Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1429 - Chương 1429. Lại Là Tiền Từ Trên Trời Rơi Xuống Nữa Hả! (2)

Chương 1429. Lại là tiền từ trên trời rơi xuống nữa hả! (2)
Chương 1429. Lại là tiền từ trên trời rơi xuống nữa hả! (2)

Hạ Đắc Thắng bắt đầu báo cáo tình hình đầu tư của vòng đầu tiên cho tổng giám đốc Bùi.

“Tổng giám đốc Bùi, hiện tại bọn ta tổng cộng đã đầu tư 11 công ty, có 2 công ty đã có dấu hiệu lợi nhuận rõ ràng, 1 công ty có xu thế lợi nhuận rõ rệt, 3 công ty có nhiệt độ không tệ, nhận được sự xem trọng của những nhà đầu tư khác, còn 5 công ty còn lại vẫn chưa có động tĩnh gì, có điều tiền trong tài khoản của công ty vẫn còn rất nhiều, tạm thời không thiếu tiền.”

“Đây là tư liệu chi tiết của các công ty, ngươi xem qua đi.”

Bùi Khiêm đưa tay nhận lấy tài liệu, phát hiện bên trên toàn bộ đều là các báo cáo tài vụ phức tạp, không khỏi váng đầu.

Hắn đặt tư liệu qua một bên: “Ta không những thứ này. Ngươi cứ trực tiếp dựa theo quy định của ta lúc trước, các công ty đã có lợi nhuận, lập tức bán; công ty xuất hiện xu thế lợi nhuận không cần đầu tư thêm nữa, đợi có lời cũng bán đi; không có lời tiếp tục quan sát, tiền tiêu sạch rồi, tiếp tục đầu tư.”

“Tiền kiếm được sau khi bán ra, trực tiếp dựa theo tuần tự đầu tư cho công ty phía sau, tài vụ chúng ta phái đi cũng đã có thể kéo về, phụ trách công ty khác.”

Hạ Đắc Thắng do dự: “Tổng giám đốc Bùi… ví dụ như chúng ta sẽ bán đứt mấy công ty có lời kia để lấy tiền đầu tư cho câu ty sau, thế thì, tiếp tục đầu tư cho công ty lỗ tiền thế nào đây?”

Bùi Khiêm nói: “Để ta.”

Hạ Đắc Thắng gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”

Hạ Đắc Thắng cũng không hỏi nhiều, quy tắc này được tổng giám đốc Bùi đặt ra từ lâu rồi, tuy không hợp lý nhưng vẫn kiên trì thực hiện.

Đối với Bùi Khiêm, thế này mới có thể đảm bảo nhanh chóng tiêu hết tiền trong tay. 

DLC của hai game này bán được không tồi, lại có khoản tiền ngoài ý muốn vào tài khoản, rất phù hợp để lấp hố.

Nhưng… nên lấp cho ai đây?

Bùi Khiêm xem thử, hình như năm công ty không có động tĩnh gì này là lựa chọn tốt nhất, nhưng vấn đề ở chỗ… tiền ở tài khoản bọn họ còn rất nhiều.

Nghĩ thử cũng rất bình thường, vì không có động tĩnh, không phải vì bọn họ tiếc tiền làm marketing sao? Nếu nỡ tiêu tiền thì đã có động tĩnh lâu rồi.

Công ty thế này, tổng giám đốc Bùi phải suy nghĩ cẩn thận khi đưa tiền.

Tiêu tiền chậm như vậy, cần các ngươi có ích gì? 

Nên, vẫn phải sàng lòng từ các công ty có thể tiêu tiền.

“Trong mấy công ty này, công ty nào tiêu tiền nhanh nhất?” Bùi Khiêm hỏi.

Hạ Đắc Thắng đáp ngay: “Đương nhiên là Cô Gái Mì Lạnh của Mạnh Sướng rồi.”

Bùi Khiêm nói tiếp: “Tình hình kinh doanh bên đó thế nào rồi?”

Hạ Đắc Thắng nghĩ nghĩ rồi nói: “Ta đến Đế Đô xem thử một lần, cũng ăn mì lạnh nướng trong đó một lần, nói sao đây, tình hình cửa hàng bây giờ, cũng xem như rất hot.”

“Lúc ta đi, ngoài cửa hàng xếp hàng rất dài, trông có vẻ làm ăn được lắm, một số trang mạng cũng có đưa tin nữa.”

“Nhưng mấy tin này đều tự chi tiền tìm người làm, vì Cô Gái Mì Lạnh chi rất mạnh vào việc marketing này, cụ thể là bao nhiêu thì không nói rõ được.”

“Nhưng… khía cạnh thức ăn thì khẩu vị cũng được, không kém các quan trung cao cấp bình thường là bao, về môi trường, chất lượng và cảm giác hình thích càng tốt hơn. Bây giờ giá các món thương hiệu có hỗ trợ một phần.”

“Có thể khẳng định rằng, trong số những người xếp hàng này, phần lớn là khác đến vì danh tiếng, có thể cũng không phải hoàn toàn.”

Bùi Khiêm: “Món ăn có hỗ trợ?”

Hạ Đắc Thắng gật đầu: “Đúng vậy, ví dụ như món mì lạnh nướng thương hiệu này, thật sự được chiết khấu một hai đồng. Vì nguyên liệu chọn dùng đều đắt nhất trong chuỗi cung ứng, với lại thêm người và vận chuyển, không có chỗ kiếm lời.”

“Đương nhiên khách hàng có thể thử ra hay không lại là chuyện khác…”

“Theo cách nói của Mạnh Sướng, đây gọi là làm ‘điểm tô vẻ ngoài’. Làm giá của sản phẩm thương hiệu lên cao, dùng nguyên liệu tốt nhất, sau đó chiết khấu hạ giá, để khách hàng cảm thấy chắc chắn sản phẩm thương hiệu này đáng giá, như vậy có thể nhanh chóng tăng độ nhận diện, mở rộng thị phần.”

“Mà tiền hỗ trợ này, sau này có thể kiếm lại được qua việc ra mắt những sản phẩm mới.”

“Nhưng trong thời gian ngắn, hy vọng đưa ra sản phẩm mới kiếm được tiền vẫn rất khó, gần như không thể.”

“Nên, cộng hết tất cả những khía cạnh này lại, khiến dự án Cô Gái Mì Lạnh này tiêu tiền rất nhanh. Đương nhiên, độ hot cũng tăng vùn vụt.”

“Ừm…” Bùi Khiêm trầm tư.

Cô Gái Mì Lạnh này, hắn cũng nghe nói rất nhiều lần rồi, mưa dầm thấm đất cũng đã hiểu rất nhiều nội dung của dự án này.

Không thể không nói, Mạnh Sướng là một tay tiêu tiền đỉnh của chóp, công ty khác cầm tiền đầu tư đều là tính toán tỉ mỉ, tiêu như vậy cả năm, nửa năm mới tiêu hết số tiều hai ba triệu, kết quả Mạnh Sướng này lại dám tiêu sạch mục tiêu trong vòng hơn một tháng.

Đối với Bùi Khiêm, đây là kỳ tài tiêu tiền.

Mà Bùi Khiêm do dự, chủ yếu do dự vì rốt cuộc tiền của mình tiêu cho công ty thế nào.

Chắc chắn không thể đầu tư tiếp cho công ty kiếm được tiền, phải bán đứt ngay, cái này không có gì để nói.

Những công ty không kiếm tiền, im hơi lặng tiếng trông có vẻ rất an toàn, nhưng thực tế thì chưa chắc. Vì những công ty thế này tính toán tỉ mỉ lắm, im hơi lặng tiếng là vì bọn họ vẫn chưa bắt đầu marketing. Lỡ đâu lại có tiềm năng, tiếp tục hot thì phải làm sao?

Với lại mấy công ty này tiêu tiền quá chậm, Bùi Khiêm đầu tư cho bọn họ cứ cảm thấy thấp thỏm trong lòng.

Ngược lại, công ty như kiểu Cô Gái Mì Lạnh, tuy tiếng vang lớn nhưng tiêu tiền cũng rất nhanh.

Có câu “kiếm tiền để đổi lấy bình an”, mà đến Bùi Khiêm lại thành “bỏ tiền ra đổi lấy bình an”, mấy công ty này tiêu tiền thì hắn mới vui, nếu không cứ cảm thấy như có một quả bom nổ chậm, không biết sẽ bùm lúc nào.

Xem ra, đầu tư vào Cô Gái Mì Lạnh cũng không có thể là lựa chọn tốt nhất.

Nếu độ hot của Cô Gái Mì Lạnh do quảng cáo từ đầu đến cuối không thể kiếm được tiền, thế thì số tiền đầu tư này như đổ sông đổ biển rồi.

Hết chương 1429.
Bình Luận (0)
Comment