Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1432 - Chương 1432. Thủ Đoạn Lúc Gần Lúc Xa Của Tổng Giám Đốc Bùi

Chương 1432. Thủ đoạn lúc gần lúc xa của tổng giám đốc Bùi
Chương 1432. Thủ đoạn lúc gần lúc xa của tổng giám đốc Bùi

Cái gọi là quyền ưu tiên bán ra tức là, người đầu tư và người sáng lập thỏa thuận với nhau, nếu có bên thứ ba mua cổ phần của người sáng lập, trong điều kiện ngang hàng, người đầu tư có quyền ưu tiên bán, còn hạn chế quyền chuyển nhượng cổ phần tức là, trước thời gian nhất định, công ty (ví dụ như IPO hoặc trước M&A), người sáng lập không được bán cổ phần của mình.

Nói theo cách dễ hiểu chính là hạn chế những người sáng lập bán cổ phần lấy tiền.

Thật ra đây là chuyện rất thường thấy, vì đối với nhà đầu tư đầu tư vào dự án là đầu tư vào con người, nếu sau khi đầu tư tiền, đẩy được giá trị công ty đó lên cao, người sáng lập lại rời bỏ công ty, thế thì làm sao để đảm bảo được công ty có thể tiếp tục phát triển?

Đương nhiên nhà đầu tư hy vọng người sáng lập sống túng thiếu mãi, vậy mới có thể dốc hết sức khởi nghiệp, kiếm tiền cho nhà đầu tư.

Mà đối với Mạnh Sướng thì đó đương nhiên là điều kiện không thể chấp nhận được.

Mục đích hắn bỏ công sức thế này là vì hiện kim, kết quả bọn họ không cho ta đổi ra tiền mặt, thế mà được à?

Chẳng lẽ ta thật sự phải cực khổ làm công cho các ngươi cả đời hay sao?

Thế nên Mạnh Sướng không chấp nhận điều kiện này, thay vào đó hắn đợi thời cơ, đợi thời cơ khi mà quyền được lên tiếng của hắn tăng lên.

Nếu công ty phát triển quá nhanh, trở thành một chiếc bánh thơm ngon khiến vô số người đầu tư muốn chia phần, vậy thì đương nhiên sẽ có nhà đầu tư tranh nhau đầu tư vào, Mạnh Sướng không cần phải ký kết với những điều kiện đầy tính hạn chế như thế nữa.

Mà đầu tư của tổng giám đốc Bùi chính là cơ hội rất tốt.

Vì trong mắt nhiều người, tổng giám đốc Bùi là hướng gió của ngành đầu tư, chuyện tổng giám đốc Bùi bỏ thêm sáu triệu vào Cô Gái Mì Lạnh chính là tín hiệu rõ ràng, chắc chắn sẽ có người nối gót theo đuôi, đồng thời điều kiện cũng sẽ thoải mái hơn.

Đây là bước đi quan trọng đối với Mạnh Sướng!

Vì hắn đốt tiền rất nhanh, nếu đốt được nửa chừng mà hết tiền, thế thì sẽ rơi vào cảnh rất lúng túng.

May thay, tổng giám đốc Bùi ra tay rồi!

Mạnh Sướng cố kiềm chế niềm vui sướng trong lòng: “Cảm ơn giám đốc Hạ, cảm ơn tổng giám đốc Bùi, ta nhất định sẽ…”

Hắn còn chưa nói xong thì đã bị Hạ Đắc Thắng ngắt lời: “Đừng vội, tổng giám đốc Bùi có điều kiện.”

“Điều kiện là ngươi phải giữ bí mật tuyệt đối chuyện Đằng Đạt đầu tư thêm sáu triệu, không được để lộ bất kỳ tin tức nào. Điều này xem như là điều khoản bảo mật trong thỏa thuận đầu tư, không được làm trái.”

Mạnh Sướng: “?”

Tâm trạng hắn vốn đang vui mừng khôn xiết, nghe đến đây chợt hoang mang như bị giáng một gậy vào đầu.

Giữ bí mật?

Vì sao chứ?

Mạnh Sướng cảm thấy rất khó hiểu.

Nếu là nhà đầu tư khác, bình thường bọn họ sẽ giới hạn nhà sáng lập bán cổ phần lấy tiền. Mà Mạnh Sướng bạo gan đoán tổng giám đốc Bùi sẽ không làm vậy, vì những lúc tổng giám đốc Bùi đầu tư, hình như chưa từng sắp đặt điều khoản nào tương tự thế.

Vậy nên hắn mới coi trọng đầu tư của tổng giám đốc Bùi đến vậy.

Sự thật chứng minh suy đoán của hắn chính xác, tổng giám đốc Bùi không hạn chế thật, nhưng không ngờ tổng giám đốc Bùi lại đưa ra yêu cầu về phương diện bảo mật!

Cái này xem như là đánh ngay vào sườn mềm của Mạnh Sướng, không chí mạng nhưng rất khó chịu!

Mạnh Sướng có cần số tiền đầu tư này không? Đương nhiên là cần rồi. Nhưng mục đích của hắn không chỉ là để Cô Gái Mì Lạnh đốt tiền thêm một hai tháng, mà là vì muốn lôi kéo thêm nhiều vốn của nhà đầu tư, đẩy cao giá trị công ty.

Nói cách khác, phải công bố chuyện này đến các nhà đầu tư thì mới có giá trị.

Nếu không đó chỉ đơn giản là sáu triệu nhạt nhẽo, chỉ giúp Cô Gái Mì Lạnh tiêu tốn thêm một khoảng thời gian nữa mà thôi.

Nhưng Mạnh Sướng lại không có lý do không nhận số tiền này.

Vì số tiền này của tổng giám đốc Bùi không giới hạn người sáng lập bán cổ phần lấy tiền, tốt hơn điều kiện của những nhà đầu tư khác rất nhiều.

Với lại, vẫn phải tiếp tục chống đỡ mặt tiền của Cô Gái Mì Lạnh, vẫn phải tiếp tục tiêu tốn, không thể gián đoạn tiền vốn, một khi gián đoạn là bữa tiệc này sẽ tàn.

Thế nên, số tiền này vừa hay kẹt ngay ở điểm cao hơn giới hạn trong lòng Mạnh Sướng một chút, bỏ thì tiếc, ăn thì nhạt.

Hạ Đắc Thắng ở bên kia đầu dây, hỏi: “Có vấn đề gì sao?”

Mạnh Sướng phản ứng lại rất nhanh, vội nói: “Không có vấn đề gì hết!”

Hạ Đắc Thắng cũng không nói gì thêm, chỉ cổ vũ vài câu bảo hắn cố gắng hơn rồi ngắt máy.

Mạnh Sướng thở phào, trên mặt thoáng vẻ lo lắng.

Trải qua kinh nghiệm mấy lần trước, Mạnh Sướng đã rất rõ ràng, cò kè mặc cả vấn đề này không có ý nghĩa gì cả, tính cách của tổng giám đốc Bùi nói một là một nói hai là hai, hoàn toàn không có cơ hội trả giá.

Bây giờ mà không lấy số tiền này thì e rằng sau này còn cái nịt luôn, so với số tiền hắn phải giới hạn việc bán cổ phần khác, số tiền này vẫn thoải mái hơn.

Mạnh Sướng không khỏi cảm thán, tổng giám đốc Bùi quả là thâm sâu khó dò, từ lúc qua lại đến giờ, mỗi bước đi của tổng giám đốc Bùi đều khiến hắn rất khó chịu!

Từ khởi đầu khi Mạnh Sướng có được đầu tư, không thể không chấp nhận để Đằng Đạt cử tài vụ đến; đến khoản đầu tư thứ hai phải bảo mật bây giờ.

Nếu đánh giá về mức độ hài lòng, thế thì độ hài lòng của Mạnh Sướng mỗi lần tầm sáu mươi điểm.

Nếu số điểm này thấp hơn thì có thể Mạnh Sướng phải từ bỏ, sẽ không có thương hiệu Cô Gái Mì Lạnh này.

Tổng giám đốc Bùi có thể kiểm soát số điểm vừa vặn, giẫm vào ngay giới hạn tâm lý của Mạnh Sướng, để hắn khởi nghiệp nhưng lại luôn đưa ra vài hạn chế trông thì có vẻ không đáng kể, nhưng khiến Mạnh Sướng rất khó chịu.

Bây giờ điều khiến Mạnh Sướng lo lắng nhất là, hắn không biết suy nghĩ của mình rốt cuộc có bị tổng giám đốc Bùi nhìn thấu không?

Hết chương 1432.
Bình Luận (0)
Comment