Ngô Tân hiểu rõ.
Tổ chức giáo dục này gọi đến thoại đến quá rõ ràng, thực ra kiểm tra tinh thần Đằng Đạt đối với chín mươi chín phần trăm số người tham gia thi nhận chức Đằng Đạt đều là vô dụng.
Bởi vì ngươi ngay cả vòng thi viết cũng không qua nổi, còn suy nghĩ bước cuối cùng kiểm tra tinh thần Đằng Đạt, đây không phải giống như, vẫn chưa học hiểu cách đi, đã muốn học chạy rồi sao?
Vả lại, người thật sự được nhận chức, trong từng bộ phận nhận được ảnh hưởng biến hóa âm thầm, trên cơ bản đều có thể thuận lợi thông qua kỳ kiểm tra độ khớp với tinh thần Đằng Đạt.
Cho nên tổ chức giáo dục này, thậm chí cũng chưa nói nhất định muốn đề thi kiểm tra tinh thần Đằng Đạt.
Chỉ cần có thể làm cho qua, không bị vạch trần là được rồi.
Nói trắng ra, chính là muốn làm mánh khóe để thu thuế trí tuệ.
Bọn họ gom đề thi viết, đề phỏng vấn, đề kiểm tra tinh thần của Đằng Đạt gom lại với nhau bán ra, làm thì một bữa cơm, những người đến mua vừa xem, cho rằng ba bộ đề đều hữu dụng mua trọn gói.
Hai mươi đồng này, chính là tiền thuế trí tuệ đơn thuận, vả lại hầu hết mọi người có thể vẫn chưa ý thức được chuyện này.
Ngô Tân trầm mặc giây lát, nói: “Đây là cơ mật tối cao của Đằng Đạt, ta khuyên các ngươi sau này đừng có ý này nữa, nếu không sẽ không có quả ngọt để ăn đâu!”
Nói xong, Ngô Tân trực tiếp tắt máy.
Đúng là há nào lại có lý đó.
Tinh thần Đằng Đạt là cơ mật tối cao của Đằng Đạt, là tinh thần tài phú chung của tất cả nhân viên Đằng Đạt, là kim chỉ nam ta lao tam khổ tứ trăm đắng ngàn cay tổng kết ra được từ trong từ lời nói hành động của tổng giám đốc Bùi.
Sao có thể đem ra làm chuyện làm ăn kiếm tiền được chứ?
Đặc biệt là bị những tổ chức giáo dục thế này lấy ra thu tiền thuế trí tuệ của học viên, càng không thể nào nhịn được mà!
Ngô Tân cảm thấy, chuyện này cần phải xem xét nghiêm túc.
Những tổ chức giáo dục này nếu đã có thể tìm ra được cách thức liên lạc của mình, chắc chắn cũng có thể tìm được của các nhân viên khác.
Ngô Tân là nhân viên của bộ phận nhân sự có hiểu biết về tinh thần Đằng Đạt sâu sắc nhất, cũng là kiên định nhất, cho nên có thể từ chối mê hoặc như vậy.
Nhưng các nhân viên bình thường khác thì sao?
Bọn họ có thể sẽ không nhận ra được tính nghiêm trọng của chuyện này, hoặc là đơn thuần sẽ bị tiền bạc làm mờ mắt.
Những tổ chức giám dục này nếu thật sự là ra một cuốn sách phụ đạo cho kiểm tra tinh thần Đằng Đạt, vậy thì sẽ biến thành một sản nghiệp dây chuyền, tuy rằng hiện tại có thể vẫn chưa kiếm được quá nhiều tiền, nhưng theo sau quy mô của Đằng Đạt ngày càng lớn, người tham gia thi tuyển vào Đằng Đạt ngày càng nhiều, lợi ích trong đó cũng ngày càng to.
Chuyện thế này, hiển nhiên không phù hợp tinh thần Đằng Đạt.
Cần phải báo cáo với tổng giám đốc Bùi, xử lý hậu hoạn của chuyện này càng sớm càng tốt!
Xem thời gian, nên tan ca rồi.
Ngô Tân nghĩ đi nghĩ lại, vẫn để sáng mai tổng kết lại những chuyện này, báo cáo cho Hách Vân, sau đó để Hách Vân báo cáo lại với tổng giám đốc Bùi, để tổng giám đốc Bùi quyết định xem nên làm thế nào.
Thứ sáu, mùng 4 tháng 11
Bùi Khiêm ăn trưa ở quán cà phê Internet Netfish xong, rồi đi tới công ty.
Livestream hôm qua của Mã Dương, có thể nói là khá thành công.
Mặc dù nhiệt độ không cao lắm, nhưng phản ứng rất tốt, hơn nữa video livestream cũng được truyền tới các nền tảng lớn như Ailidao, được đăng lại rất nhiều.
Những thương hiệu văn phòng phẩm độc hại đó đã bị phanh phui trong một đêm, một số nhà sản xuất văn phòng phẩm có danh tiếng khá lớn còn gửi thông báo khẩn cấp, nói sẽ điều tra kỹ chuyện này.
Mặc dù vẫn chưa thể đưa ra câu trả lời hoặc bồi thường hài lòng, nhưng ít nhất chuyện này đã bùng nổ, để rất nhiều người biết rằng, đây là chuyện tốt.
Nhưng, đối với livestream của Mã Dương mà nói, nhiệt độ cũng đã kết thúc tại đây.
Gây ra một làn sóng dư luận trong phạm vi nhỏ, nhưng không bùng nổ trong phạm vi lớn, kiếm vài bia miệng, nhưng tiền và lưu lượng thì gần như không kiếm được.
Bùi Khiêm cảm thấy, vẫn có thể tiếp nhận.
Đợi thêm một thời gian nữa lão Dương đắc tội với nhiều thương hiệu rồi, sau khi tung ra các bản hắc khác nhau, đến lúc đó mới có thể thật sự nhìn ra rốt cuộc kiểu này có thể thua lỗ hay không.
Vốn không định tới công ty, nhưng lúc ăn cơm lại nhận được một tin nhắn do Hác Vân gửi tới, nói là có chuyện phải báo cáo trực tiếp, là chuyện liên quan tới cuộc sát hạch nhậm chức Đằng Đạt.
Vừa hay Bùi Khiêm cũng có việc, nên đã đi bộ tới công ty, muốn nghe bên Hác Vân cụ thể là có chuyện gì.
Vừa tới phòng làm việc chưa bao lâu, Hác Vân đã tới gõ cửa.
“Tổng giám đốc Bùi, đây là vài vấn đề ẩn bộ phận bọn ta phát hiện trong cuộc sát hạch nhậm chức Đằng Đạt, có giải quyết hay không, giải quyết như thế nào, bọn ta tạm thời chưa nghĩ ra cách tốt nhất, cho nên báo cáo với ngươi trước.”
Bùi Khiêm giơ tay nhận lấy tài liệu báo cáo, vừa nghe báo cáo của Hác Vân, vừa nhanh chóng xem lướt qua.
Càng nghe, càng cảm thấy có chút thần kỳ.
Tài liệu giảng dạy cho cuộc sát hạch nhậm chức của Đằng Đạt, lại biến thành một chuỗi ngành công nghiệp?
Thậm chí những tổ chức đào tạo này còn dẫn tới sự chú ý của khảo sát tinh thần Đằng Đạt?
Xem ra, Đằng Đạt thực sự đã là một xí nghiệp rất có sức ảnh hưởng, bởi vì càng ngày càng nhiều người muốn gia nhập Đằng Đạt, trở thành nhân viên chức thức, cho nên điều này cũng thôi thúc sinh ra một ngành công nghiệp mới.
Bùi Khiêm không khỏi nhíu mày, hơi rầu rĩ.
Những người đã mua tài liệu phụ đạo, đã học lớp đào tạo này, quả thực rất dễ đạt được điểm cao trong bài thi viết, điều này là chắc chắn.
Nhưng con mẹ nó cái này không phải đồng nghĩa với việc, xác xuất phấn đấu của người thi vào càng cao hơn sao?
Nhưng đây lại chẳng phải cách hay ho gì cả, danh tiếng phúc lợi của Đằng Đạt tốt đã truyền ra ngoài, có người còn chen chúc vỡ đầu vì muốn vào đây.