Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1554 - Chương 1554. Cấp Độ Mới Trong Phương Pháp Đầu Tư Của Tổng Giám Đốc Bùi

Chương 1554. Cấp độ mới trong phương pháp đầu tư của tổng giám đốc Bùi
Chương 1554. Cấp độ mới trong phương pháp đầu tư của tổng giám đốc Bùi

Thân là người bị điều tra, hắn không thể ngồi máy bay cũng không thể ngồi tàu cao tốc, muốn quay lại Đế Đô thì chỉ có thể tàu hỏa thường, suốt mấy giờ đi đường này như bị chịu tội.

Đương nhiên, Cô Gái Mì Lạnh đã mất, cuối cùng Mạnh Sướng còn có thể ở Đế Đô được hay không cũng khó nói, nhưng mọi người có mặt ở đó cũng chẳng quan tâm sau nay Mạnh Sướng sẽ như thế nào, mấy người này không ăn tươi nuốt sống hắn đã tốt lắm rồi.

Lý Thạch khách sáo nói vài câu, muốn mời những nhà đầu tư này cùng đi ăn cơm, nhưng tất cả mọi người đều từ chối.

Không có tâm trạng!

Trên thực tế, những nhà đầu tư tới Kinh Châu lần này chỉ là đang nể mặt tổng giám đốc Bùi, tìm kiếm một cuộc mua bán giá thấp cuối cùng cho đống cổ phần Cô Gái Mì Lạnh đã mất đi giá trị, nếu đã bán hết cổ phần thì cũng hoàn toàn tuyên bố đầu tư lần này đã hoàn toàn thất bại, nào có tâm tình để đi ăn cơm nữa.

Rất nhiều người không hiểu tại sao Lý Thạch lại có thể bình tĩnh như vậy.

Trước đó tổng giám đốc Bùi người ta bán cổ phần của Cô Gái Mì Lạnh đi kiếm được mấy triệu, bây giờ cho dù có móc ra ba triệu để mua lại với giá rẻ cũng không lỗ; Tổng giám đốc Lý ngươi đầu tư vào Cô Gái Mì Lạnh nhiều như vậy, cho dù sau này lại mua vài cổ phần về với giá thấp, cái này nhìn thế nào cũng thấy lỗ nặng như bọn họ, kết quả ngươi không cảm thấy khó chịu chút nào sao?

Khó hiểu.

Tuy đều làm đầu tư, nhưng những nhà đầu tư của Đế Đô vốn cũng không quá coi trọng công ty đầu tư ở nơi nhỏ bé như Kinh Châu, dù sao thì nhà đầu tư ở Đế Đô đều đầu tư vào công ty dot-com có tiềm lực phát triển vô hạn, sau này có thể phát triển trở nên vô cùng lớn mạnh, nơi nhỏ bé như Kinh Châu thì có hể đầu tư được cái gì?

Đương nhiên, trong lòng bọn họ không hề coi thường ý kiến của tổng giám đốc Bùi, nghiêm túc mà nói trong mắt những nhà đầu tư ở Đế Đô, nhà đầu tư chỉ là một trong những thân phận của tổng giám đốc Bùi, thân phận thật sự của tổng giám đốc Bùi có lẽ là một doanh nhân làm game, làm về các ngành công nghiệp thật.

Rất nhiều người đã giải tán, chỉ còn tổng giám đốc Lý ở lại.

Vừa có được một cây đốt tiền mới nên tâm trạng Bùi Khiêm rất tốt.

Cô Gái Mì Lạnh đã chứng minh rằng dù có tốn nhiều tiền hơn nữa nó cũng không chống đỡ nổi, có đầu tư bao nhiêu tiền thì cũng chỉ uổng phí, huống hồ bây giờ thương hiệu này đã hết hot rồi, xét mặt nào cũng thấy không đáng tiền chút nào.

Mở lại cửa hàng, đốt tiền đều đều, tiện thể chiêu đãi người dân cả nước ăn mì lạnh nướng vừa rẻ vừa ngon.

Đột nhiên, hắn nhớ ra một chuyện, nói với Hạ Đắc Thắng: “Đúng rồi, còn có một việc nữa.”

Mặc dù Cô Gái Mì Lạnh đã thất bại, nhưng những nhà cung cấp hàng hóa cho Cô Gái Mì Lạnh đều vô tội, bây giờ Mạnh Sướng nợ người ta mấy triệu, khoản tiền này e rằng trong một năm nửa năm cũng không thể trả được.”

“Những nhà cung cấp này bị nợ khoản tiền hàng này, doanh thu có thể bị ảnh hưởng, đây có thể nói là tai bay vạ gió.”

“Ta nghĩ là, chúng ta trả hộ khoản tiền đó trước, đồng nghĩa với việc chuyển món nợ này lên người chúng ta. Bây giờ Mạnh Sướng là người bị thi hành án, khoản nợ này để hắn từ từ trả cho chúng ta là được.”

Tình hình bây giờ là Mạnh Sướng nợ tiền nhà cung cấp, cho dù Mạnh Sướng không làm kẻ ăn quỵt, tự nghĩ cách trả khoản tiền này, thì mấy triệu này cũng đủ để hắn làm việc mấy năm rồi; Nếu Mạnh Sướng thật sự là người bất tài vô dụng, định cả đời làm kẻ ăn quỵt, vậy thì càng đừng hy vọng gì vào khoản tiền đó nữa.

Cách nghĩ này của Bùi Khiêm, thật ra là tương đương với việc chuyển rủi ro không lấy lại được tiền của bên phía nhà cung cấp lên người mình.

Hắn muốn làm như vậy, một mặt là bởi vì nhà cung cấp quả thực rất đáng thương, nếu không lấy lại khoản tiền này được, thì nói không chừng những nhà cung cấp nhỏ sẽ bị phá sản, Bùi Khiêm cảm thấy đây là tai họa; Còn đối với Bùi Khiêm mà nói, bây giờ hắn đang sầu vì có quá nhiều tiền, chuyển đổi những khoản tiền này thành Mạnh Sướng thiếu nợ mình, cũng có thể giảm chút áp lực chu kỳ này xuống.

Huống chi món tiền này cũng không phải là tặng không cho Mạnh Sướng, sau này vẫn cần hắn trả lại.

Hạ Đắc Thắng không hỏi nhiều, gật đầu làm theo.

Tổng giám đốc Lý không khỏi bật ngón cái lên: “Tổng giám đốc Bùi cao thượng! Hành động nhân từ này quả nhiên chỉ có tổng giám đốc Bùi mới có thể làm.”

Bùi Khiêm nhìn Lý Thạch, có chút bất đắc dĩ.

Hiển nhiên Lý Thạch lại hiểu sai ý của hắn rồi, nhưng Bùi Khiêm không có sức để giải thích.

Bùi Khiêm hơi cảm thấy phiền muộn, rốt cuộc khi nào tổng giám đốc Lý mới biết, bất chấp đầu tư theo ta cũng sẽ thua lỗ chứ?

Xét từ tình huống trước mắt, Lý Thạch cũng đã lộ rất nhiều, tiền đầu tư vào trước đó đổi thành cổ phần, nhưng cổ phần của Cô Gái Mì Lạnh đã không đáng chút tiền nào nữa rồi.

Trừ khi sau này đánh giá của Cô Gái Mì Lạnh lại tăng vọt, hoặc là phát sinh lợi nhuận, nếu không thì khoản tiền này của tổng giám đốc Lý e là không kiếm lại được nữa.

Nhưng nhìn dáng vẻ này của tổng giám đốc Lý, hình như đang tràn đầy lòng tin là Cô Gái Mì Lạnh sẽ cải tử hoàn sinh.

Bùi Khiêm cũng không biết rốt cuộc là tại sao tổng giám đốc Lý lại tự tin một cách mù quáng như vậy...

Sau khi thi xong Bùi Khiêm cảm thấy rất thoải mái, cũng không vội đi, quyết định uống trà với tổng giám đốc Lý ở đầu tư Viên Mộng.

Lý Thạch uống một ngụm trà, nói ra nghi vấn của mình: “Tổng giám đốc Bùi, về Mạnh Sướng, ngươi có sắp xếp đặc biệt gì không?”

Lý Thạch thấy, Mạnh Sướng này chắc chắn là người có năng lực, nếu không thì cũng không có nhiều nhà đầu tư coi hắn là người khởi nghiệp hoàn hảo như vậy, chỉ là người này dường như có âm mưu bất chính, quá buông thả, không làm đến nơi đến chốn.

Hết chương 1554.
Bình Luận (0)
Comment