Bùi Khiêm rơi vào trong mê mang.
Cái này má nó cái quái gì đang xảy ra vậy chứ!
Hắn thật sự không thể hiểu được tình hình hiện tại, hai tựa game này đều đã ra mắt lâu như vậy rồi! Sớm nên hít bụi trong kho game của các trò chơi rồi chứ?
Kết quả bọn họ cứ ôm lấy hai tựa game này không buông tay là có ý gì chứ? Game này vừa mới ra DLC đã ra sức mua, có bệnh hả!
Ý đồ khiến Bùi Khiêm quyết định phải làm DLC của những tựa game cũ này, có hai cái:
Thứ nhất chính là phân tán nhân thủ của game Thương Dương, để cho Vương Hiểu Tân một người không có sở trường làm về cách chơi làm những DLC này, có thể khiến công tác vận hàng GOG ở nước ngoài chậm lại một chút, cho IOI thời gian xả hơi;
Thứ hai chính là cảm thấy chắc chắn có mấy người chơi, lén lén lút lút cập nhật DLC, vừa tiêu được tiền vừa không có doanh số, một mũi tên trúng hai đích.
Kết quả hiện tại xem ra, tất cả chỉ là ảo tưởng!
Doanh số này có hơi thiếu thực tế!
Hiện tượng cảm giác lớn nhất của Bùi Khiêm chính là mơ hồ và mê mang.
Đã nói Vương Hiểu Tân không giỏi thiết kế cách chơi không phải sao? Đã nói game cũ đã không còn ai chơi không phải sao?
Hiện tại là tình huống gì vậy chứ?
Mang theo cảm giác mơ hồ Bùi Khiêm lướt xuống diễn đàn, sau đó đã nhìn thấy một đoạn bình luận dài nhận được rất nhiều yêu thích của một vị người chơi nào đó.
“Game Đằng Đạt: Thành ý tạo ra ví dụ hoàn hảo cho đôi bên cùng có lợi!”
“Hôm qua nghe nói ‘Con Đường Sa Mạc Cô Độc’ và ‘Người Chế Tác Game’ đã cập nhật DLC, phản ứng đầu tiên của ta là không tin. Hai tựa game này sớm đã qua thời điểm rất lâu rồi, vả lại bản thân game đã là miễn phí, còn cần ra thêm DLC sao? Thật sự có thể kiếm được tiền sao?”
“Ta có hơi mơ hồ, trong tay Đằng Đạt có GOG, vả lại còn đang nghiên cứu phát triển hạng mục game lớn mới, hà tất phải rút thời gian để nghiên cứu phát triển DLC cho những tựa game cũ đã hoàn thành sứ mệnh lịch sử này chứ?
“Nhưng mà bây giờ ta đã rõ rồi, toàn bộ những động thái này của Đằng Đạt đều là kế sách cả!”
“Mọi người đều biết, ‘Con Đường Sa Mạc Cô Độc’ và ‘Người Chế Tác Trò Chơi’ sớm đã miễn phí rồi, cho nên đại đa số mọi người đều đã đi lãnh rồi, thêm một cái cũng vui vẻ đúng không?”
“Ban đầu ta cho rằng kiểu miễn phí này chính là một kế sách quảng bá rất thường thấy, suy cho cùng tuổi thọ của game kết thúc rất nhanh, lượng tiêu thụ không dư được bao nhiêu, bỏ việc chút doanh số kia để khuếch đại sức ảnh hưởng cũng là một lựa chọn không tồi.”
“Nhưng hiện tại ta mới ý thức được, bản ban đầu đã miễn phí, bán DLC cũng là lựa chọn không tệ! Đây hoàn toàn là một cái bẫy!”
“Bởi vì hai tựa game này vốn miễn phí, đã mở rộng số lượng người chơi game rất nhiều, cho nên lúc ra mắt DLC mới, mới có thể có được tiêu thụ tốt như vậy!”
“Vả lại điều càng đáng quý hơn chính là, trên cơ sở cách chơi game một người chơi, DLC lần này lại tăng thêm cách chơi online, trong khoảnh khắc đã kích hoạt được tiềm năng của hai tựa game này, khiến các người chơi cũ tìm được niềm vui mới! Vả lại, game lần này còn chôn trứng phục sinh của game mới Đằng Đạt, càng có lý do đi mua hơn!”
“Cho nên ta nói, game Đằng Đạt là hình mẫu cho thành ý đôi bên cùng có lợi.”
“Nếu là công ty khác, game cũ chắc chắn bỏ xó để nó tự sinh tự diệt, các người chơi cũng chỉ có thể vứt game vào trong kho đắp chiếu.”
“Nhưng mà Đằng Đạt thì khác, bọn họ đồng ý cách một khoảng thời gian sẽ cập nhật game cũ một lần, phương diện này đã bộc lộ được cảm giác trách nhiệm rất mạnh, khiến các người cảm nhận được cảm giác trách nhiệm rất mạnh, khiến các người chơi cảm thấy Đằng Đạt không bỏ rơi bất kỳ một tựa game nào; mặt khác lại dùng cách chơi thú vị và trứng phục sinh toàn bộ cài cắm vào trong game cũ, biến thành một phần của đế quốc game Đằng Đạt, phương thức trước miễn phí sau bán DLC cũng đã thu được tiêu thụ và lợi ích không tệ.”
“Nói thực lòng, thành ý này không phải chuyện gì quá khó làm, nhưng phần lớn công ty không muốn làm, bởi vì cảm thấy không có lợi ích gì đáng nói. Nhưng Đằng Đạt lại làm ngược lại, đủ để thấy đây là một công ty cực kỳ độc lập!”
“Không nói nữa, hai tựa DLC này ta mua trước xem như kính trọng!”
Bùi Khiêm đọc đoạn bình luận này, biểu cảm rơi vào trạng thái đông cứng.
Miễn phí là vì để bán được nhiều DLC hơn?
Cách ngươi đừng chọc với ta, ta hoàn toàn không có ý này!
Nếu không phải hệ thống quy định sản phẩm mới cần định giá, các ngươi có tin ta sẽ cho tất cả DLC đều miễn phí không?
Bùi Khiêm vốn dĩ cho rằng tình hình tệ nhất chẳng qua chỉ là kiếm được chút tin đồn mà thôi, không ngờ thật sự lại có thể có được nhiều người chơi đồng ý moi tiền ra mua vậy nha!
Thực ra hiện tại tỉ lệ người chơi moi tiền ra mua DLC chiếm tổng lượng bản thể game vốn không cao, nhưng bởi vì bản thể của hai tựa game này đều đã miễn phí, người đã tải và chơi quá nhiều, cho nên hiện tại bán một DLC có thể kích hoạt cách chơi mới của game, mới có rất nhiều người chơi mua!
“Chuyện không nên trì trệ, khoản tiền này phải ra tiền nhanh mới được.”
“Đến đầu tư Viên Mộng một chuyến?”
Bùi Khiêm vừa nghĩ đến bản thân lại kiếm được tiền rồi, bèn cảm thấy cả người khó chịu.
Tuy rằng hiện tại cách lúc kết toán vẫn còn gần hai tháng, nhưng hai DLC này cũng sẽ tiếp tục kiếm được tiền.
Khoản tiền này rốt cuộc nên làm gì đây vẫn nên mở dù trước khi mưa đến thôi, sớm đưa tính toán.
Bùi Khiêm đã nghĩ xong, vẫn phải đi đến đầu tư Viên Mộng một chuyến.
Những công ty đầu tư sớm nhất, hiện tại chắc cũng có thể đại khái nhìn thấy được bọn nó rốt cuộc có lợi nhuận hay chưa. Lợi nhuận thì lập tức bán đi, không có lợi tình tiếp tục đầu tư, chắc có thể tiêu sạch được số tiền ngoài ý muốn này.
……
Đầu tư Viên Mộng, phòng họp.