Không phải sợ hạng mục của công ty thất bại, mà chủ yếu là sợ hạng mục của công ty không thể thất bại!
Lần trước khó khăn lắm mới nếm được mật ngọt đầu môi, thua lỗ hơn hai mươi nghìn, lần này cố gắng thêm nữa, một lần thua lỗ bảy tám trăm nghìn cũng không thành vấn đề.
Đến lúc đó cứ nói là video ngắn hot lên, kiếm được một khoản lớn, tiêu chút tiền cho gia đình, chắc hẳn cha mẹ cũng không còn lí do gì để từ chối.
Ừm, kế hoạch thông qua!
...
Ngày 22 tháng 2, “Một ngày bình thường của Tổng giám đốc Bùi” đăng tải tập ba.
Lần này Bùi Khiêm lại ấn vào xem.
Phụt, trên cơ bản ba video đều có hơn năm trăm nghìn lượt xem rồi!
Tài khoản nhỏ ban đầu vốn chỉ có hai ba trăm fans, bây giờ số lượng fans cũng không ngừng tăng lên!
Vị trí đề cử ở trang chủ fanshu.com cũng càng ngày càng tốt, hơn nữa rõ ràng có xu hướng lan rộng sang Weibo và các nền tảng khác!
Âm thầm tắt video.
Bùi Khiêm cố gắng khiến bản thân giữ vững bình tĩnh.
Không sao không sao, chỉ là một video ngắn mà thôi...
Đập vào đó một triệu, còn lâu mới lấy lại vốn.
Chưa chắc có thể nhận được quảng cáo kiếm tiền, cho dù có thể nhận được, chắc hẳn báo giá cũng không quá cao...
Bùi Khiêm chỉ có thể an ủi bản thân như vậy.
Đang lo lắng, lại loáng thoáng nghe thấy tiếng chào hỏi từ bên ngoài phòng làm việc truyền đến.
“Đạo diễn Chu đến rồi!”
“Đạo diễn Chu, video ngắn hot rồi, có phải nên mời cơm hay không?”
“Đạo diễn Chu, khi nào được cũng quay riêng cho ta một chuyên mục video đi?”
Đa số mọi người trong công ty đều tham gia diễn xuất, như Tiểu Lữ còn được chia rất nhiều đất diễn, ví dụ như thực tập sinh cầm năm mươi nghìn làm ra game ở trong tập một, chính là do hắn diễn.
Mặc dù bây giờ mọi người không lấy được nhiều thù lao, nhưng đều vô cùng nhiệt tình!
Có tiền hay không không quan trọng, cho dù đạo diễn Chu có trả thù lao cao hơn thì cũng không thể nào cao bằng tiền lương tổng giám đốc Bùi đưa!
Mấu chốt chính là được lộ mặt!
Ai mà không muốn làm ngôi sao chứ?
Cho nên nhìn thấy Chu Tiểu Sách đến, mọi người đều đặc biệt nhiệt tình.
Hi vọng có thể tạo mối quan hệ tốt với đạo diễn Chu, mấy tập sau cho thêm chút đất diễn, hoặc là được quay riêng một chuyên mục video ngắn, kiểu như “Một ngày làm thực tập sinh của Tổng giám đốc Bùi”.
Chu Tiểu Sách ôm máy ảnh DSL, bảo đảm với từng người một.
“Yên tâm! Về sau đất diễn của mọi người nhất định sẽ càng ngày càng nhiều!”
“Sau này mỗi người đều có một series phim ngắn!”
“Nhưng mà mọi người vẫn phải làm tốt công việc hiện giờ, nếu không tổng giám đốc Bùi sẽ không tha cho ta.”
Vỗ về động viên mọi người xong, Chu Tiểu Sách mới đến trước cửa phòng làm việc của Bùi Khiêm, nhẹ nhàng gõ cửa.
Bùi Khiêm biết, nên tiến hành quay tập tiếp theo rồi.
Toàn bộ ba tập chuẩn bị năm trước đều đã chiếu xong.
Tập bốn cần phải đăng tải trong vòng ba ngày, hai hôm nay phải quay chụp gấp rút.
Nhưng mà, thể loại phim như “Một ngày bình thường của Tổng giám đốc Bùi”, sau khi viết xong kịch bản, toàn bộ những công việc như quay phim, cắt ghép, lồng tiếng… cũng chỉ mấy tiếng đồng hồ là hoàn tất, đặc biệt thích hợp với chế độ sản xuất đồng loạt đẻ như heo nái!
Cho nên, về mặt thời gian thì hoàn toàn không thành vấn đề, thậm chí còn dư dả.
Bùi Khiêm cũng không còn cách nào, hợp đồng đã ký rồi, nếu đã không moi ra được phí bồi thường vi phạm hợp đồng, vậy chỉ có thể ngoan ngoãn quay thôi.
Dù thế nào đi nữa thì cũng chỉ là một đao, duỗi cổ ra dài chút còn có thể giảm bớt đau đớn.
Rất nhanh, tập thứ tư cũng thuận lợi quay xong.
Chu Tiểu Sách ôm máy ảnh DSL xem thử rồi giơ ngón tay ra hiệu OK.
“Hoàn mỹ! Kỹ thuật diễn xuất của tổng giám đốc Bùi vẫn đặc sắc như vậy, quá tuyệt vời.”
“Quả nhiên một nhà thiết kế game không muốn làm ảnh đế thì không phải là ông chủ tốt!”
“Đúng rồi tổng giám đốc Bùi, liên quan đến chuyện hợp tác thương mại của video, anh Hoàng bảo ta hỏi ngươi một tiếng, ngươi thấy...”
Chu Tiểu Sách thoáng nhìn về phía phòng tiếp tân bên cạnh.
Bùi Khiêm lập tức hiểu rõ, đây là muốn nói chuyện riêng với một mình mình.
Nếu là chuyện khác thì cũng thôi đi, đa phần Bùi Khiêm đều vung tay để hai người Chu Tiểu Sách và Hoàng Tư Bác tự xem mà xử lý.
Kết quả vừa nghe thấy là chuyện hợp tác thương mại của video, Bùi Khiêm lập tức lấy lại tinh thần.
“Đến phòng tiếp tân.”
Hợp tác thương mại video, cũng chính là nhận quảng cáo kiếm tiền.
Chuyện này Bùi Khiêm rất quan tâm!
Nếu Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách không đề cập đến, Bùi Khiêm cũng ngại hỏi.
Dù sao một triệu này là tiền Bùi Khiêm đầu tư, trước khi đưa đã nói rõ mọi chuyện đều không cần hỏi đến, bây giờ phim quay ra rồi, cũng nổi tiếng rồi, lại chạy đến khoa tay múa chân, cực kì vô lý.
Làm vậy dễ bị sụp đổ hình tượng đã xây dựng.
Lòng người tan rã, sau này khó mà dẫn dắt đoàn đội!
Nhưng mà bây giờ, nếu Chu Tiểu Sách đã chủ động đề cập, vậy Bùi Khiêm có không gian phát huy rồi.
Đi vào phòng tiếp tân, Bùi Khiêm nghiêm túc lắng nghe.
Chu Tiểu Sách thoáng hiện vẻ hưng phấn: “Tổng giám đốc Bùi, hôm kia đội ngũ sản xuất bọn ta đã nhận được quảng cáo đầu tiên rồi! Khụ khụ, cũng chính là nói, chúng ta có thể nhận quảng cáo kiếm tiền rồi!”
“...”
Đệt, vậy cũng nhanh quá rồi đó!
Bùi Khiêm vốn cho rằng, chuyện nhận quảng cáo còn phải qua thêm hai ba tuần thậm chí là một tháng nữa.
Kết quả, mới chiếu có mấy ngày mà đã nhận quảng cáo kiếm tiền rồi sao?!
Bùi Khiêm duy trì vẻ bình tĩnh: “Ừm, nơi nào báo giá vậy?”
Chu Tiểu Sách nói: “Là quảng cáo của nhãn hàng bán quần áo online, hi vọng chúng ta có thể lồng ghép áo thun T-shirt mới nhất của bọn họ vào video.”
“Phải sắp xếp nhân vật phụ nói một câu quảng cáo, còn phải mặc quần áo của bọn họ, nhưng mà ta cảm thấy chắc hẳn người xem có thể hiểu được chuyện này, vấn đề không lớn.”
Bùi Khiêm im lặng chốc lát, hỏi: “Giá cả thì sao?”
“Năm nghìn đồng! Ừm thì… quả thực không nhiều, có điều mới chỉ là bước đầu mà.” Chu Tiểu Sách nói.
Mẹ nó!