Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1507 - Chương 1507. Cách Một Con Phố!

Chương 1507. Cách một con phố!
Chương 1507. Cách một con phố!

“Quán net ở đây không nhiều, dù sao văn hóa quán net ở nước ngoài cũng không đặc biệt thịnh hành.”

“Xem xét các yếu tố như khoảng cách, môi trường, cấu hình máy tính thì chỉ có một quán là thích hợp nhất.”

“Ta đã bao tất cả máy của cả hai tầng của quán net đó, sau này chúng ta sẽ huấn luyện ở đây. Có điều mọi người phải chuẩn bị tốt tâm lý, mặc dù là quán net điều kiện tốt nhất gần đây nhưng cũng không chắc có thể đạt tới cấp độ như quán cà phê Internet Netfish.”

Phan Anh có hơi bất ngờ: “Hả? Trực tiếp bao cả quán rồi sao? Liệu có lãng phí không?”

Ngô Việt lắc lắc đầu nói: “Không lãng phí, ngược lại còn tiết kiệm.”

“Phí Internet ở đây không giống như trong nước, rất đắt, một tiếng đồng hồ phải mất 10 đô, ba tiếng là 18 đô, bao máy một ngày lại chỉ cần 20 đô. Bởi vì phần lớn người chơi ở đây chỉ chơi 1~3 tiếng đồng hồ, vì thế giá cả mới được định như vậy.”

“Chúng ta ngoài ở lại khách sạn nghỉ ngơi ra thì đều huấn luyện ở đây, ta đã hỏi trước ông chủ rồi, máy ở sảnh lớn tầng 1 có rất nhiều, có đến hơn 100 máy, tầng hai thì chỉ có chưa tới 30 máy, tầng hai thì môi trường tốt hơn chút, bao trọn một ngày cũng chỉ khoảng 600 đô, không đắt.”

“Như vậy cứ đến thì không cần lo bị người lạ làm phiền nữa, cũng không cần lo lắng vấn đề chiến thuật sẽ bị lộ ra ngoài.”

Phan Anh vô cùng hưng phấn gật đầu nói: “Được đó, hoàn hảo! Vậy thì chúng ta tranh thủ thời gian bắt đầu luyện tập thôi, ta có chút không chờ thêm được rồi!”

Hơn hai tiếng sau, Triệu Húc Minh và các thành viên của hai câu lạc bộ cũng đã đến cửa khách sạn Courtyard với đôi mắt ngái ngủ.

Mặc dù khoảng cách từ sân bay đến đây cũng không coi là xa, nhưng khi rời khỏi sân bay cầm theo hành lý phải chờ một loạt các thủ tục, cũng tốn không ít thời gian.

Các tuyển thủ ai nấy đều mặt mày ủ rũ, cảm giác hoàn toàn nhờ vào một luồng tiên khí để chống đỡ.

Mặc dù bọn họ đã ngủ tám tiếng rồi, nhưng ghế của hạng phổ thông quả thực là không thể nào ngủ yên được, thỉnh thoảng cứ hai ba tiếng lại tỉnh một lần, sau khi tỉnh lại vì toàn thân đều mỏi nhừ nên rất khó tiếp tục đi vào giấc ngủ, chỉ có thể xem phim một cách nhàm chán.

Tóm lại, không phải là mọi người đều nghỉ ngơi tốt, có thể nói là đi lại vất vả, trên quần áo toàn là nếp nhăn, kiểu tóc cũng rất là lộn xộn, hận không thể ngay lập tức tới khách sạn để tắm rửa, sau đó ngủ một giấc.

Trong lòng Triệu Húc Minh thầm nói, cũng may người của hạng thương gia được ưu tiên rời khỏi sân bay trước, bằng không đến khi đó lại chạm mặt nhau ở sân bay thì ngượng biết bao!

Hắn có thể tưởng tượng ra dáng vẻ tràn đầy năng lượng của đám người Ngô Việt rời đi từ trên hạng thương gia, rồi lại nhìn trạng thái của bản thân…không thể tệ hơn được nữa.

Cuối cùng cũng đã đến khách sạn!

Các thành viên nhìn tòa nhà khí thế của khách sạn Courtyard trước mặt, những mệt mỏi trên đường đi cũng coi như là đã được xoa dịu, trong ánh mắt của từng người đều lộ ra sự kích động.

Lần này, khách sạn chính thức mà công ty Finger sắp xếp cho các câu lạc bộ chính là khách sạn Courtyard này, đợi sau khi giải vô địch thế giới bắt đầu thì có thể ở miễn phí.

Khách sạn Courtyard đại khái tương đương như khách sạn 4 sao tầm trung, cũng coi như là khá nổi tiếng, bất cứ ai đến đây ở cũng chưa từng nói là điều kiện không tốt.

Cửa chính của khách sạn là một đại sảnh hình cung lõm vào bên trong, phía trên còn có một tấm biển quảng cáo rất to, xem ra là rất khí thế.

Khi mọi người vừa định bước vào thì nghe thấy có thành viên nói: “Ây, tòa nhà cao tầng đối diện bên đường là nơi nào vậy?”

Những người khác vừa quay đầu lại chỉ nhìn thấy đối diện cách một con phố có một tòa nhà cao chọc trời màu xanh nước biển.

Tòa nhà này của khách sạn Courtyard mặc dù cũng rất cao, nhưng so với tòa đối diện thì hoàn toàn không cùng đẳng cấp, cái sau đã có thể coi là cột mốc kiến trúc, ước tính cao khoảng hơn 200 mét.

Triệu Húc Minh nói: “Ồ, kia là khách sạn Ritz-Carlton, giá cả vào khoảng gấp ba lần bên này.”

Các thành viên không nhịn được mà lũ lượt líu cả lưỡi, vô cùng hiểu ý mà không đề cập tới vấn đề này nữa.

Đắt gấp ba lần cũng được sao?

Bên này một phòng hai người đã khoảng một nghìn đồng bên đó thì phải khoảng hai nghìn năm trăm trở lên, khoảng cách về giá cả này quả thực rất lớn.

Có điều hai khách sạn này chỉ cách nhau một con phố, vừa hay là ở đối diện, đến đấu trường chỉ khoảng 200 mét, xét về tính nhanh gọn thì hoàn toàn giống nhau.

Hơn nữa, ở khách sạn Courtyard cũng đã khá tốt rồi, nếu ở tòa đối diện thì là gia đình gì đây? Phải hài lòng với những gì đang có.

Các thành viên chỉ đành an ủi bản thân như vậy.

Nhưng những người này vừa định bước vào đại sảnh của khách sạn, lại quên mất một chuyện, liền nhìn thấy một đám người đi ra từ khách sạn Ritz-Carlton đối diện cười cười nói nói, người nào người nấy tràn đầy tinh thần bên chiếc xe bus dừng ở chỗ không xa.

Ba cameraman quay phim vẫn cẩn thận đi theo phía sau quay phim.

Tuy khoảng cách không quá gần, nhưng đám người Triệu Húc Minh cũng vừa nhìn đã nhận ra nhóm người kia là câu lạc bộ FV, dù sao đang ở nơi đất khách quê người thì tất cả đồng bảo đều sẽ tự khắc nhận ra nhau.

Chỉ thấy chiếc xe bus nhanh chóng nổ máy, chở một xe thành viên không biết là đi đâu.

Đám người Triệu Húc Minh rơi vào trầm mặc, ngượng ngùng.

Thực ra trước đây thành viên của hai câu lạc bộ cũng không có cảm thấy có gì đặc biệt, cảm thấy khách sạn đối diện mặc dù tốt, nhưng không có liên quan gì đến mình, phần lớn là các ngôi sao nổi tiếng, đại gia có tiền mới ở đó.

Nếu như công ty Finger đã thống nhất sắp xếp tất cả thành viên của câu lạc bộ ở khách sạn Courtyard, điều kiện ăn ở của mọi người đều là như nhau, vậy thì không cần thiết phải yêu cầu gì nhiều.

Hết chương 1507.
Bình Luận (0)
Comment