Quảng cáo kiếm tiền đầu tiên đã trả năm nghìn???
Bùi Khiêm hơi ngẩn ra.
Trả nhiều dữ vậy sao?
Mặc dù Bùi Khiêm không hiểu rõ ràng chính xác video quảng cáo kiếm tiền của người đăng tải video rốt cuộc có vị trí phân cấp thế nào, nhưng vẫn hiểu biết được vài khía cạnh.
Hoàn cảnh chung của năm 2010, đa số mọi người đều coi thường người sáng tạo nội dung video, thậm chí coi người lấy việc sáng tạo nội dung video làm kế sinh nhai là đáng khinh.
Đa phần người đăng tải video nổi tiếng đều có nghề chính của bản thân, người lấy chế tác video là nghề chính đã ít lại càng ít.
Bùi Khiêm còn nhớ, hắn từng xem một bộ video của xưởng trưởng Ngao, ở năm 2019 hồi tưởng việc quảng cáo kiếm tiền của bản thân: Năm 2011, mỗi kỳ video của hắn chỉ có gần một trăm nghìn lượt xem, nhận được hợp đồng quảng cáo của “Liên Minh Huyền Thoại”, cũng bắt đầu con đường quảng cáo kiếm tiền của bản thân.
Vậy thì video quảng cáo lúc đó của xưởng trưởng Ngao nhận được báo giá là bao nhiêu đây?
Một nghìn đồng.
Đúng vậy, tựa game quan trọng như vậy, công ty lớn như vậy... chỉ vẻn vẹn một nghìn đồng!
Tuy rằng trước mắt mỗi tập của “Một ngày bình thường của Tổng giám đốc Bùi” có lượt xem là năm trăm nghìn, nhưng dù sao mới hot lên có mấy ngày à! Ai xác định tác giả của series video này sẽ không nhanh chóng hết thời, chìm nghỉm trong dòng chảy lịch sử?
Cho nên nói, cái báo giá năm nghìn này cũng coi như là một giá cả hợp lí, thậm chí có thể nói là mức giá tốt.
Đương nhiên, đây là lấy hợp đồng quảng cáo của những người đăng tải bình thường làm tiêu chuẩn để cân nhắc.
Nếu căn nhắc đến IP làm theo kiểu series, quay chiếu độc quyền… vậy thì hoàn toàn là một chuyện khác.
Bùi Khiêm trầm ngâm chốc lát.
“Kiến nghị của ta là... từ chối.”
Chu Tiểu Sách cực kì bất ngờ.
Tiền là do Bùi Khiêm đầu tư.
Bùi Khiêm nên mong mỏi có thể thu hồi chi phí, đồng thời nảy sinh lợi nhuận hơn bất kì ai khác chứ?
“Ta không hiểu lắm, xin tổng giám đốc Bùi chỉ giáo.” Chu Tiểu Sách cực kỳ khiêm tốn.
Dù hắn có tài hoa hơn người thế nào đi nữa thì cũng chỉ là một sinh viên năm tư mà thôi.
Vẫn cần phải lắng nghe ý kiến của tổng giám đốc Bùi.
Bùi Khiêm cân nhắc chốc lát, nói: “Gây dựng sự nghiệp, điểm quan trọng nhất chính là phải có tầm nhìn sâu xa!”
“Thực ra, một hợp đồng quảng cáo năm nghìn đồng, trông vẻ rất ngon ăn.”
“Chỉ cần lồng ghép một chút vào trong tập sau thì năm nghìn đến tay, trên thế giới đi đâu tìm được chuyện tốt như vậy?”
“Nhưng mà ngươi cũng nên cân nhắc đến chuyện, vì để lồng ghép món hàng T-shirt này vào, hoặc là rất ngượng gạo, hoặc là cần phải điều chỉnh cốt truyện, còn có thể giữ hiệu quả ban đầu của tiết mục hay không?”
“Đây là đang tự hủy hoại danh tiếng của chính mình.”
Biểu cảm của Bùi Khiêm thoáng vẻ đau đớn vô cùng, giống như đã dự đoán được kết quả danh tiếng sụp đổ.
“Lần sau, nếu như có nhãn hàng mỹ phẩm, sữa tắm, dầu gội đến tìm ngươi ký hợp đồng quảng cáo thì sao? Sáng tạo để quảng cáo kiếm tiền sao có thể phát huy trình độ cao nhất của ngươi chứ?”
“Một IP lớn, nếu như bởi vì rất nhiều lần năm nghìn đồng mà chết non, vậy không phải là mất nhiều hơn được sao?”
Chu Tiểu Sách khiếp sợ rồi.
Quả nhiên, tổng giám đốc Bùi vừa mở miệng, tầm nhìn lập tức khác biệt!
Điều hắn chú ý nằm ở chỗ năm nghìn.
Còn điều tổng giám đốc Bùi chú ý lại chính là giá trị IP của series phim ngắn này!
Lẽ nào... đây chính là sự khác biệt về trình độ sao...
Bùi Khiêm dừng lại một chút, sau tiếp tục thấm thía thành khẩn nói: “Ngươi và Hoàng Tư Bác tuyệt đối đừng có áp lực!”
“Một triệu thôi mà, lỗ hết thì có sao đâu?”
“Đó đều là chuyện nhỏ mà thôi!”
“Làm chuyện lớn thì phải thà ít mà tốt. Hoặc là hot lên, hoặc là lỗ sạch nhưng kiếm về danh tiếng, tuyệt đối không được tiền chưa kiếm được bao nhiêu thì danh tiếng đã sụp đổ, đó là chuyện ngu xuẩn nhất, hiểu chưa?”
Chu Tiểu Sách gật đầu: “Vâng tổng giám đốc Bùi, ta hiểu rõ rồi!”
Bùi Khiêm bình tĩnh uống một ngụm trà, nói lời sâu xa: “Như vậy đi, nếu các ngươi bằng lòng nghe theo ta, vậy ta có thể đưa ra tiêu chuẩn quảng cáo kiếm tiền cho series video này.”
“Lồng ghép quảng cáo vào video sao? Quá gượng gạo, đừng chơi cái này.”
“Muốn nhận, thì nhận chế tác cao cấp!”
“Một hợp đồng quảng cáo, một trăm nghìn đồng! Đây cũng không phải chào giá trên trời, tác giả video khác là lồng ghép không trí tuệ, các ngươi thì có thể làm chế tác cao cấp.”
“Một video ngắn, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, điều kiện tiên quyết là đảm bảo chất lượng, toàn bộ đều triển khai xoay quanh sản phẩm của bên book quảng cáo.”
“Như vậy, một mặt có thể bảo đảm trải nghiệm của người xem, mặt khác cũng bảo đảm hiệu quả quảng cáo, còn bảo vệ danh tiếng của video, một công ba việc.”
Trên mặt Chu Tiểu Sách lộ vẻ khó xử: “Nhưng mà tổng giám đốc Bùi, yêu cầu như vậy cũng cao quá rồi? Khó khăn lắm mới có người đến tìm chúng ta kí kết hợp đồng quảng cáo, còn phải xoay quanh sản phẩm này nhưng vẫn bảo đảm chất lượng video, chuyện này...”
Bùi Khiêm khẽ lắc đầu, nhấp một ngụm trà, ánh mắt nhìn Chu Tiểu Sách tràn đầy tin tưởng: “Ta tin vào tài hoa của ngươi, ngươi cũng phải tin tưởng chính mình.”
Chu Tiểu Sách nhếch nhếch môi, lại không nói thêm gì.
Ánh mắt của tổng giám đốc Bùi đã nói rõ tất cả!
“Vâng tổng giám đốc Bùi, ta hiểu rõ rồi!” Chu Tiểu Sách trịnh trọng gật đầu.
Tiễn Chu Tiểu Sách đi khỏi, Bùi Khiêm yên tâm hơn chút.
Cũng may mọi người đều vô cùng kính trọng tổng giám đốc Bùi!
Đầu năm nay vẫn có rất ít phương thức kiếm tiền cho video ngắn, bởi vì trang mạng video vẫn chưa có chương trình khích lệ khen thưởng dựa trên lượt xem.
Lợi nhuận từ video, đại khái được chia ra thành vài khía cạnh.
Một là hợp tác quảng cáo, lồng ghép hoặc là trực tiếp giới thiệu sản phẩm trong video, đây là cách thức khá truyền thống, rất thường thấy trong khu mỹ phẩm và khu trò chơi.
Trước khi Kiều Lương nổi tiếng với “Con Đường Sa Mạc Cô Độc”, chủ yếu đều dựa vào cách này để nhận quảng cáo.
Một cách khác là tự làm chủ đề xung quanh mình, hoặc là mở cửa hàng online chính thức, có thể bán cái gì thì bán cái đó.