Với lại, tất cả thao tác đều dùng chuột để hoàn thành, cũng không mượt như trên điện thoại.
Tóm lại, hứng thú của Khâu Hồng đối với game này toàn dựa vào việc bổ não.
Khâu Hồng hơi chán nản khẽ thở dài.
Trước đó hắn cảm thấy phòng làm việc Anh Đào, vòng vốn sắp đứt đến nơi, sắp hết phát lương nổi, vô cùng phù hợp với điều kiện cứu trợ của “kế hoạch đường cùng”.
Kết quả hôm nay thấy Ô Chí Thành mới phát hiện chuyện “cùng đường” này chỉ có cùng đường hơn chứ không có cùng đường nhất.
Thế vấn đề là, rốt cuộc dự án này có phù hợp với điều kiện không đây?
Tổng giám đốc Bùi nói rồi, quá đáng tin hoặc quá không đáng tin đều không thể đầu tư.
Nếu dựa vào tiêu chuẩn bình thường, chắc chắn không đáng tin. Một người bình thường hoàn toàn không có kinh nghiệm nghiên cứu phát triển game gì, hoàn toàn làm vì đam mê, dù là năng lực thiết kế ải hay là trình độ mỹ thuật đều không đảm bảo.
Nhưng bản năng Khâu Hồng hy vọng Ô Chí Thành có thể được giúp đỡ, vì trên người Ô Chí Thành có một kiểu niềm tin, chính là niềm tin này khiến dự án trở nên đáng tin.
“Tổng giám đốc Bùi nói rồi, không xác định có đáng tin không, do bản thân mình quyết định.”
“Đã vậy…”
Khâu Hồng suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Game này, ngươi cảm thấy cần bao nhiêu tiền mới có thể hoàn thành?”
Ô Chí Thành bị hỏi cho ngớ ra: “Ặc… cái này…”
“Nói thật là ta cũng không rõ.”
“Nếu có thể có 200 nghìn, ta có thể mời được họa sĩ tốt giúp đỡ vẽ bối cảnh game.”
“Nếu có thêm 50 nghìn, có thể lấy trả tiền thuê phòng trước, có thể duy trì trong thời gian rất dài…”
Khâu Hồng cũng trầm ngâm.
Đối với phòng làm việc Anh Đào, tiến độ hoàn thành dự án là bao nhiêu, chi tiêu bình thường và lương nhân viên là bao nhiêu đều có kế hoạch xác định.
Nhưng đối với Ô Chí Thành, hắn vốn không có khái niệm khái niệm chính xác đối với kế hoạch dự án, thời gian hoàn thành, tài nguyên khống chế, đương nhiên cũng không đưa ra con số cụ thể được.
Cho bao nhiêu tiền chỉ để giải quyết cái cấp thiết trước mắt, những cái khác để nói sau.
Khâu Hồng không phải sợ Ô Chí Thành tiêu quá nhiều tiền, điều kiện này của hắn, có tiêu cũng không tiêu bao nhiêu.
Quan trọng là không có kế hoạch chính xác, quản lý dự án bị hỗn loạn, Khâu Hồng rất rõ, đây là nguyên nhân chí mạng có thể dẫn đến thất bại cuối cùng của dự án.
Đối với những người chế tác game độc lập này, bọn họ không chỉ thiếu tiền mà còn thiếu những thứ phối hợp khác.
Ví dụ, thời gian nghiên cứu phát triển dự án hoạch định thế nào, khống chế vốn thế nào, vấn đề mặt tài vụ giải quyết thế nào, đây là vấn đề rất khó quyết định.
Nhưng về số lượng game của phòng làm việc game, phối hợp toàn bộ sẽ cực kỳ lãng phí.
Không thể tìm được ba bốn người gồm tài vụ, hành chính vây quanh mình Ô Chí Thành nhỉ? Thế cũng không hợp lý lắm.
Khâu Hồng nghĩ nghĩ rồi nói: “Ngươi đợi chút ta gọi điện thoại đã.”
Ô Chí Thành gật đầu, kiên nhẫn đợi.
Rõ ràng, hắn cũng rất rõ điều kiện của mình, muốn để người khác đầu tư thật sự gượng ép quá.
Nhưng mong vị lãnh đạo giám đốc Khâu xin ý kiến kia có thể đại phát từ bi.
Lúc này, Bùi Khiêm đang dùng bữa cùng với các ông chủ câu lạc bộ của toàn bộ đấu vòng tròn GPL, ở quán ăn gia đình Mính Phủ.
Ông chủ của các câu lạc bộ bao gồm H4 vốn đã có slot đấu vòng tròn đều có mặt, nâng ly chúc mừng vô cùng sôi nổi.
Lúc trước sau khi đấu giá kết thúc, đám người Lâm Thường và Lý Thạch thì đã từng đến nhà hàng Vô Danh ăn một bữa, nhưng lần đó Bùi Khiêm không đi, tìm cớ thoái thác Trương Nguyên đi tiếp đãi.
Chủ yếu là sợ bị tổn hại hai lần tổn thương.
Về phần bữa cơm hôm nay, thực sự là không thể thoái thác.
Bùi Khiêm suy nghĩ, bản thân làm sao cũng phải gặp mặt mấy ông chủ này một lần, làm quen với nhau một chút, đồng thời, cũng phải nói rõ ràng quy tắc của GPL với mọi người.
Hơn nữa, cuộc đấu giá đã qua cách bốn ngày, khả năng bản thân bị xát muối lên vết thương rất thấp, chủ đề nói chuyện chủ yếu vẫn tập trung xoay quanh quy tắc GPL, được xem là cơ hội gặp mặt không tệ.
Bên này là quán của Lý Thạch và Tiết Triết Bân cùng mở, tuy rằng phương diện đồ ăn kém hơn nhà hàng Vô Danh một chút, nhưng địa điểm khá lớn, đều là người mình có thể tùy ý bao quán, cũng sẽ tự do hơn chút.
Hiện tại, quy tắc của GPL đã được công bố, các vị ông chủ vừa ăn vừa tán gẫu, thuận tiện thảo luận quy tắc của GPL, khung cảnh vui vẻ hài hòa.
Lý Thạch nhìn quy tắc GPL tổng giám đốc Bùi gửi xuống, thảo luận điều khoản trong đó với Tiết Triết Bân ngồi bên cạnh.
“Ngươi xem, ta sớm đã nói rồi mà.”
“Người ta thu tiền, đó là đang kiếm tiền cho chính mình, nhưng tổng giám đốc Bùi thu tiền, nhất định là vì mục tiêu lâu dài hơn.”
“Ngươi xem, tổng giám đốc Bùi đã thu tiền chúng ta mua slot, trên thực tế đã phân ra thành ba phần: Xây dựng cơ sở đào tạo người trẻ cho câu lạc bộ, ủng hộ sự phát triển của GDL và đấu giải quán net, duy trì vận hành bình thường của đấu vòng tròn GPL.”
“Nếu là phía ban tổng chức bình thường, chắc chắn chỉ lấy ra một phần dùng để vận hành đấu vòng tròn GPL, tiền còn thừa toàn bộ bỏ vào túi mình.”
“Đương nhiên, ban tổ chức người ta dựa vào bản lĩnh bán slot kiếm tiền, đây cũng không phải chuyện gì đáng trách, nhưng hành vi thế này đánh giá khách quan, thực quá mức thiển cận!”
“Nhìn lại tổng giám đốc Bùi, lấy tiền của câu lạc bộ, đập hết lên trên đấu vòng tròn, tiêu hết cho cơ cấu hạ tầng của giải đấu vòng tròn.”
“Những người chơi thiên tài đó, có thể chơi đấu hạng trước, rồi đấu từ giải quán nét, sau đó đi đấu GDL hoặc gia nhập đội ngũ đào tạo của các câu lạc bộ... mỗi một bước đều có thể đi rất vững chắc.”
“Vả lại hình thức hợp đồng tiêu chuẩn cũng khiến bọn họ không cần lo lắng bản thân bị bẫy rập, nhân tại sẽ không bị mai một.”
“Một khi xây dựng lên thể hệ thế này, là có thể truyền máu vô cùng vô tận cho đấu vòng tròn GPL, quá hoàn mỹ!”