Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1430 - Chương 1430. Chi Tiền Vì An Toàn

Chương 1430. Chi tiền vì an toàn
Chương 1430. Chi tiền vì an toàn

Nếu Cô Gái Mì Lạnh lãi thật, thế thì lúc đó lại bán đứt là xong.

Bùi Khiêm nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng hạ quyết tâm: “Công ty không có lãi, tiền cũng chưa tiêu hết kia, xem tình hình rồi đầu tư thêm một hai triệu, không cần đầu tư nhiều.”

“Bên Cô Gái Mì Lạnh, đầu tư sáu triệu.”

Hạ Đắc Thắng cũng không hỏi nhiều, gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”

Đột nhiên Bùi Khiêm lại nghĩ đến gì đó, nói: “Đúng rồi, sáu triệu cho Cô Gái Mì Lạnh này có một yêu cầu. Bảo mật tuyệt đối, để Mạnh Sướng không thể tiết lộ số tiền này là của Đằng Đạt trong bất kỳ tình huống nào.”

Hạ Đắc Thắng thoáng sững sờ, vẫn gật đầu: “Được.”

Hắn cũng không rõ rốt cuộc suy nghĩ của tổng giám đốc Bùi trong khoảng thời gian này là đánh cờ mấy vòng, cụ thể là tầng thứ mấy, nhưng tổng giám đốc Bùi đã quyết định muốn đầu tư, thế thì chắc chắn đã bày mưu tính kế rồi, ắt đã nắm chắc trong lòng.

Bùi Khiêm lại lật lật tài liệu trước mặt một cách tượng trưng, cảm thấy bây giờ không có gì sơ hở rồi.

Công ty không kiếm tiền được thì tiếp tục đầu tư tiền, ít nguy hiểm thì đầu tư ít, nguy hiểm nhiều thì đầu tư nhiều, rất hợp lý.

Nguyên nhân phải nhấn mạnh giữ bí mật sáu triệu này chủ yếu là vì lo lắng tình huống như “Học Bá Mau Đến”. Nếu nhiều người đầu tư nghe nói đầu tư Viên Mộng chi mạnh tay, thẳng thừng đập cho Cô Gái Mì Lạnh sáu triệu, thế có nhao nhao đầu tư theo không, có làm cho giá trị công ty này tăng vọt không đây?

Đến lúc đó hot thật thì phải làm sao đây?

Đầu tư vào công ty khách toàn một hai triệu, chỉ có bên Cô Gái Mì Lạnh này là đập tận sáu triệu, chắc chắn sẽ có nghi ngờ, hậu quả không thể khống chế được.

Nên Bùi Khiêm mới đặc biệt yêu cầu, điều kiện tiên quyết để Mạnh Sướng lấy được số tiền đầu tư này là giữ bí mật nguồn của số tiền này.

Đương nhiên Bùi Khiêm cũng không hy vọng tin tức này có thể hoàn toàn được che đậy, kẽ kín không lọt gió, chỉ hy vọng có thể lâu hơn chút, ảnh hưởng nhỏ một chút.

Dựa vào tốc độ tiêu tiền của Mạnh Sướng, chắc chắn có thể tiêu sạch tiền trước khi tin tức này truyền ra, thế là được rồi.

……

Sau khi tổng giám đốc Bùi đi, Hạ Đắc Thắng bắt đầu gọi điện chọn mấy người sáng lập mấy công ty.

“Alo? Giám đốc Trịnh. Là thế này, Đằng Đạt chúng ta chuẩn bị chuyển nhượng toàn bộ cổ phần của công ty các ngươi, cổ đông khác có quyền ưu tiên khi mua, các ngươi thương lượng thử xem, xem thử muốn dẫn bên thứ ba vào không…”

Công ty của giám đốc Trịnh đã là một trong hai công ty xuất hiện lợi nhuận rồi.

Giám đốc Trịnh bên kia đầu dây nghe Hạ Đắc Thắng nói muốn chuyển nhượng toàn bộ cổ phần, trong thoáng chốc hắn sững sờ.

Theo quy định của pháp luận, cổ đông công ty không thể tùy tiện rút vốn, sẽ tạo thành tội rút vốn, ắt phải thông qua việc chuyển nhượng qua các kênh bình thường.

Nhưng vấn đề ở chỗ… Vì sao Đằng Đạt muốn mua cổ phần?

Giám đốc Trịnh cảm thấy hơi hoang mang, không đúng lắm, chẳng phải công ty chúng ta kiếm được tiền sao, không phải vừa mới thấy ánh mặt trời sao? Kết quả Đằng Đạt nóng lòng muốn bán hết cổ phần?

Tổng giám đốc Bùi không phải người có tầm nhìn hạn hẹp như thế nhỉ?

Với lại, đây không thể xem là tầm nhìn ngắn, là do đầu óc không linh hoạt, người bình thường không thể làm ra chuyện ngu ngốc thế này được.

Tổng giám đốc Bùi là người ngu ngốc sao? Đương nhiên không phải rồi!

Nên giám đốc Trịnh mới cảm thấy vô cùng nghi ngờ.

Giám đốc Trịnh im lặng lúc lâu mới nói: “Giám đốc Hạ, thật sự không giấu gì, nếu ta có thể ăn hết tất cả cổ phần trong tay Đằng Đạt như những cổ đông khác, thế thì nằm mơ cũng cười tỉnh.”

“Nhưng ta không muốn làm vậy, vì làm người không thể quên nguồn cội.”

“Lúc công ty chúng ta khó khăn nhất, là Đằng Đạt giơ tay giúp đỡ, cung cấp tiền cứu chúng ta. Bây giờ tình hình tài vụ của công ty đã chuyển biến tốt, thấy được ánh bình minh rồi, cũng có thể có lãi rồi, dù là ra ngoài tìm nguồn khác hay bước chắc từng bước từ từ phát triển, đều có thể phát triển rất tốt.”

“Thế giám đốc Hạ vì sao các ngươi lại muốn chuyển nhượng cổ phần? Bây giờ chuyển nhượng cũng không kiếm được bao nhiêu tiền? Ngươi nhất định phải tin chúng ta, tiếp tục duy trì cổ phần chắc chắn có thể kiếm được nhiều hơn…”

Hạ Đắc Thắng cười cười: “Giám đốc Trịnh, không phải không tin các ngươi, tuyệt đối không phải. Có điều đây là quy định của tổng giám đốc Bùi, công ty kiếm được tiền chúng ta sẽ chuyển nhượng cổ phần về. Về phần vì sao, ta không biết, ngươi cũng không cần hỏi nhiều, ta cũng là người thực thi thôi.”

Bên kia điện thoại im lặng rất lâu.

Một lúc lâu sau giám đốc Trịnh mới cảm thán: “Thì ra là vậy, ta hiểu rồi.”

“Tổng giám đốc Bùi dã tặng than trong trời tuyết! Giơ tay giúp đỡ lúc chúng ta khó khăn nhất, sau khi chúng ta vượt qua khó khăn thì lui về, tấm lòng thế này thật sự khiến người ta phải kính phục!”

“Dù mục đích của tổng giám đốc Bùi kết thiện duyên một cách rộng rãi, hay đơn giản là giúp người làm niềm vui, chúng ta cũng sẽ nhớ mãi ơn tình này!”

“Ngươi yên tâm, sau này Đằng Đạt mãi mãi là bạn của chúng ta, chắc chắn chúng ta sẽ báo đáp ơn tình này!”

Người có thể làm đến ông chủ công ty đều không phải người ngu ngốc, suy nghĩ một chút là hiểu được nguyên do bên trong.

Theo lý thuyết, đầu tư có công ty mới lập là hành động đầu tư có nguy hiểm lớn nhất, vì đa số các công ty sẽ đóng cửa, phá sản, chỉ có số cực kỳ ít mới có thể đi đến cuối cùng.

Mà những đầu tư muốn đầu tư vào công ty mới lập, hy vọng mười công ty có một công ty làm lớn, bù đắp cho tổn thất của mấy công ty còn lại.

Một khi xuất hiện một công ty triển vọng, chắc chắn cũng phải dốc hết khả năng để duy trì cổ phần đang có, tìm cơ hội thích hợp nhất bán ra, đảm bảo tối ưu hóa lợi nhuận bản thân.

Bây giờ công ty của giám đốc Trịnh vừa chuyển biến tốt, nhìn kiểu gì cũng không giống dáng vẻ cao điểm nhất.

Hết chương 1430.
Bình Luận (0)
Comment