Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1552 - Chương 1552. Giá Rẻ

Chương 1552. Giá rẻ
Chương 1552. Giá rẻ

Đương nhiên đây là quy tắc của thương nghiệp, nhà đầu tư có giận thế nào cũng không thể làm gì Mạnh Sướng, càng huống chi cho dù có làm gì Mạnh Sướng, cũng không thể lấy được tiến.

Còn về Mạnh Sướng, hắn đã từ bỏ rồi.

Tuy hắn không phải chịu trách nhiệm về số tiền của các nhà đầu tư, nhưng trong hợp đồng đầu tư ký với tổng giám đốc Lý viết rõ là phải chịu trách nhiệm với khoản nợ của Cô Gái Mì Lạnh , giờ đây đã chém mất mấy trăm triệu của các nhà cung cấp, khoản tiền này đều phải tính lên khoản nợ cá nhân của hắn.

Vào lúc chuỗi vốn xuất hiện vấn đề, đương nhiên Mạnh Sướng cũng muốn dùng tất cả các cách tìm đầu tư, muốn cứu số phận của Cô Gái Mì Lạnh , nhưng tổng giám đốc Bùi hai lần bán cổ phần, một loạt tin tin tức tiêu cực của Cô Gái Mì Lạnh bất ngờ xuất hiện v.v sự việc nghiêm trọng ảnh hưởng đến lòng tin của các nhà đầu tư đối với Cô Gái Mì Lạnh .

Điều kiện của các nhà đầu tư đều vô cùng khắt khe: Không ký hợp đồng trách nhiệm liên đới vô hạn, vậy thì một xu cũng không có.

Mạnh Sướng tiến thoái lưỡng nan, nhưng khoản tiền bỏng tay như vậy chắc chắn không thể lấy, bởi vì trong lòng hắn vô cùng rõ, khoản tiền này không lấy sẽ chỉ là nợ mấy triệu, nếu như lấy, có lẽ sẽ phải nợ mấy trăm triệu.

Kết quả thời gian kéo dài càng lâu, nợ nần càng nhiều, cho đến khi không chịu nổi tin tức mới bùng nổ.

Sau khi trở thành người phải thi hành án, trong lòng Mạnh Sướng rất rõ, thương hiệu Cô Gái Mì Lạnh này xong đời rồi. Giờ đây cho dù là Đại La Kim Tiên tái thế, cũng tuyệt đối không cứu nổi.

Nếu đã như vậy, vậy thì giả chết là được rồi, heo chết không sợ nước sôi, dù sao khoản nợ này từ từ trả, những nhà đầu tư khác thích làm gì thì làm.

Bởi vậy trên thực tế, Cô Gái Mì Lạnh hoàn toàn rơi vào cục diện bế tắc.

Còn về Lý Thạch, ngoài Hạ Đắc Thắng ra, hắn là người tâm thái tốt nhất ở đây.

Lý Thạch cũng đầu tư một khoản tiền, chỉ có điều hắn đầu tư xuất phát từ lý do và động cơ hoàn toàn khác với các nhà đầu tư khác.

Lúc nghe nói Cô Gái Mì Lạnh sắp flop, quả thực Lý Thạch cũng hơi sợ, nhưng tổng giám đốc Bùi bày tỏ thái độ đồng ý ra mặt, khiến Lý Thạch cháy lên lòng tin.

Một dự án, chỉ cần tổng giám đốc Bùi không từ bỏ hoàn toàn, vậy thì không thể nói nó hoàn toàn thất bại!

Hiện trường vẫn duy trì không khí mâu thuẫn mà vi diệu, chờ tổng giám đốc Bùi đến.

Cuối cùng, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.

Cửa phòng hội nghị mở ra, ngoài cửa, Hạ Đắc Thắng cung kính nói với một người trẻ tuổi: “Tổng giám đốc Bùi, mọi người đến đông đủ rồi.”

Tất cả mọi người trong phòng hội nghị lập tức đứng dậy, ánh mắt nhìn tổng giám đốc Bùi giống như người chết đuối nhìn thấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng.

Ngoài ra cũng có vài nhà đầu tư cá biệt có một vài suy đoán đặc biệt về thời gian xuất hiện của tổng giám đốc Bùi.

Rõ ràng các nhà đầu tư đã đến từ buổi sáng rồi, tại sao tổng giám đốc Bùi lại cố ý đặt thời gian vào buổi chiều? Có ý nghĩa đặc biệt nào trong đó không?

Dù sao câu chuyện và bí ẩn trên người tổng giám đốc Bùi quá nhiều, rất nhiều chuyện xảy ra trên người người khác thì rất bình thường, rất hợp lý, nhưng xảy ra trên người tổng giám đốc Bùi lại mang một hàm ý đặc biệt.

Bùi Khiêm phất tay về phía mọi người: “Chào mọi người! Mau ngồi đi.”

Tổng giám đốc Bùi hăng hái, mang đến sức sống mạnh mẽ cho phòng hội nghị mang không khí trầm lặng lúc trước.

Các nhà đầu tư không khỏi thầm thắc mắc, tổng giám đốc Bùi có chuyện gì vui sao?

Nghe đồn, tổng giám đốc Bùi trước giờ luôn là một người buồn vui không hiện lên mặt, cho dù là trước đó kiếm được mấy trăm triệu từ phía tập đoàn Dayak cũng không tỏ vẻ mừng rỡ gì.

Hôm nay lại mặt mày rạng rỡ, chẳng lẽ hắn còn kiếm được còn nhiều hơn năm trăm triệu ở một sản nghiệp nào đó?

Khí thế của những nhà đầu tư này bỗng chốc lại tụt xuống.

Mà trong lòng Bùi Khiêm chỉ có một ý nghĩ: Cuối cùng cũng thi xong rồi!

Tuy rằng câu trả lời của hắn trong bài kiểm tra đề đóng cuối cùng của sáng nay không tốt lắm, lúc ôn tập vẫn bỏ sót chút kiến thức, nhưng ít nhất trả lời mười phần được tám chín phần, điểm đạt chuẩn chắc chắn là có, cụ thể là 65 hay 70 thì phải xem ý trời.

Hắn vất vả ôn tập lâu như vậy, cuối cùng cũng được giải thoát, có thể không vui sao?

Khóe miệng không kiềm chế được hơi nhếch lên, bị mọi người nhìn ra.

Bùi Khiêm cũng không để ý, dù sao hôm nay hắn muốn hiểu rõ mọi chuyện, xem tình huống thu mua chút vốn rác, tiện cho bản thân sau này lỗ tiền, những nhà đầu tư này nghĩ thế nào căn bản không quan trọng.

Bùi Khiêm ngồi xuống vị trí cao nhất, Lý Thạch và Hạ Đắc Thắng một trái một phải, các nhà đầu tư khác chia làm hai bên bàn họp, Mạnh Sướng một mình lẻ loi ngồi đối diện tổng giám đốc Bùi, có chút giống như đang thẩm vấn phạm nhân.

Lý Thạch nói: “Tổng giám đốc Bùi, để ta nói đơn giản một chút về tình hình trước mắt của Cô Gái Mì Lạnh .”

Nghe Lý Thạch kể lại, Bùi Khiêm đại khái đã hiểu rõ.

Tóm lại là Cô Gái Mì Lạnh đốt sạch tiền, không huy động được thêm vốn, tiền cửa tiệm kiếm được cũng không đủ để duy trì hoạt động bình thường, vì thế định giá sụp đổ, cổ phần trong tay các nhà đầu tư không đáng một xu.

Trong đó không có nửa lời giả dối, cũng không ai dám lừa tổng giám đốc Bùi, dù sao những tin tức này chỉ cần Hạ Đắc Thắng đi xác minh là có thể biết được.

Lừa gạt trước mặt tổng giám đốc Bùi sẽ chỉ tạo ra hiệu quả tương phản, tốt nhất là nên thẳng thắn rồi để lại cho tổng giám đốc Bùi một ấn tượng tốt.

Tất cả mọi người đều đang chờ tổng giám đốc Bùi lên tiếng.

Trong mắt tất cả mọi người, hiện giờ Cô Gái Mì Lạnh đã đi vào ngõ cụt, chắc chắn lỗ tiền đến đáy rồi, ai còn có thể tiếp tục ném tiền vào trong đây? Tổng giám đốc Bùi kiếm được mấy triệu từ Cô Gái Mì Lạnh đã an toàn thoát thân, càng không có lý do gì trở lại vũng bùn này một lần nữa. 

Hết chương 1552.
Bình Luận (0)
Comment