Rank cao cũng chỉ có thể duy trì một chút cảm giác mà thôi, không có ý nghĩa quá lớn với việc trau dồi chiến thuật của chiến đội. Cho dù một tướng nào đó trong rank cao nổi bật lên có thể cho thấy được meta của phiên bản mới, nhưng muốn sử dụng meta này vào trong thi đấu, còn kém mười vạn tám nghìn dặm.
Huấn luyện với câu lạc bộ khác cũng không cần thiết lắm, bởi vì thông qua luyện tập đạt được thông tin chiến thuật là một loại hành vi song hướng.
Nếu như luyện tập thi đấu với đội ngũ Âu Mỹ, như vậy chắc chắn sẽ dùng ra một số kịch bản mới, một khi thắng, đội ngũ Âu Mỹ cũng sẽ nhận được gợi ý, cũng nghiên cứu về hướng này.
Đến lúc đó chênh lệch chiến thuật tích lũy của hai bên sẽ thu nhỏ lại.
Đương nhiên, điều này thoạt nhìn sẽ tương đối giống như có chút mù quáng tự đại, nhưng điểm mấu chốt trong này nằm ở chỗ, rốt cuộc chiến thuật của ai tiên tiến hơn?
Hiển nhiên câu lạc bộ FV càng tự tin hơn với nhóm phân tích số liệu của mình.
Dù sao nhóm phân tích số liệu là do những nhân vật cao siêu như nhà thiết kế tự mình ra tay, còn có huấn luyện viên câu lạc bộ DGE tham dự, cộng thêm năng lực cá nhân của tuyển thủ, càng có khả năng tìm được đáp án hơn!
Lần này, tất cả mọi người trong câu lạc bộ FV đều nín thở.
Mới đánh một trận tứ kết đã bị loại? Đây tuyệt đối là kết quả không thể chấp nhận!
Tổng giám đốc Bùi sắp xếp cho chúng ta điều kiện tốt như thế, hậu cần bảo đảm như thế, nếu như chúng ta không giành được thành tích tốt, sao còn mặt mũi về nước gặp tổng giám đốc Bùi?
Phải toàn lực ứng phó!
Thứ hai, ngày 26 tháng 12.
Buổi sáng, Bùi Khiêm ngủ đến lúc tự nhiên tỉnh. Hắn có phần không tình nguyện bò dậy khỏi trên giường, đi đánh răng rửa mặt.
“Nếu không hôm nay không đến công ty vậy...”
“Đáng ghét, bắt đầu từ hôm nay nhất định phải cố gắng ôn tập!”
Bùi Khiêm vừa đánh răng vừa chán nản, đồng thời âm thầm quyết định.
Hai ngày trước là cuối tuần, bản thân Bùi Khiêm cũng không nhớ nổi đã làm những gì, hình như chỉ là ở nhà ngủ nướng, chơi game, lướt web, sau đó hai ngày chớp mắt là qua.
Vốn dĩ Bùi Khiêm là định tìm một nơi yên tĩnh cố gắng ôn tập.
Dù sao thấy thi tuần cũng sắp đến, vì hoàn thành mục tiêu vượt qua của lão Mã, hắn phải dành ra một chút thời gian để cố gắng ôn tập.
Nhưng vấn đề ở chỗ, ai cũng biết thời gian giống như nước trong bọt biển, chen tí là sẽ có, nhưng có lúc muốn chen lại không có hơi sức.
Bùi Khiêm cảm thấy thời gian của mình càng giống như nước trong sa mạc, lúc nào cũng vừa hơi mất tập trung là trôi đi đã bằng tốc độ ánh sáng.
Hơn nữa còn có một thứ quấy nhiễu rất lớn, chính là vấn đề tâm trạng.
Từ thứ hai đến thứ sáu, bên công ty đi làm bình thường, Bùi Khiêm thường xuyên phải theo dõi, xử lý một số chuyện trên công việc, ví dụ như phải kịp thời đưa ra quyết định, tiêu tốn tinh lực, không có thời gian ôn tập.
Thứ bảy, chủ nhật, công ty được nghỉ, theo lý thuyết Bùi Khiêm đã có thời gian ôn tập, thế nhưng hắn lại ở nhà chẳng muốn động đậy.
Thứ hai đến thứ sáu làm việc bận bịu như vậy, cuối tuần còn không được nghỉ ngơi đàng hoàng? Thả lỏng lỏng một chút?
Kết quả không hiểu sao tất cả thời gian đều biến mất.
Bùi Khiêm cũng không nhớ rõ đây rốt cuộc là lần thứ mấy bản thân quyết định sẽ bắt đầu ôn tập đàng hoàng từ hôm nay, nhưng tiến độ ôn tập vẫn cực kỳ đáng lo, ngay cả vở ghi chép sớm đã photo sẵn đến bây giờ cũng còn chưa xem được mấy tờ.
Quá khó khăn.
Sau khi rửa mặt xong, Bùi Khiêm lau mặt, sau đó ngồi trên ghế sô pha bắt đầu xem vở ghi chép để ôn tập.
Năm phút sau, hắn cầm điện thoại lên, lướt một lát theo thói quen.
“Hửm? Tổng giám đốc Lý và Tiết Triết Bân đầu tư vào Cô Gái Mì Lạnh “
Nhìn thấy tin nhắn Hạ Đắc Thắng gửi tới, Bùi Khiêm nháy mắt cảnh giác, cau mày.
Trên đầu hắn tựa như xuất hiện một chữ lớn đỏ tươi: Nguy!
Bùi Khiêm lập tức đứng dậy, đi đi lại lại hai vòng trong phòng khách.
Tổng giám đốc Lý xem Bùi Khiêm như chong chóng chỉ chiều gió của đầu tư, sao Bùi Khiêm không xem tổng giám đốc Lý như dây cảnh báo đầu tư chứ?
Bùi Khiêm sớm đã từng cẩn thận nhớ lại kinh nghiệm đau đớn đầu tư kiếm tiền của mình, phát hiện trong phần lớn lợi nhuận, tổng giám đốc Lý đều phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng.
Rất nhiều hạng mục lúc trước đang thua lỗ rất tốt, tổng giám đốc Lý mang theo những nhà đầu tư khác vừa gia nhập, tình hình lập tức chuyển tiếp đột ngột, bỗng nhiên bắt đầu kiếm tiền!
Mà bây giờ tổng giám đốc Lý lại đầu tư vào Cô Gái Mì Lạnh, đây chính là một tín hiệu rõ ràng.
Sắp có chuyện!
Kế hoạch vốn dĩ của Bùi Khiêm là lấy hai triệu, hai triệu đầu tư cho Mạnh Sướng, mang tính tượng trưng mua chút cổ phần, mục đích chủ yếu là vì lặng lẽ đốt tiền, không nói không rằng lỗ tiền.
Thế nhưng bây giờ tổng giám đốc Lý lại bỏ tiền đầu tư, đây là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm, nó đại diện cho hạng mục Cô Gái Mì Lạnh này quá nửa là phải kiếm bộn tiền rồi!
Nghĩ tới đây, Bùi Khiêm như ngồi trên chông, cảm giác kế hoạch lỗ tiền của mình trước đây e rằng sẽ bị lật đổ hoàn toàn.
Nếu như dựa theo kế hoạch đã định tiếp tục cho hai triệu, lỡ đâu định giá của Cô Gái Mì Lạnh lại tăng mạnh một đợt, chẳng phải là lại kiếm lời một khoản?
Tuyệt đối không được!
Bùi Khiêm hiện tại tái mét mặt mày, cảm thấy mình sắp mắc chứng PTSD bởi vì kiểu đầu tư của tổng giám đốc Lý mất rồi, cho nên lập tức quyết định lật đổ toàn bộ kế hoạch lỗ tiền lúc trước, bỏ chạy thật nhanh!
Sau khi suy nghĩ trong chốc lát, Bùi Khiêm lập tức gọi điện cho Hạ Đắc Thắng.
“Bán hết cổ phần mua hai triệu lúc trước, lập tức! Bán cho ai cũng được, giá cao giá thấp gì cũng không sao hết, bán đi là được!”
Đầu bên kia điện thoại hiển nhiên là ngớ ra một hồi.
Hắn hơi khó hiểu, tổng giám đốc Bùi lại đang làm gì nữa đây?