Dù sao thì đã lâu thế này mà Đằng Đạt vẫn dốc hết lòng hết sức cập nhật game cũ không liên quan, chú trọng trải nghiệm của người chơi cũ, thật sự rất hiếm có.
Đa số các công ty game đều không xem trọng lợi ích của người chơi cũ, chỉ cần không phải chuyện mang đến lợi ích cho bản thân sẽ không làm, thậm chí còn làm có hành động làm tổn hại đến người chơi cũ vì lợi ích.
Mà Đằng Đạt thì khách, tuy duy trì game mấy game cũ này không kiếm được tiền gì, thậm chí có thể còn bị lỗ, nhưng vẫn liên tục cập nhật DLC.
Đây là kiểu tinh thần thế nào!
Người chơi nhao nhao thể hiện bản thân cực kỳ cảm động, chẳng phải là DLC sao, mua!
Có cách chơi mới, nội dung mới, DLC cực kỳ có thành ý, không mua còn là người sao?
Nhất định không thể để sự chân thành của Đằng Đạt đối với người chơi cũ bị lãng phí được!
Thứ sáu, ngày thứ 2 tháng 12.
Trong quán cà phê Internet Netfish, Bùi Khiêm vừa uống cà phê, vừa xem xét báo cáo công việc các bộ phận giao cho mình.
Không biết tại sao, vô tình có một loại cảm giác phê duyệt tấu chương.
Hiện tại Bùi Khiêm đã có thể hiểu được tại sao các hôn quân cổ đại đều không thích thượng triều, không thích phê tấu chương, bởi vì đây quả nhiên là một chuyện rất phiền phức, làm gì bằng vung tay che trời ngày ngày ăn uống chơi bời chứ!
Hiện tại sản nghiệp của Đằng Đạt đã rất nhiều, nếu mỗi người phụ trách bộ phận đều chạy một chuyến đế báo cáo công việc thật có hơi không thể xoay sở được, vả lại Bùi Khiêm cũng không muốn như vậy, suy cho cùng hắn cần tự do.
Cho nên, hiện tại sự giám sát của Bùi Khiêm với công việc của các bộ phận Đằng Đạt, chủ yếu là thông qua hai loại phương thức:
Loại đầu tiên chính là các bộ phận định kỳ nội báo cáo công việc, rút ngắn tình hình công việc của tuần này khái quát toàn bộ trong mấy mươi chữ, như vậy Bùi Khiêm có thể biết được những bộ phận này gần đây đang mưu tính những gì để chuẩn bị tốt dự phòng.
Thứ hai chính là họp định kỳ tiến hành báo cáo hai tuần một lần của các quản trị viên tập sự, những báo cáo này sẽ chi tiết hơn một chút, đồng thời cũng có thể đối chứng qua lại với báo cáo mỗi tuần của các bộ phận, đảm bảo độ chuẩn xác của tin tức.
Bùi Khiêm lật báo cáo của các bộ phận gửi đến, báo cáo tuần của bên phía game Thương Dương đã dừng lại.
“Ể, DLC của hai tựa game ‘Con Đường Sa Mạc Cô Độc’ và ‘Người Chế Tác Game’ hôm nay đã chính thức ra mắt rồi sao?”
“Chuyện tốt đó.”
“... Ta không phải người cuối cùng biết tin tức này đó chứ?”
Hai ngày nay Bùi Khiêm ngoài lên lớp, còn tốn không thời gian tập kích ôn tập.
Bởi vì tháng sau đã đến tuần thi rồi, giáo trình năm ba tương đối khó hơn năm nhất năm hai một chút, đề mục cần thi cũng nhiều hơn một chút.
Lúc trước thi cử hay thi kém hơn cái tên khốn Mã Dương khiến Bùi Khiêm cảm thấy sỉ nhục.
Lần này có thể rửa sạch nhục nhã lúc trước hay không?
Nên biết hiện tại Mã Dương bận vô cùng, vừa phải live stream “bán hàng”, vừa phải rải tiền trên Weibo, vả lại hiện tại đã thành hồng nhân trong trường rồi, thậm chí đi trên đường có thể bị người ta nhận ra, không ít bạn học nhìn thấy gương mặt dài bự này đều phải cung kính gọi một tiếng tổng giám đốc Mã.
Cứ như vậy, lão Mã còn phải tranh thủ thời gian để nghiêm túc ôn tập, chuẩn bị thi.
Về phần bên phía Bùi Khiêm, tuy rằng tất cả mọi người của tập đoàn Đằng Đạt đều cho rằng tổng giám đốc Bùi bận hơn tổng giám đốc Mã, nhưng bản thân Bùi Khiêm hiểu rất rõ, thời gian bản thân thật sự làm việc mỗi ngày cùng lắm cũng chỉ tầm hai tiếng.
Cũng chỉ là một tháng trước kết toán, mới thật sự bận.
Cho nên, Bùi Khiêm cảm thấy nếu dưới tình huống thế này vẫn không thi được điểm cao hơn lão Mã, vậy thì thật sự vô lý.
Càng huống hồ, lần này Bùi Khiếm cố tình mượn tập chép của mấy nữ sinh học rất tốt trên lớp, có thể nói là chuẩn bị kỹ càng.
Lần trước không thi thắng lão Mã, Bùi Khiêm đã nghiêm túc suy nghĩ lại, cảm thấy chủ yếu là bởi vì tư thế bản thân ôn tập không đúng.
Mượn tập chép của Mã Dương để ôn tập, cao nhất cũng chỉ thi kém hắn một điểm, sao có thể vượt qua?
Giả theist tập chép của Mã Dương quá lắm chỉ được 70 điểm, vậy dù có ôn tập thế nào cũng đều không thể đột phá 70 điểm được!
Cho nên lần này Bùi Khiêm lén lén lút lút đi mượn tập chép của người khác, chính là muốn có thể mượn khúc cua mà vượt mặt, thắng Mã Dương trên phương diện thành tích một lần.
Nếu không mỗi lần thi đều không thi được cao hơn tên khốn lão Mã này, thì đúng là mất mặt! Rõ ràng bản thân Bùi Khiêm ngay cả lăn lộn cũng không biết lăn lộn sao cho rõ.
Hai hôn nay Bùi Khiêm chuyên tâm ôn tập đồng hời không quan tâm đến chuyện DLC của hai tựa game cũ ra mắt, cho nên mới bất tri bất giác, đợi đến ngày thứ hai DLC ra mắt nhìn thấy báo cáo hằng tuần của bên phía game Thương Dương mới biết.
“Để ta xem thử doanh số nào...”
“Hai con game cũ này đã tồn tại lâu như vậy rồi, mọi người cũng chơi đến ngán rồi, sẽ không có ai thật sự mua DLC của bọn nó chứ? Không phải chứ không phải chứ?”
“Đệt! Cái quái gì vậy chứ?”
Sau khi Bùi Khiêm mở trình duyệt ra xem, chớp mắt không còn bình tĩnh được nữa.
Hôm qua hai DLC ra mắt, lượng tiêu thụ DLC của “Con Đường Sa Mạc Cô Độc” đã đạt đến 250 ngàn bản, còn DLC của “Người Chế Tác Trò Chơi” cũng đã đạt đến 130 ngàn bản!
Đại khái tính toán dựa trên mức giá 5 đồng và 8 đồng, trừ bỏ chia cổ phần, các loại thuế, trong một ngày hai tựa DLC này đã mang lại cho Đằng Đạt thu nhập ròng là hơn hai triệu tệ!
Vả lại đây chỉ mới là thu nhập trong một ngày mà thôi.
Một tuần tới thậm chí là trong vòng tháng tới, những DLC này còn duy trì lợi ích sản sinh, theo sau sự lan tỏa sức ảnh hưởng về sau, lượng tiêu thụ thậm chí có thể sẽ xuất hiện dấu hiệu gia tăng!