm thấy Đằng Đạt sẽ không vạch mặt thật.
Nếu không có ai mua, thế thì Đằng Đạt chỉ có hai lựa chọn, hoặc là tự móc tiền túi ra mua lại, hoặc là ngoan ngoãn móc ra tiền vi phạm hợp đồng 30%.
Mấy câu lạc bộ này cảm thấy, vế sau có khả năng lớn hơn, dù sao cũng tổn thất một ít tiền vi phạm hợp đồng.
Bọn họ cảm thấy, tổng giám đốc Bùi đưa ra hợp đồng, có khả năng là đang “lừa gạt”, mà nếu tóm “lừa gạt”, tuyệt đối có thể lãi lãi một khoản tiền lớn, thắng to.
Nên, theo bọn thấy, mạo hiểm không lớn, nhưng lãi rất lớn, đáng để thử.
Trương Nguyên khẽ thở dài, kinh nghiệm ở quá khứ nói cho hắn biết, tuyệt đối kế hoạch của tổng giám đốc Bùi không đơn giản như mấy câu lạc bộ nghĩ.
Mấy câu lạc bộ này, trước đó vẫn luôn hợp tác với tổng giám đốc Bùi, được đối xử như đồng minh nên mới vô thức đánh giá thấp sự hung tàn của tổng giám đốc Bùi.
Bây giờ dám đứng ở phía đối lập với tổng giám đốc Bùi? Thế phải trải nghiệm đãi ngộ đối địch.
Tổng giám đốc Bùi như thế, không còn là hình tượng hoàn thiện “chào ngươi chào ta chào tất cả mọi người”.
Đương nhiên, Trương Nguyên biết hắn có nói ra câu này cũng vô dụng, câu lạc bộ này vốn sẽ không nghe.
Con người ấy mà, chưa đến Hoàng Hà chưa chết tâm.
Nên Trương Nguyên vẫn nhanh chóng sắp xếp dữ liệu bộ phận GOG của câu lạc bộ này, bao gồm dữ liệu đội viên, giá trị đội viên, thành tích của giải đấu giao hữu quốc tế trước đó, địa chỉ cơ sở... thêm báo giá dự định của câu lạc bộ, lập thành bảng chi tiết.
Tổng giám đốc Bùi nói, mấy tin tức này chỉ có thể truyền ra trong phạm vi nhỏ.
Cụ thể định nghĩa phạm vi nhỏ này thế nào, là vấn đề tương đối phức tạp.
Trương Nguyên cảm thấy, chỉ cần không cố ý đi mua hotsearch, khiến độ hot lan khắp mạng, để tất cả người chơi GOG đều biết mấy câu lạc bộ này đang bán, chắc cũng không tính là phạm vi lớn nhỉ?
Đã vậy…
Thông báo đến tất cả các bộ phận trong nội bộ công ty tập đoàn xong, đồng thời cho mọi người biết không cần cố ý thắp lên độ hot, như vậy, các công ty có quan hệ mật thiệt với Đằng Đạt đều có thể nhận được tin tức.
Chắc hẳn phù hợp với yêu cầu phạm vi nhỏ của tổng giám đốc Bùi nhỉ?
……
Buổi chiều, tư bản Phú Huy.
Lý Thạch và các nhà đầu tư, mỗi người đều cầm một bảng biểu trên tay, bên trên là báo giá và dữ liệu cụ thể của các câu lạc bộ Esports chuyển nhượng.
Tin tức thế này, Lý Thạch chắc chắn một trong những người là có được sớm nhất.
Lý Thạch đặt bảng biểu lên bàn, nói: “Ta đã cử người nghe ngóng tình huống một chút, bây giờ dữ liệu này truyền trong nội bộ Đằng Đạt, vẫn không dẫn đến sự chú ý trên mạng quá nhiều.”
“Quá nửa là tổng giám đốc Bùi cố ý.”
Những nhà đầu tư khác nhìn nhau, trên mặt thoáng vẻ khó hiểu.
“Tổng giám đốc Lý, thế này không hợp lẽ thường nhỉ?”
“Bên trên viết rõ là phải đấu giá, đã vậy, thế chắc chắn là tin tức truyền ra càng rộng càng tốt, nhiều người tham gia càng tốt.”
“Đối với câu lạc bộ, thế này có thể chuyển nhượng với giá cao, đối với tổng giám đốc Bùi cũng có thể dẫn đến độ hot và sự chú ý.”
“Lợi ích của hai bên chắc là giống nhau nhỉ?”
“Tổng giám đốc Bùi chỉ truyền ra trong giới nhỏ nhỏ của công ty tập đoàn Đằng Đạt, cái này giải thích thế nào?”
Lý Thạch cười ha ha: “Chẳng phải phù hợp với phong cách của tổng giám đốc Bùi sao? Người theo sát nhất mới có canh húp, rõ ràng là sàng lọc, sàng lọc người theo sát hắn, khiến mọi người có thể nhận được tin tức, chuẩn bị ra giá trước!”
“Ta cảm thấy, chắc hẳn chuyện này không thể giấu được, dù tổng giám đốc Bùi không tuyên truyền, mấy câu lạc bộ này có thể bán được giá cao, chắc chắn cũng sẽ tạo ra tin đồn.”
“Nhưng hành động của tổng giám đốc Bùi lại tương đương với việc cho chúng ta tin tức, thời gian, để chúng ta có thể có nhiều thời gian để gom vốn, chuẩn bị trước, chẳng phải có thể chọn được câu lạc bộ tốt nhất sao?”