Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1553 - Chương 1553. Giá Rẻ (2)

Chương 1553. Giá rẻ (2)
Chương 1553. Giá rẻ (2)

Nhưng mà câu nói đầu tiên của Bùi Khiêm lại khiến cho mọi người kinh ngạc đến rớt cằm.

“Trong tay các ngươi có bao nhiêu cổ phần của Cô Gái Mì Lạnh? Ta muốn mua tất cả.”

Các nhà đầu tư đưa mắt nhìn nhau, hạnh phúc đến quá đột ngột, trong khoảng thời gian ngắn chưa kịp chuẩn bị tâm lý.

Ngay cả trong ánh mắt mờ mịt của Mạnh Sướng cũng hiện lên một tia hy vọng.

Nói đển cổ phần, hiển nhiên cổ phần trong tay người sáng lập Mạnh Sướng là nhiều nhất, nhưng nhiều cổ phần hơn nữa thì cũng vô dụng. Theo lẽ thường mà nói, nhà đầu tư có quyền ưu tiên bán cổ phần, không tới phiên người sáng lập như hắn. Nhưng theo ý tổng giám đốc Bùi, có vẻ như đều muốn mua tất cả cổ phần? 

Nếu như vậy, hắn có thể bán một số cổ phần trong tay, hồi lại ít vốn.

Đương nhiên, bán cổ phần vào thời điểm bây giờ chắc chắc không có giá như lúc trước, đa phần là giá bán còn rẻ hơn cả rẻ.

Nhưng có thể bán thì bán, ít nhất phải trả một phần nợ trước đã.

Hiện tại, Mạnh Sướng đã hoàn toàn không còn ảo tưởng chuyện tự do tài chính, bây giờ hắn cũng chỉ muốn giảm bớt các khoản nợ mà thôi. 

Một nhà đầu tư giơ tay, thăm dò: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi dự định thu mua cổ phần với mức giá như thế nào?”

Bùi Khiêm nhìn Hạ Đắc Thắng.

Hạ Đắc Thắng ghé vào tai Bùi Khiêm thấp giọng nói: “Tổng giám đốc Bùi, ít nhất trong tay người sáng lập Mạnh Sướng có 40% cổ phần, trong tay tổng giám đốc Lý có không đến 30%. Mức định giá trong tâm lý của mọi người hiện giờ về Cô Gái Mì Lạnh trong tình hình này sẽ tương đối thấp, có lẽ khoảng ba đến năm triệu.”

Bùi Khiêm hơi cảm thấy bất ngờ: “Trong tay Tổng giám đốc Lý có nhiều như vậy?”

Hạ Đắc Thắng gật đầu: “Vâng, gần đây Tổng giám đốc Lý thu mua được một phần nhỏ cổ phần với giá rất thấp.”

Bùi Khiêm nhìn Lý Thạch, Lý Thạch mỉm cười đáp lại.

Bùi Khiêm có chút im lặng, có dự cảm rằng có lẽ Lý Thạch sẽ không bán cổ phần trong tay.

Tuy nhiên cũng không sao, dù sao chỉ cần tổng giám đốc Lý không nắm trong tay hai phần ba cổ phần thì sẽ không có bất cứ ảnh hưởng gì đối với quyền không chế Cô Gái Mì Lạnh. Huống chi Bùi Khiêm cũng không cảm thấy Cô Gái Mì Lạnh có thể kiếm được tiền trong tay mình, thanh danh của thương hiệu này đã thối nát hoàn toàn rồi.     

Bùi Khiêm nhìn mọi người xung quanh nói: “Ba triệu mua tất cả cổ phần của Cô Gái Mì Lạnh, nhưng điều kiện tiên quyết là ta có thể mua một lần hết 70% cổ phần trở lên, nếu không sẽ không mua.” 

Hắn cũng không nói nhiều, lập tức báo giá tối thiểu theo con số mà Hạ Đắc Thắng đưa ra.

Theo quan điểm của Hạ Đắc Thắng, trên cơ bản không nhất thiết phải cứu công ty Cô Gái Mì Lạnh này, để nó phá sản là lựa chọn lý trí nhất. Nhưng nếu tổng giám đốc Bùi muốn mua, vậy một cấp dưới như Hạ Đắc Thắng vẫn phải tính toán một cái giá thích hợp.

So với Cô Gái Mì Lạnh định giá đỉnh cao mà nói, đương nhiên 3 triệu này quá rẻ rúng, cùng lắm mấy nhà đầu tư này cũng chỉ lấy được mấy trăm nghìn, nhỏ hơn gấp mười lần so với khoản đầu tư trước đó.

Nhưng dù sao có mấy trăm nghìn cũng tốt hơn không có, nếu bọn họ không bán thì cũng tuyệt đối không tim được người mua tiếp theo, ngay cả mấy trăm nghìn cũng không có. 

Đương nhiên, nếu giá thấp hơn nữa thì có vẻ không tôn trọng người ta lắm, rất có thể những nhà đầu tư này sẽ tức giận không bán, vậy càng không tốt.

Sau khi Tổng giám đốc Bùi đưa ra một cái giá, những nhà đầu tư này nhìn nhau.

Chắc chắn bọn họ không hài lòng với con số này, nhưng không còn cách nào khác, hầu hết mọi người đều hiểu rõ, có thể lấy lại mấy trăm nghìn đã là tốt lắm rồi.   

Tổng giám đốc Bùi vừa mở miệng đã khiến định giá tâm lý của bọn họ thấp xuống, khiến bọn họ rất khó chịu. 

Trong mắt Mạnh Sướng hiện lên một tia hy vọng: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi cũng muốn mua cả cổ phần trong tay ta sao?”

Bùi Khiêm gật đầu: “Đương nhiên, không một ai có thể từ chối mức giá này. Tuy nhiên dù sao Cô Gái Mì Lạnh cũng là công ty ngươi sáng lập, ngươi xác định bán sao?”

Dù sao cũng rẻ, mua ở đâu cũng giống nhau.

Mạnh Sướng lập tức gật đầu: “Bán!”

Hắn hiện tại lưng đeo nợ mấy triệu, mặc dù hắn chỉ có thể bán hơn một triệu dựa theo giá cổ phần mà tổng giám đốc Bùi đưa ra, tuy không đủ trả những khoản nợ này, nhưng có thể trả được chút nào thì hay chút đó.

Hắn tưởng rằng bán hết số cổ phần này sẽ thực hiện được ước mơ tự do tài chính của bản thân, kết quả bây giờ chỉ là trả được một triệu tiền nợ, trong lòng Mạnh Sướng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Lý tưởng thì đẹp đẽ, nhưng hiện thực dạy cách làm người.

Những nhà đầu tư khác cũng không có gì để nói, nhìn thái độ này của Mạnh Sướng, Cô Gái Mì Lạnh chắc chắn vô phương cứu chữa, có giữ cổ phần cũng vô ích.

Hơn nữa tổng giám đốc Bùi đã nói rõ, trừ khi có thể mua được 70% cổ phần trở lên, nếu không thì không mua, điều này cũng khiến cho các nhà đầu tư hoàn toàn không có suy nghĩ mặc cả.

Quên đi, có thể chạy thì chạy đi.

Các nhà đầu tư trao đổi vài ánh mắt, cuối cùng vẫn đồng loạt chấp thuận.

Lý Thạch bán một phần nhỏ tượng trưng, giữ lại khoảng 20%, Mạnh Sướng bán tất cả cổ phần, ít nhất là để chi trả trước một phần nợ nần.

Người như Mạnh Sướng nào có chuyện cam tâm tình nguyện làm con nợ, hắn vẫn chờ mình có một ngày trả hết tất cả nợ nần đông sơn tái khởi.

Các thủ tục đã có Hạ Đắc Thắng làm, Bùi Khiêm không cần quan tâm.

Mặc dù Hạ Đắc Thắng cũng không hiểu tại sao tổng giám đốc Bùi lại muốn tiêu tốn mấy triệu để nhặt rác về, nhưng nếu việc này đã quyết định xong thì cũng không phải đi hỏi nhiều nữa, tổng giám đốc Bùi sắp xếp như vậy ắt có đạo lý của hắn, mình chỉ cần quan sát thật kỹ, học tập thật tốt là được.

Chuyện rất nhanh đã bàn xong, nhà đầu tư trong phòng họp lần lượt rời đi, Mạnh Sướng đi nhanh nhất, như thể không muốn ở cùng với bất cứ nhà đầu tư nào trong phòng họp này nữa.

Hết chương 1553.
Bình Luận (0)
Comment