Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1517 - Chương 1517. Trận Đấu Sắp Bắt Đầu (2)

Chương 1517. Trận đấu sắp bắt đầu (2)
Chương 1517. Trận đấu sắp bắt đầu (2)

Chút tiền lẻ hai triệu này cũng không mua được bao nhiêu cổ phần, sao còn sốt ruột bán đi như thế? Trong thời gian ngắn này đổi tới đổi lui, kiếm tiền thì đừng mong đợi, không lỗ tiền là tốt lắm rồi.

Hành động này thật khiến người ta không thể hiểu nổi, cực kỳ ảo ma.

Nhưng nghe giọng điệu của tổng giám đốc Bùi kiên quyết như thế, Hạ Đắc Thắng đột nhiên lại cảm thấy chắc chắn là tổng giám đốc Bùi là có ý tưởng gì đó cao minh hơn.

Hạ Đắc Thắng cũng không dám hỏi nhiều, lập tức đồng ý.

Sau khi cúp máy, Hạ Đắc Thắng bắt đầu cẩn thận phân tích ý đồ hành động này của tổng giám đốc Bùi.

“Ta vừa gửi tin tổng giám đốc Lý đầu tư vào Cô Gái Mì Lạnh cho tổng giám đốc Bùi không bao lâu, tổng giám đốc Bùi lập tức bảo ta bán đi cổ phần trong tay, thậm chí chỉ cần nhanh, ngay cả giá rẻ cũng bán.”

“Chẳng lẽ… đây là chuyện tổng giám đốc Bùi và Tổng giám đốc Lý đã thương lượng trước? Hoặc là một loại ăn ý giữa những nhà đầu tư đỉnh cấp? Chẳng lẽ lúc trước tổng giám đốc Bùi tiêu khoản tiền nhỏ hai triệu, mua một chút cổ phần, là có ý nghĩa gì đặc biệt?”

Hạ Đắc Thắng càng nghĩ, càng cảm thấy hình như việc này không đơn giản.

Tổng giám đốc Lý và tổng giám đốc Bùi dường như đang phối hợp, giống như đã sớm thương lượng trước.

Nhưng mà Hạ Đắc Thắng cũng chỉ mơ hồ cảm thấy trong này có thể có bẫy, nói không rõ ràng bẫy này rốt cuộc là gì.

Sau khi suy nghĩ nhiều lần mà không có kết quả, Hạ Đắc Thắng vẫn là dựa theo yêu cầu của tổng giám đốc Bùi thành thật làm theo, bấm số của Mạnh Sướng.

...

“Lại muốn bán?”

“Không phải, chút đỉnh cổ phần như thế cũng muốn bán hả?”

Đầu bên kia điện thoại, Mạnh Sướng nhận được điện thoại cũng hoàn toàn sững sờ.

Hắn cũng kinh ngạc như Hạ Đắc Thắng, hoàn toàn không cách nào hiểu được một loạt hành động này của tổng giám đốc Bùi rốt cuộc là có ý gì.

Trước đây tổng giám đốc Bùi chỉ đầu tư hai triệu là rất không hợp lẽ thường rồi, dù sao tổng giám đốc Bùi cũng thẳng tay bỏ ra mấy chục triệu đổ xuống sông xuống biển cho câu lạc bộ FV ra nước ngoài. So sánh như vậy, hai triệu tổng giám đốc Bùi cho Cô Gái Mì Lạnh chẳng khác gì là ném gạo cho bồ câu ăn.

Thân sơ quý tiện, vừa nhìn là hiểu ngay.

Kết quả chỉ có ngần ấy cổ phần, tổng giám đốc Bùi còn muốn bán đi?

Tổng giám đốc Bùi lăn lộn hồi lâu song cũng không kiếm lời mà!

Đây không phải làm lòng người rét lạnh sao?

Nếu như chuyện này có thể lén lút làm, thì cũng bỏ đi, tất cả cổ phần của tổng giám đốc Bùi lúc trước đều bán sạch, lần này bán cũng chỉ bán chút ít cổ phần hai triệu mua được, tùy tiện lừa một người cũng bán được.

Nhưng mấu chốt là không thể lén lút làm.

Chỉ cần liên quan đến chuyển nhượng cổ phần của công ty, nhất định phải dựa theo điều lệ công ty thông báo cho cổ đông khác, còn phải làm đăng ký thay đổi.

Tổng giám đốc Lý bây giờ đầu tư cho Cô Gái Mì Lạnh, cũng là cổ đông của Cô Gái Mì Lạnh.

Tổng giám đốc Bùi vừa bán, tổng giám đốc Lý nhất định sẽ biết, tất cả cổ đông công ty khác cũng sẽ biết, tiến tới tất cả nhà đầu tư đang quan sát cũng đều sẽ nhận được tin tức.

Thế không phải là hỏng bét rồi sao?

Tổng giám đốc Lý vừa mới đầu tư cho Cô Gái Mì Lạnh vẫn chưa tới hai ngày, tiền Mạnh Sướng còn chưa cầm nóng tay, bỗng nhiên lại đến chuyện này, thế này ai chịu nổi!

Sau khi lấy được số tiền kia, Mạnh Sướng vốn là dự định thoải mái làm một vố lớn.

Chỉ cần những nhà đầu tư tràn đầy lòng tin với Cô Gái Mì Lạnh lần nữa, tiếp tục trò chơi đẩy giá cao, như vậy cả kịch bản có thể không ngừng phát triển dựa theo phương hướng Mạnh Sướng suy nghĩ trước đó.

Tuy rằng có một vài trắc trở nhỏ, nhưng ảnh hưởng sẽ không quá lớn.

Nhưng hành động đột nhiên xuất hiện này của tổng giám đốc Bùi lại như dội xuống cho Mạnh Sướng một chậu nước lạnh, trực tiếp dập tắt ngọn lửa nhỏ vừa dấy lên trong lòng hắn!

Cổ phần không nhiều, nhưng nói thì dễ mà nghe thì khó!

Tổng giám đốc Bùi hai lần bán hết toàn bộ cổ phần Cô Gái Mì Lạnh trong tay trong vòng chưa tới nửa tháng…

Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, người khác sẽ nhìn cửa tiệm Cô Gái Mì Lạnh như thế nào đây?

Lúc trước tổng giám đốc Bùi bán tháo toàn bộ cổ phần, Mạnh Sướng phải vất vả trăm cay nghìn đắng mới đè xuống được, kết quả tất cả lại làm một lúc hai lần, chuyện này thực sự là thần tiên khó cứu!

Mạnh Sướng rất nhanh ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, hắn bèn vội vàng hỏi: “Giám đốc Hạ, có cần phải thế không?”

“Đằng Đạt cũng không đến nỗi thiếu chút tiền như thế chứ?”

“Nếu không phải như vậy, ngươi nói với tổng giám đốc Bùi, châm chước cho ta thêm một tháng, không, nửa tháng, cho dù một tuần cũng được, một tuần sau rồi hẵng bán được không?”

Mạnh Sướng nghĩ, bản thân che giấu chuyện này trước, sau đó kéo dài thời gian, sử dụng khoảng thời gian này nhanh chóng tìm kẻ đổ vỏ, tranh thủ gạo nấu thành cơm, như vậy là có thể giảm ảnh hướng trái chiều của việc lần thứ hai tổng giám đốc Bùi bán cổ phần xuống thấp nhất.

Hạ Đắc Thắng đầu bên kia điện thoại thở dài: “Xin lỗi, tính cách của tổng giám đốc Bùi ngươi cũng biết đấy, việc này không thể thương lượng.”

Tay cầm điện thoại của Mạnh Sướng khẽ run lên.

Tiền đồ của Cô Gái Mì Lạnh ở mười phút trước đó còn tốt đẹp, vô cùng sáng sủa, nhưng lúc này lại chợt trở nên tối tăm...

...

Thứ tư, ngày 28 tháng 12.

Thời gian bản địa Los Angeles 10 giờ tối.

Trên tầng hai quán net, Mẫn Tĩnh Siêu sắp xếp rồi save kỹ bảng số liệu, sau đó copy vào trong laptop của mình, lại xóa sạch tài liệu gốc ở máy tính trong quán net.

Tuy rằng như vậy trông có vẻ chuyện bé xé ra to, nhưng làm bất cứ việc gì vẫn nên cẩn thận thì hơn, nội dung huấn luyện của chiến đội tuyệt đối không thể tiết lộ, chuyện này tương đương với bí mật quân sự thời chiến.

Sau khi hoàn thành xong tất cả, Mẫn Tĩnh Siêu chậm rãi xoay người, công việc của hắn coi như là đã được hoàn thành theo từng giai đoạn.

Hết chương 1517.
Bình Luận (0)
Comment